Diệp Quân vội lắc đầu, muốn từ chối, nhưng nghĩ kĩ lại cảm thấy cự tuyệt người ta như thế thì không được hay lắm. Vì vậy, hắn nhận thần ấn, rồi vội chạy đến chỗ Diệp An, đưa thần ấn cho cô ấy: “Tỷ, tỷ kế thừa nó đi”.
Mọi người: “…”
Diệp An nhấc mí mắt nhìn Diệp Quân, không nói một lời.
Diệp Quân vội năn nỉ: “Tỷ, mau nhận đi mà”.
Diệp An lắc đầu: “Ta không muốn”.
Mọi người: “…”
Tội nữ và hai vị thần tướng cùng ông lão nọ đều đã hoàn toàn ngây người.
Hai tỷ đệ các người chơi trò gì vậy?
Đó là thần ấn đấy!
Là chí bảo bậc nhất của thời đại Thần Nhất, hơn nữa, đây là vật tượng trưng cho một loại thân phận, đại biểu cho quyền lợi vô biên.
Vậy mà hai tỷ đệ các người còn đẩy cho nhau, không muốn lấy.
Nghe Diệp An nói thế, Diệp Quân càng nôn nóng hơn: “Tỷ, thứ này được lắm mà”.
Diệp An nhìn hắn chằm chằm: “Có phải đệ lại muốn ăn đòn rồi không?”
Mặt Diệp Quân cứng đờ ra.
Lúc này, tội nữ đã bước tới cạnh Diệp Quân, nhỏ giọng nhắc hắn: “Đây là thần ấn đấy”.
Diệp Quân khẽ thở dài, có lẽ người ngoài sẽ cảm thấy thần ấn này chính là một chí bảo vô thượng, nhưng đối với hắn, thứ này chắc chắn không dễ cầm đâu.
Thực ra Diệp Quân không ngại nhân quả, nhưng hắn mới được sống yên ổn mấy ngày, thực sự không muốn bị cuốn vào cuộc đấu của những thế lực khác nữa.
Mệt mỏi lắm.
Hiện giờ Diệp Quân chỉ muốn co rút trong mai rùa, âm thầm trưởng thành thôi.
Thấy Diệp Quân thực lòng không muốn, ông lão tóc bạc không nhịn được bèn nói: “Này cậu, đó chính là thần ấn, thần ấn đấy”.
Diệp Quân liếc nhìn ông lão rồi nhanh nhẹn đưa luôn thần ấn cho ông ta: “Vậy cho ông đấy”.
Ông lão kia lập tức đơ người, tức giận đến tím mặt, nếu không phải vì Thần Nhất còn đang ở đây, ông ta nhất định phải đánh cho tên kia một trận.
Thần Nhất đứng bên bật cười một tiếng, hỏi: “Ngươi thực sự không muốn sao?”
Diệp Quân quay sang phía Thần Nhất: “Tiền bối, vì sao muốn đưa vật này cho ta?”
Thần Nhất mỉm cười: “Chẳng phải chính ngươi đang muốn thành lập một trật tự mới hay sao?”
Diệp Quân thoáng chau mày.
Thần Nhất tiếp tục nói: “Bên trong thần ấn có cất giấu toàn bộ tài sản của Thần Điện khi ấy, trong đó bao gồm cả chín tổ mạch. Chín tổ mạch này là những mạch tổ nguyên chân chính, có thể liên tục không ngừng sinh ra tổ nguyên, ngoài ra, bên trong còn có một số thần vật năm xưa ta từng lấy được”.
Diệp Quân vẫn chỉ lặng im.
Thần Nhất cười bảo: “Đã muốn thay trời đổi đất, cần gì phải so tay rụt chân?”