Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Từ Chân lắc đầu: “Không phải”.

Diệp Quân đang định nói, ngay lúc này một ông lão mặc áo khoác màu xám bỗng xuất hiện trước cột đá.

Gương mặt ông lão mặc áo khoác dài già nua, đồng tử màu xám, cả người toát ra khí tức lạnh lùng.

Ông lão nhìn Diệp Quân, sau đó quay đầu nhìn Từ Chân: “Từ Chân cô nương kính mến, cô lại đến rồi, có gì dặn dò không?”

Từ Chân chỉ vào cái hộp, cười nói: “Ta muốn lấy cái này”.

Sắc mặt ông lão mặc áo khoác dài trở nên khó coi.

Từ Chân nhìn ông lão cười nói: “Được chứ?”

Sắc mặt ông lão vẫn khó coi, ông ta do dự một chút, sau đó nói: “Từ Chân cô nương kính mến, đó là hy vọng cuối cùng của nền văn minh Thủy Võ bọn ta…”

Từ Chân cười nói: “Ta biết nhưng thứ cho ta nói thẳng, các ông còn muốn định đợi bao lâu nữa?”

Ông lão thấp giọng thở dài, vẻ mặt ảm đạm.

Từ Chân cười nói: “Năm đó các ông suýt nữa tuyệt chủng vì vật này bị tiêu diệt, hiện giờ vẫn chưa buông được sao?”, ông lão khẽ lắc đầu, cười khổ nói: “Nếu cô Từ Chân muốn, bọn ta có thể làm gì ngoài việc đưa nó cho cô chứ?”

Từ Chân cười nói: “Ông cũng đừng nói vậy, như thế này thì sao, vật này thuộc về đứa em này của ta, ta sẽ sắp xếp một thế giới mới cho các ông ở Chân vũ trụ, hơn nữa ta cam đoan với ông rằng chỉ cần Chân vũ trụ vẫn còn thì các ông vẫn còn”.

Nghe Từ Chân nói thế, ông lão mừng rỡ, điều này tương đương với có được sự bảo vệ của người phụ nữ trước mặt này. Ông ta lập tức cúi người xuống: “Cảm ơn Từ Chân cô nương”.

Như Từ Chân đã nói, thật ra hiện giờ thần vật trên cột đá là một tai họa với họ, vì họ đã không còn khả năng bảo vệ thần vật đó nữa.

Nếu lấy thần vật này để đổi lấy sự bảo vệ của người phụ nữ trước mặt thì quá đáng giá. Tất nhiên nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là họ không còn sự lựa chọn nào khác.

Người phụ nữ trước mặt không ra tay cướp lấy nó đã là nể mặt họ rồi.

Nghe ông lão nói thế, Từ Chân mỉm cười: “Vậy lấy thần vật đó xuống đi”.

Ông lão mặc áo khoác dài hơi cúi người xuống, xòe bàn tay ra, chiếc hộp trên cột đá lập tức bay vào trong tay ông ta, sau đó ông ta cung kính đưa chiếc hộp đến trước mặt Diệp Quân.

Diệp Quân quay sang nhìn Từ Chân, Từ Chân mỉm cười gật đầu.

Diệp Quân thu hồi ánh mắt, nhận lấy chiếc hộp.

Từ Chân cười nói: “Mở ra xem đi”.

Diệp Quân gật đầu, hắn mở hộp ra, bên trong chiếc hộp có một luồng khí màu lam sẫm lơ lửng, ngay khi luồng khí này xuất hiện, Diệp Quân bỗng cảm thấy một nguồn năng lượng cực kỳ đáng sợ, tựa như làn sóng dâng trào ùa về phía hắn hết đợt này đến đợt khác.

Vẻ mặt Diệp Quân hơi thay đổi, hắn chưa từng nhìn thấy năng lượng nào đáng sợ như vậy.

Diệp Quân quay sang nhìn Từ Chân, Từ Chân mỉm cười nói: “Tổ Nguyên!”


Diệp Quân ngờ vực: “Tổ Nguyên?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK