Mục lục
[Dịch] Siêu Cấp Gia Đinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám hán tử trong chốc lát cùng cảm thấy Trần Tiểu Cửu muốn thoát khỏi thiên la địa võng, khó càng thêm khó!

La Đổng lúc này cũng đã vận sức chờ thời cơ hành động.

Hoa Như Ngọc hoàn toàn quên cả đánh trống, đôi mắt tràn ngập sự lo âu. Tuy nhiên nàng không hề có ý ra tay giúp đỡ, tình lang kia trong lòng nàng có bao nhiêu cân lượng, nàng biết rõ ràng.

Trần Tiểu Cửu tuy rằng bị đao khí mịt mù vây quanh, rơi sâu vào thiên la địa võng, nhưng hắn cũng không có lo lắng. Trong thời khắc nguy hiểm nhất, hắn càng buộc bản thân phải thật tỉnh táo!

Tuy rẳng ánh đao kia chỉ là quỷ ảnh, ở trong mắt đám hán tử là hoàn toàn không có kẽ hở, nhưng. . .La đồng, Hoa Như Ngọc lại không nghĩ như vậy!

Trần Tiểu Cửu không hề rơi vào tuyệt vọng.

Bởi vì. . . hắn có một đôi mắt rất đặc biệt.

Ở trong tầm mắt hắn, đao quang tuy rằng liên tục lóe sáng mặc dù nhanh như cắc, không có kẻ hỡ. Chợp lúc đao quang thu lại, lưỡi đao xoay chuyển, hắn mới thi triển công phu, thoát khỏi hiểm cảnh

Đôi mắt hắn tĩnh lặng như mặt nước hồ thu, thâm trầm, không hề sợ hãi mà chờ bão nổi quét toàn thân.

Tư Đồ Bá cười lạnh, dù ngươi có nhạy bén nhanh trí đến đâu, cuối cùng cũng là chết dưới cương đao của ta không phải sao? Từ nay về sau, mọi chuyện kết thúc, không bao giờ…bị ngươi áp bức nữa.

Thân hình y đột nhiên bùng lên, hàn quang từ mũi kiếm lóe lên, bốn mươi chín mũi đao chia làm bốn mươi chín hướng, xé gió mà lao đến!

- A. . .Nhị đương gia sắp thắng rồi. . .

Tâm phúc của Tư Đồ Bá không khỏi cao giọng hoan hô.

Đội quân của La Đồng không khỏi ủ rũ. . Ân công, ngươi phải cố gắng chống trụ a . .

Đến rồi ! Đến rồi ! Rốt cuộc đến rồi. . .

Trần Tiểu Cửu cũng không kích động, trong một khắc Tư Đồ Bá thu đao, cũng là thời cơ cho hắn trốn ra.

Bốn mươi chín đạo hàn quang từ khắp phía bao phủ, nhìn hoàn toàn không có chỗ hở, nhưng trong mắt Trần Tiểu Cửu, đao khí đó tám mươi phần trăm đều là giả, chỉ còn thưa thớt vài quang ảnh mới là thật!

Buồn cười, đao khí như vậy nếu toàn bộ đều là thật, Tư Đồ Bá. . . chẳng phải là thành thần rồi sao?

Con người ta, ai mà chẳng có kỹ xảo chứ.

Nhìn thấy đao khí của Tư Đồ Bá đã rõ ràng, Trần Tiểu Cửu mang bộ dáng kiên quyết, phân rõ thật hư hư thật, trước nâng ngực, sau nhún chân đột khởi, thân mình thon dài trong mảng đao khí, ranh mãnh bày uốn người tạo thành đường cong hình chữ S.

Mọi người ở đây đều kinh hãi, hai tay che mặt, Trần Tiểu Cửu dĩ nhiên linh hoạt tránh thoát đao khí của Tư Đồ Bá, phi thân tránh ở một khoảng cách xa, vẫn không quên tặng Tư Đồ Bá một chưởng vang dội, làm mọi người trợn mắt há mồm, nghẹn họng trân trối!

Hắn…Hắn làm sao có thể bay ra được chứ? Chẳng lẽ mình hắn làm bằng sắt?

- Hay! Hay lắm! Trần huynh đệ, rất tốt…

La Đồng kích động vô cùng, vẫy tay, đứng dậy hô to.

- Rất hay. . . rất hay…

Mấy trăm huynh đệ đi theo La Đồng bước lên, tất cả đồng thanh cao giọng hò hét, âm thanh tràn ngập hưng phấn vang vọng khắp sơn cốc.

Thủ lĩnh sơn trại Hoa Như Ngọc, trong mắt cũng hiện ra sự say mê khó hiểu. Xem ra đại anh hùng có trải qua khảo nghiệm sinh tử, mới có thể hoàn toàn bắt nàng hàng phục.

Bất luận là đang ở trong phòng, hay đang ở trên giường.

Tư Đồ Bá ánh mắt như tóe lửa, u oán vô hạn nhìn tư thế oai hùng phấn chấn của Hoa Như Ngọc, vừa hận thù nhìn chằm chằm Trần Tiểu Cửu, buồn bực thiếu chút nữa là khiến thằng nhãi này đổ máu, không chỉ theo Hoa Như Ngọc học được Thiên Thủ Quan Âm, ngay cả yến song phi … khinh công không ngờ cũng học được tám phần.

Cho dù thằng nhãi này học được công phu yến song phi đi nữa, nếu muốn một cọng lông cũng không đứt mà thoát ra khỏi đao mang cuồn cuộn kia thì thật là con mẹ nó phi thực tế. Cho dù Hoa Như Ngọc tự mình ra tay, cũng không thể toàn vẹn mà thoát ra!

Tên tiểu tử thối này sao lại chạy ra được chứ?

Chẳng lẽ hắn may mắn đến như vậy, mèo mù vớ cá rán mà trốn ra được?

Tư Đồ Bá càng tin chắc hơn, Trần Tiểu Cửu rất may mắn, một lần là đủ, ngươi trốn được lần đầu, còn những lần sau ta xem ngươi còn có thể may mắn hay không!

Y quơ cương đao, thân hình xoay trở, hình thành một mũi nhọn hướngTrần Tiểu Cửu tập kích bất ngờ, tinh quang chói mắt bắn tung tóe, tựa như phong vân bảy màu, bao vây xung quanh hắn!

Đán hán tử đương nhiên nhìn ra sở trường của cả hai!

Đao pháp của Tư Đồ Bá hung ác, phòng ngự rất mạnh.

Mà Trần Tiểu Cửu tuy rằng công kích chỉ một, nhưng khinh công tuyệt hảo, thân hình nhẹ nhàng, nếu hắn không muốn chiến đấu, một mặt dựa vào khinh công với đao khí xung quanh. Dựa vào Tư Đồ Bá kia, ngay cả xuất hết khí lực cũng đuổi không kịp hắn.

Cho nên, hai người nếu là một công một trốn tránh, tất nhiên có thể cam đoan không thắng không bại!

Nhưng Trần Tiểu Cửu sẽ cam tâm như thế sao?

Mọi người vừa rồi còn nghĩ Trần Tiểu Cửu lạc vào cảnh giới đao khí vô biên của Tư Đồ Bá, lần này nhất định sẽ nhìn rõ mọi việc, phi thân trốn xa, không lấy thân mạo hiểm nữa.

Nhưng..bọn họ đều sai lầm rồi!

Trống trận vang vọng, gợi lên sự hiếu thắng trong lòngTrần Tiểu Cửu .

Ở kiếp trước, hắn là một đặc công dùng sự thông minh mà nhìn khắp bá tánh. Mà giờ phút này, hắn đem võ lực quét dọn hết thảy vật cản đường. Quỷ xà thần, dùng sức mạnh mà thu phục con tim của muội muội.

Ở trong từ điển của hắn, lùi bước, vô tích sự; hòa nhau, nghĩa là đã thua!

Giờ phút này, hắn lộ rõ chân tướng là một kẻ cơ hội!

Lúc đao khí của Tư Đồ Bá tràn đầy khí thế, quét tới vây hắn vào giữa trung tâm, nhưng trên mặt hắn không lộ một tia sợ hãi, một lòng yên lặng, dường như còn lộ ra dáng vẻ tươi cười hưng phấn, ngay cả tiểu lục nha ở dưới đan điền, nghe tiếng trống cũng phấp phới đón gió vùng lên.

Các hán tử không chỉ kinh ngạc há hốc mồm, đối với lựa chọn ngu xuẩn của Trần Tiểu Cửu , thật khó tin quá đi!

Thằng nhãi này…nhất định là điên rồi.

La Đồng và Hoa Như Ngọc, cùng lộ ra biểu hiện tán thưởng.

Y Đằng Tuyết Tử thấy thế, tiếng đàn đột nhiên dừng lại, vẻ mặt mừng như điên. Vị công tử này quả là cứng cỏi. Hắn nếu là dốc lòng tu tập kỹ nghệ, ắt hẳn sẽ trở thành một danh kỹ đệ nhất thiên hạ!

Ta Y Đằng, rất muốn ngươi. . .

Tư Đồ Bá hưng phấn một cách khó hiểu khuôn mặt ngăm đen lộ ra tầng tầng đốm đỏ, nhìn giống như Trương Phi râu vểnh, ngươi thằng nhãi này chẳng biết nông sâu, không ngờ lại lấy thân mà thử nghiệm khoái đao của ta ? Ngươi nghĩ ngươi lúc nào cũng may mắn sao ?

- Chịu chết đi…

Y hô to một tiếng, cương cao chứa lực đạo hùng hậu, linh hoạt, sắc bén liên tục bổ xuống, đao khí, vừa nhanh vừa khít, không tìm được kẽ hở, chiêu thức cuồn cuộn, khiến người khác cực kì kinh ngạc!

Ánh đao chợt lóe lên,

Trần Tiểu Cửu hẳn là trong tất cả mọi người, là kẻ tâm trí ổn định nhất.

Lúc thời điểm nguy cấp, thường chỉ có một lựa chọn duy nhất , chỉ là lưỡng lự trong chốc lát để suy nghĩ cũng sẽ sinh tử tương cách.

Trong không trung mờ mịt, đôi mắt hắn lại bắt được hình ảnh Tư Đồ Bá trong tay cầm cương đao vẽ vài đường, đao mang đầy trời, chẳng qua chỉ là kỹ xảo mà thôi.

Nếu không có đôi mắt thần kỳ này, nhìn thấy huyền cơ, muốn thoát khỏi nguy hiểm này là chuyện cực kì khó.

Trong lúc mọi người mờ mịt khó hiểu, Tư Đồ Bá khoái trá cười to, quang ảnh dày đặc không trung, đột ngột lóe ra một ngọn cương thương mang theo sát khí nồng đậm, không ngờ hướng về đôi mắt của Tư Đồ Bá.

Không sai, chỉ cần một lần bị lưỡi thương điểm trúng, thắng bại được phán ngay!

Tư Đồ Bá trong lòng kinh hãi, y không kịp cảm thán Trần Tiểu Cửu thật may mắn, trong lúc nguy cấp, tuyệt đối không thể tránh né, hai tay y vận khởi Thái Bảo thần công, che kín đôi mắt, ý định lấy tay chắn, chịu đựng một chưởng tuyệt mệnh củaTrần Tiểu Cửu .

Quả nhiên, trên cánh tay cảm nhận được một chút va chạm kịch liệt, rồi sau đó sát khí nồng đậm kia biến mất.

Nhưng, hắn bỗng nhiên cảm thấy cằm truyền đến một cảm giác tê dại, vừa đau, lại có cảm giác ngứa, một trận gió thổi qua, không ngờ còn cảm thấy có chút mát!

Hắn dùng tay sờ sờ, rồi chửi ầm lên:

- Tên rác rưởi nhà ngươi, không ngờ lại vặt đứt râu ta. . .

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK