- Tỷ tỷ...tỷ thoải mái không?
Trên mặt Tiểu Cửu mang theo nụ cười đắc ý, nhìn đôi chân trắng nõn của Độc Hoàng. Da thịt dưới sự vuốt ve khiêu khích khẽ run run, khuôn mặt ửng đỏ như ráng mây, nghe thấy trong cổ họng Độc Hoàng phát ra tiếng ưm trầm thấp không nhịn được, liền biết Độc Hoàng tỷ tỷ đáng yêu bất luận là trong lòng hay là trên cơ thể, đều đã hoàn toàn rơi vào tay giặc.
- Ừ! Có chút...có chút thoải mái.
Độc Hoàng tỷ vô cùng thoải mái, nhưng đâu dám lộ liễu nói ra, lại không dám nói không thoải mái ngộ nhỡ Tiểu Cửu ngừng dùng đôi tay trêu cợt mình, há chẳng phải sẽ xảy ra sự mất mát khó mà chịu được sao?
Suy đi nghĩ lại, đành miễn cưỡng điều hòa, nói ra những lời mang tính ám chỉ, Tiểu Cửu ngộ tính cao như vậy, thủ đoạn phong phú như vậy, đâu có đạo lý hắn không đoán ra được.
Vừa nói một câu thoải mái, Độc Hoàng liền đạt được phúc lợi có được mà không muốn dừng.
Đôi tay Tiểu Cửu tùy ý chạy trên đùi, vừa nắn bóp, vừa vắt vừa ấn, không chỉ không đau, còn có sứ ngứa ngáy kỳ lạ.
Trên làn da trắng nõn kỳ dị này khuếch tán dần đi, chui vào trong tim nàng, một trái tim mong đợi sự trêu cợt, không chịu khống chế bay lên tới không trung.
Lúc đứt lúc liền, mờ ảo khôn cùng.
Sự sảng khoái cực độ khiến Độc Hoàng không muốn dùng lý trí để áp chế tình dục của mình, rất nhiều những băn khoan trong tim và cơ thể mềm mại hiện ra trước mặt tình lang, vô tình bị ném lên tận chín tầng mây.
Độc Hoàng rút cuộc không tỏ ra kiêu ngạo, khẽ uốn vòng eo, tới hội hợp với đôi tay đang tùy ý chạy của Tiểu Cửu.
Tiểu Cửu thấy thời cơ đã chín muồi, liền xé nốt chiếc tất còn lại của Độc Hoàng đi, một chiếc đùi trắng nõn kia lại xuất hiện dưới đôi tất đen, khiến hắn điên cuồng.
Hai bút cùng vẽ, cho nên, làn da ráng mây điểm phấn hồng, hơi hơi run lên.
- Tiểu Cửu, đừng...
Lời nói muốn cự tuyệt mà lại ra vẻ mời chào đầy mềm mại của Độc Hoàng còn chưa nói xong, liền cảm nhận được cặp đùi trắng nõn tê rần, lại không thể ngăn cản được.
Nàng không kìm nổi mà nhắn chân lên, lại không nghĩ Tiểu Cửu sẽ tách cái đùi đó ra, bàn tay mang theo một loại ma lực nào đó, cách một chiếc quần chữ T, trên cái điểm nhỏ nơi hạ bộ của chiếc quần chữ T mảnh khảnh, nhẹ nhàng gảy lên.
Chỉ là một chút nhẹ nhàng và khéo léo, Độc Hoàng lại khẽ ưm lên một tiếng mềm mại...
“Tình nhiệt” trong cơ thể nóng lên, cảm giác trái tim nhảy lên không ngừng, gần như muốn hòa tan, bàn tay không kìm nổi chạm vào tay Tiểu Cửu.
Tiểu Cửu cười xấu xa một tiếng, lại bắt lấy ngón tay xanh nhạt của Độc Hoàng, chạm một cái vào cái thứ trong đũng quần.
Độc Hoàng xấu hổ gần như muốn khóc lên, chỉ cảm thấy dưới thân mật dịch chảy ra, phía dưới quần lót ướt thành một mảng, có chút lạnh.
Lúc này, ngọn lửa trong tận đáy lòng nàng từ từ bốc lên, cố nén sự xấu hổ, mở to mắt, nhìn thấy khóe miệng Tiểu Cửu mang theo nụ cười xấu xa, tham lam nhìn về phía mình, Độc Hoàng chỉ cắn môi, dịu dàng nói:
- Chỗ đó không được sờ nữa...
Chỉ là, gò má nàng nhuộm một màu diễm lệ ửng đỏ, đôi mắt quyến rũ mê ly, hơi thở mê loạn. Đâu có chút hương vị khiến Tiểu Cửu e ngại?
- Không sờ thì không sờ...
Thủ đoạn của Tiểu Cửu rất nhiều, đâu có thể lúng túng? Bàn tay tiến vào, nắm lấy cái mông trắng nõn đầy đặn của Độc Hoàng, thịt trong tay truyền tới một sự co giãn, khiến Tiểu Cửu bắt đầu hưng phấn, cái cọc gỗ dưới thân liền cứng lại như sắt, chuẩn bị xong tiết tấu xâm phạm.
Độc Hoàng không có chút khí lực để từ chối, bị Tiểu Cửu không kiêng nể gì mà đùa giỡn trên cặp mông cao quý của mình. Cánh hoa mềm mại như tơ, nàng gần như kích động tới mê muội.
Sự khiêu khích càng ngày càng cao, khiến cho dưới thân của nàng càng lúc càng nóng lên.
Cho tới giờ tận hưởng sự thoải mái cùng với sự kích thích không ngừng, đã khiến Độc Hoàng hoàn toàn mở rộng trái tim, Độc Hoàng cảm thấy cơ thể mềm mại của mình càng ngày càng nóng, dưới thân càng ngày càng ngứa, cho tới lúc mình không chống cự được nữa, mở đôi mắt mê ly, cắn môi, chăm chú nhìn Tiểu Cửu.
- Tỷ tỷ, tỷ nhìn ta làm gì vậy?
Tiểu Cửu vui thích cười, bàn tay lại vẫn cứ tùy ý đùa giỡn trên đôi mông mềm mại kiều diễm của Độc Hoàng.
- Ngươi thật tệ, tỷ tỷ bị ngươi hại chết rồi...
Độc Hoàng nháy đôi mắt mê ly, lộ ra ánh sáng nóng bỏng, đôi môi hồng nhuận có hương vị mềm mại, thấp giọng nỉ non:
- Tiểu Cửu, ngươi tệ thế đủ rồi, hư hỏng đủ rồi, dù sao tỷ tỷ sớm muộn cũng là người của ngươi, cũng không thể để ngươi nhìn thấy, mà ăn không được...
Nói tới cuối cùng, giọng nói nhỏ dần đi, nếu không phải lỗ tai của Tiểu Cửu thần kỳ, gần như không nghe thấy Độc Hoàng là tỏ rõ tình nghĩa.
Tiểu Cửu cực kỳ hưng phấn, lỗ mang xé rách chiếc quần chữ T, hoạt động vô cùng mạn diệu. Lúc đó, mới phát hiện Độc Hoàng tỷ tỷ bị mình đùa giỡn tới cực điểm, dịch mật đều đã chảy tràn ra tới khe mông, cái quần dưới thân cũng đã ướt sũng một mảnh.
- Độc Hoàng tỷ tỷ...
Nhìn thấy cảnh tượng vô cùng mê người trước mắt, Tiểu Cửu đâu có thể chịu được kiên nhẫn?ba chân bốn cẳng cởi quần áo bên người, úp sấp vào cơ thể mềm mại đẫy đà của Độc Hoàng.
Hai tay Độc Hoàng ôm chặt lấy cổ Tiểu Cửu, uể oải ưm một tiếng nhỏ vào tai Tiểu Cửu:
- Ngươi à, sinh ra đã chà đạp ta rồi.
Nàng mềm mại không có chút sức lực, môi mọng khẽ nhếch lên, thò đầu lưỡi ra, nhẹ nhàng liếm môi Tiểu Cửu.
Nụ hôn tinh tế mê người như vậy, Tiểu Cửu tâm tư mê loạn, vuốt ve vòng eo của Độc Hoàng, nhu tình mật ý chộp lấy cái lưỡi thơm tho mềm mại của nàng, dịu dàng quấn lấy.
- Tiểu Cửu, mau lên, tỷ tỷ khó chịu, nhưng không biết làm thế nào.
Độc Hoàng ngượng ngùng uốn éo vòng eo, đôi mắt híp lại, lạc trong hơi thở cực nóng của Tiểu Cửu, mặc cho Tiểu Cửu lột sạch hết khiến cả thân nàng một màu trắng tinh.
Theo sau, liền cảm thấy dưới thân có một thứ cứng rắn đang nhè nhẹ tiến vào, trong nháy mắt, thần trí tung bay, tâm thần hỗn loạn, đôi chân tuyết trắng giống như cây mây, gắt gao kẹp lấy lưng Tiểu Cửu, hai tay vẽ ra những dấu ấn đỏ sẫm trên lưng, môi đỏ mọng đưa ra những điệu nhạc uyển chuyển.
Tình cảm giữa hai người đã sớm thành, ý niệm về sinh lý bị đè nén lâu quá rồi, sự triền miên giờ phút này là ngọn lửa bùng cháy, kéo dài mà lại phấn khởi.
Tiểu Cửu luyện được tử vi nội công, do Thôi lão tổ truyền thụ tâm pháp cho Tiểu Cửu, chính là truyền thụ thuật phòng the trong một môn của tử vi.
Không chỉ có kỹ xảo thành thạo, lại kéo dài tỉ mỉ, lôi cuốn vào thắng lợi.
Khi Tiểu Cửu đang phấn khởi, chợt cảm thấy trong đan điền tràn đầy, cái cây nhỏ bên trong núi tuyết nghe tin lập tức hành động, lá cây nhẹ nhàng lay động, có sức hút mạnh mẽ, hấp dẫn nội tức không thể kháng cự trong cơ thể dầy đặc của Độc Hoàng, dung nhập vào bên trong cành lá, vô cùng vô tận.
Độc Hoàng bị vây trong khoái cảm, tuy cảm thấy dị trạng xói mòn trong nội thể, nhưng cũng không để ý, vẫn triền miên tới cực độ.
Nửa canh giờ trôi qua, hai người mai nở vô độ, thể xác và tinh thần của Độc Hoàng đều sung sướng, rốt cuộc không chịu nổi sự thảo phạt linh hoạt mà sắc bén, liền ngủ rất say.
Tiểu Cửu lại hưng phấn dạt dào, toàn bộ không chút ủ rũ, cảm nhận được tử vi nội công dị động, sắp thành, vội vàng ngồi xuống vận công, gom nội tức đang tán loạn lại.
Thời gian một nén nhang rất ngắn ngủi, trong cơ thể Tiểu Cửu có sự động thiên khác, lại trải qua sự biến hóa nghiêng trời lở đất.
Nội tức của cả tứ chi xương cốt giống như vạn lưu quy tông, tận tình dũng mãnh lao về phía tuyết sơn phía thắt lưng, gần như tất cả tranh thủ mọi nỗ lực của Tiểu Cửu, trong nháy mắt, gần như ngay cả sức nâng cánh tay cũng mềm yếu vô lực.
Cái cây nhỏ trong núi tuyết sau thắt lưng lay động, sau khi hút toàn bộ nội tức, lại yên lặng bất động, cơ thể rơi vào trạng thái yên tĩnh.
Khi Tiểu Cửu đang tò mò, cây nhỏ run lên nhè nhẹ, trên nhánh cây không ngờ tách ra những đóa hoa hồng phấn mê người...
Một đóa, hai đóa, ba đóa, vô số đóa hoa nhỏ mở miệng cười, giống như là giai nhân đang cười, kiều diễm, hấp dẫn vô cùng.
Sau đó, từng cỗ nội lực vô cùng dũng mãnh phóng xuất ra theo cánh hoa, tràn ra tứ chi xương cốt, Tiểu Cửu lúc này cảm thấy vô cùng hùng dũng, bách chiến bách thắng.
Cho dù là tiểu đạo đồng đứng trước mắt cũng phải ủy khuất bị mình đánh một chút.