Tất cả đều sững sờ!
Cái quái gì vậy?
Trương Vân Thiên nhìn người phụ nữ trước mặt với vẻ khó tin, ông ấy run giọng nói: “Tiên tổ, Diệp công tử rất yêu nghiệt, nhưng… cậu ấy không phải người nhà họ Trương chúng ta! Bà…”
Ông ấy rất muốn nói có phải bà nằm trong quan tài lâu quá nên đầu óc lú lẫn rồi không?
Đương nhiên ông ấy không dám nói như vậy.
Không chỉ Trương Vân Thiên mà Diệp Quân cũng thấy hơi mơ hồ.
Làm gì vậy?
Bảo hắn làm tông chủ của phúc địa Linh Hư sao?
Cái này… hình như không ổn lắm!
Nhưng nếu bọn họ kiên quyết làm vậy thì có vẻ như hắn không thể từ chối.
Nghĩ đến đây, Diệp Quân bất giác nở nụ cười ngây ngốc.
Nghe Trương Vân Thiên nói vậy, người phụ nữ nhíu mày, để Diệp Quân làm tông chủ?
Nếu Diệp Quân đồng ý, bà ấy đương nhiên sẽ đồng ý.
Theo bà ấy thấy, người ta là thiếu chủ của hai thế lực siêu nhiên giữa trời đất, sao có thể để mắt tới phúc địa Linh Hư nhỏ bé chứ?
Nghĩ đến đây, người phụ nữ thầm thở dài, sau đó nhìn Trương Vân Thiên, dùng huyền khí truyền âm: “Chàng trai trẻ này có tương lai rộng mở, phúc địa Linh Hư ta phải giúp đỡ cậu ấy, hiểu chưa?”
Trương Vân Thiên trầm giọng nói: “Tiên tổ, ta biết, nhưng Tiên Bảo Các và thư viện Quan Huyên…”
Người phụ nữ lắc đầu: “Không cần lo lắng về điều đó. Hãy nhớ kĩ lời ta nói, phải giúp đỡ cậu ấy. Nếu Tiên Bảo Các muốn trấn áp chúng ta thì cứ để bọn họ trấn áp, bọn họ muốn thế nào cũng được, phúc địa Linh Hư ta sẽ cùng sinh cùng tử cùng chàng trai trẻ này, hiểu chưa?”
Cùng sinh cùng tử!
Trương Vân Thiên nhìn người phụ nữ với vẻ khó tin, ông ấy không ngờ tiên tổ lại chơi lớn đến vậy.
Cược cả tương lai của phúc địa Linh Hư!
Điều này không bình thường!
Trương Vân Thiên nhìn Diệp Quân, ông ấy biết chắc chắn tiên tổ đã biết điều gì đó.
Nghĩ vậy, ông ấy không hỏi thêm nữa, nhìn Diệp Quân, nghiêm túc nói: “Diệp công tử, lời ta vừa nói không có ý gì khác, ngươi yên tâm, ngươi là bạn của phúc địa Linh Hư. Mặc dù thực lực của phúc địa Linh Hư không lớn mạnh, nhưng ta sẽ không bao giờ bỏ rơi bạn bè, ngươi yên tâm, nếu Tiên Bảo Các muốn trừng phạt thì cứ để bọn họ trừng phạt, phúc địa Linh Hư ta nguyện sống chết cùng Diệp công tử!”
Nghe vậy, người phụ nữ nhìn Trương Vân Thiên với ánh mắt tán dương.
Gia chủ đời này cũng ổn!
Có thể làm việc lớn!
Diệp Quân hơi do dự nói: “Tiền bối, ta nghĩ ta không nên làm liên lụy đến các vị thì hơn, ta…”
Trương Vân Thiên cắt ngang lời Diệp Quân: “Diệp công tử, không liên lụy gì cả, chỉ cần ngươi không chê tông môn nhỏ như phúc địa Linh Hư ta thì phúc địa Linh Hư sẵn sàng tiến lui cùng ngươi!”
Diệp Quân trầm mặc một lát rồi nói: “Ân tình của tiền bối và phúc địa Linh Hư, ta sẽ khắc ghi trong lòng”.
Khắc ghi trong lòng!