Mục lục
(Nháp) Nhất Kiếm Phá Thiên (Hậu duệ kiếm thần) - Diệp Quân (full)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Không chỉ có tạp niệm quá nhiều mà tâm cảnh cũng có vấn đề.

Diệp Quân hít sâu một hơi, ra khỏi phòng vệ sinh, Hiên Viên Lăng vẫn còn trên giường, vừa rồi, khi Diệp Quân nhảy khỏi giường, cô ấy như đã chết sững.

Diệp Quân nghiêm túc nói: “Lăng cô nương, tôi rất xin lỗi về chuyện vừa rồi”.

Nói xong, hắn lấy kiếm Hiên Viên ra, đặt lên bàn: “Thanh kiếm này là chí bảo của gia tộc Hiên Viên, tôi không có mặt mũi nào mang đi được, hiện giờ xin trả lại cho gia tộc Hiên Viên”.

Nói đến đó, hắn quay đầu rời đi.

Diệp Quân đi rồi, Hiên Viên Lăng nhìn thanh kiếm Hiên Viêm trước mắt, trái tim như bị khoét rỗng.

Rời khỏi gia tộc Hiên Viên, Diệp Quân bảo tài xế của Hiên Viên Lăng đưa mình về Yến Kinh.

Trên đường phố, Diệp Quân thong thả bước đi, tuy hiện giờ đã khuya nhưng đường phố Yến Kinh vẫn rất náo nhiệt.

Đối với người thường, tan làm, đi ăn chút đồ nướng, uống ly rượu, chém gió với nhau vài câu, đây chính là khoảnh khắc vui vẻ nhất trong ngày của họ.

Chợt nghĩ đến điều gì, Diệp Quân vội lấy điện thoại ra, bấm số của Tô Tử. Gần như ngay lập tức, bên kia đã nhận máy, giọng Tô Tử vang lên trong loa: “Tôi còn tưởng anh quên tôi rồi chứ”.

Nghe thấy giọng cô ấy, Diệp Quân thoáng mỉm cười: “Tôi rất nhớ cô”.

Đầu bên kia, Tô Tử trầm mặc một lát mới nói: “Tôi cũng vậy”.

Diệp Quân cười hỏi: “Có bận không?”

Tô Tử nhẹ nhàng nói: “Bận. Dự án mới vừa bắt đầu, còn rất nhiều chuyện cần xử lí”.

Diệp Quân mỉm cười: “Vậy cô bận việc trước đi”.

Tô Tử do dự giây lát rồi hỏi: “Vừa gặp chuyện gì sao?”

Diệp Quân cười cười: “Không, cô đừng làm việc khuya quá, phải nghỉ sớm đó”.

Tô Tử đáp: “Được”.

Diệp Quân cúp điện thoại, đi về một hướng. Hắn nhanh chóng đi tới góc đường, nơi này rất hẻo lánh, tối tăm, có rất ít người qua lại.

Đúng lúc này, sau lưng Diệp Quân xuất hiện một người đàn ông trung niên.

Người này chính là vị cường giả tông sư của Vị Lai Tông từng tấn công hắn lần trước.

Diệp Quân nhìn vị cường giả tông sự kia, khẽ cười một tiếng: “Ông vẫn chưa chịu từ bỏ ý định nhỉ”.

Người đàn ông trung niên nhìn chằm chằm vào Diệp Quân: “Cậu cố ý dẫn tôi tới đây”.

Diệp Quân đang định nói gì, người đàn ông trung niên đã xoay người lao vụt đi, thoáng chốc đã biến mất ở cách đó không xa.

Diệp Quân sửng sốt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK