Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 963: AI DÁM SO VỚI THỦ ĐOẠN CỦA NỮ THẦN HÀN, CÔ ĐƯỜNG SẼ THƯƠNG ANH (2)

“Xéo đi…” Thành thiếu chủ giơ chân lên trực tiếp đạp cho Cường một cái: “Tôi không muốn cưới cô ta thì ai có thể ép được tôi? Thành chủ cũng mặc kệ rồi thì tôi có gì mà phải sợ nữa?”

“Thành thiếu chủ, vậy anh muốn cưới cô cả nhà họ Đường à?” Cường nghĩ nghĩ, lại cẩn thận hỏi một câu.

“Nếu tôi có thật sự nghĩ như vậy thì lão già cũng phải gật đầu đồng ý mới được, bây giờ vẫn chưa chứng thực được cô cả nhà họ Đường chính là con gái của Thành chủ nên lão già sẽ đề phòng tôi giống như phòng cướp vậy…” Nghĩ đến tình huống trong phòng lúc trước, Thành thiếu chủ không khỏi đau khổ.

Lúc Thành thiếu chủ nói lời này, trên mặt có mấy phần tà khí du côn khác thường, cũng không biết anh ta nói có thật lòng hay không nữa.

“Cường, cậu nói xem tôi kém cỏi như vậy à?” Thành thiếu chủ quay sang nhìn Cường, không nhịn được hỏi một câu, muốn tìm lại chút tự tin ở trước mặt Cường.

“Thành thiếu chủ, anh làm thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành còn được nhưng nếu làm con rể của người ta thì chắc chắn là không được.” Nhưng từ trước đến giờ Cường là người ngay thẳng, đã quen ăn ngay nói thật.

“Vì sao?” Thành thiếu chủ cau mày lại, không biết là thật sự không rõ hay là không cam tâm nên hỏi thêm một câu.

“Quản lý Quỷ Vực Chi Thành, Thành thiếu chủ có năng lực đó nhưng làm bạn trai hoặc là chồng người ta…” Cường dừng lại, giống như đang nghĩ xem nên hình dung như thế nào.

“Thiếu chủ, anh chưa từng nghe nói qua lời kia đúng không.” Cường nghĩ nghĩ cuối cùng không nói thẳng ra mà lại hỏi ngược lại một câu.

“Lời gì?” Thành thiếu chủ có chút không hiểu, theo bản năng hỏi một câu.

“Độc thân bằng thực lực!” Cường vô cùng không sợ chết trả lời một câu, anh ta thật sự cảm thấy câu này dùng trên người Thành thiếu chủ rất phù hợp.

“Thành thiếu chủ chính là độc thân bằng thực lực, Thành thiếu chủ coi thường phụ nữ, không tôn trọng phụ nữ, Thành thiếu chủ lại càng không biết thương hương tiếc ngọc là gì, ở bên cạnh một người phụ nữ nếu như cô ta khóc thì Thành thiếu chủ chẳng những sẽ không dỗ dành cô ta mà nói không chừng còn trực tiếp đánh cho cô ta một trận, nếu có người phụ nữ nào muốn hẹn hò với Thành thiếu chủ, sợ là Thành thiếu chủ sẽ lạnh lùng đến mức dọa cho người ta chạy mất, Thành thiếu chủ sẽ không ở cùng phụ nữ, không dỗ dành phụ nữ cũng càng không biết thương tiếc phụ nữ…” Cường vẫn không sợ chết giải thích.

“Con gái người ta chọn bạn trai cũng là để ở bên cô ấy, dỗ dành cô ấy, thương cô ấy, Thành thiếu chủ cái gì cũng không biết thì sao người ta có thể chọn Thành thiếu chủ được?” Lời này của Cường gọi là vô cùng quang minh lẫm liệt.

“Thành thiếu chủ ngoại trừ đẹp trai một chút, gia thế tốt, nhiều tiền và năng lực mạnh ra thì thật sự không có ưu điểm gì để cho phụ nữ người ta lựa chọn cả…” Cường nhìn thấy sắc mặt Thành thiếu chủ nhà mình càng ngày càng khó coi, sau đó còn nhỏ giọng nói thêm một câu.

Thành thiếu chủ nghe Cường nói rất lâu vẫn không hề lên tiếng, giống như đang suy nghĩ rất nghiêm túc đến vấn đề của Cường.

Cường cho rằng cuối cùng Thành thiếu chủ cũng hiểu ra, trong lòng đang vui mừng.

Sau đó, đột nhiên Thành thiếu chủ ngẩng đầu lên, thản nhiên thốt ra một câu: “Đường Thấm Nhi là chuyên gia tâm lý học tội phạm, cô ấy là một người phụ nữ mạnh mẽ đúng không? Cậu nghĩ chẳng lẽ cô ấy sẽ ở cùng đàn ông? Đỗ dành đàn ông? Thương xót đàn ông à?”

Cường: “…”

Quả nhiên Thành thiếu chủ độc thân bằng thực lực mà, Thành thiếu chủ định độc thân cả đời à?

“Ánh mắt của cậu như thế nào vậy?” Thành thiếu chủ hơi nhíu mày lại, rất là bất mãn nhìn Cường một cái.

“Thành thiếu chủ, vừa rồi không phải Thành chủ đã nói là chuyện liên quan đến Đường Vân thành cô cả nhà họ Đường sẽ ra tay sao? Vừa rồi ở trong phòng Thành chủ đã nói như thế nào?” Cường rất là thông minh dời sang chủ đề khác, nói chuyện tình cảm với Thành thiếu chủ, đó chính là muốn chết.

“Không có, lão già cũng không nói gì.” Quả nhiên, Thành thiếu chủ nhanh chóng bị dời lực chú ý đi: “Rõ ràng lão già cố ý, chắc chắn là lão già biết chỉ là không nói thôi.”

“Đúng rồi, cậu đi theo dõi xem rốt cuộc là cô ấy định làm gì?” Đôi mắt to của Thành thiếu chủ rõ ràng sáng lên mấy phần: “Không cần cậu đi, tôi tự đi theo dõi cũng được, cậu đi điều tra chuyện giám định cha con của Trình Nhu Nhu đi.”

“Thành thiếu chủ, anh nhất định phải đi trêu chọc cô cả nhà họ Đường sao?” Cường lo lắng nhìn Thành thiếu chủ nhà mình, Thành thiếu chủ sẽ không muốn lại đi tìm đường chết đấy chứ?

“Yên tâm đi, tôi sẽ không làm loạn đâu, tôi biết chừng mực mà.” Thành thiếu chủ nói rất chắc chắn.

Cường rất không tin cũng rất lo lắng, nếu như Thành thiếu chủ có phân tấc vậy thì cũng không phải là Thành thiếu chủ rồi.

Nhưng rõ ràng Thành thiếu chủ đã quyết định rồi, sợ là anh ta có nói thêm cái gì thì cũng không có tác dụng nữa, anh ta chỉ hi vọng lần này Thành thiếu chủ đừng liều mạng đi tìm đường chết.

Cường cảm thấy cô cả nhà họ Đường này càng không dễ chọc so với Thành chủ.

Cô ấy là nhà nghiên cứu tâm lý, chỉ sợ Thành thiếu chủ vừa đứng ở trước mặt cô ấy đã bại lộ toàn bộ tâm tư của mình ra rồi.

Trong phòng Trương Minh Hoàng:

Sau khi Thành thiếu chủ rời đi rồi, sự tức giận của quản gia Trọng đã biến mất trong nháy mắt.

“Thành chủ, A Thành cậu ấy chỉ càn quấy một chút thôi.” Vừa rồi quản gia Trọng đã nói Thành thiếu chủ như vậy cũng là có nguyên nhân, có đôi khi bạn có lòng hỏi chuyện mà vị Thành thiếu chủ này làm nhưng anh ta lại không có lòng trả lời, cho nên đôi lúc phải dùng thủ đoạn một chút.

Nhưng quản gia Trọng đã nhìn Thành thiếu chủ lớn lên, đương nhiên là vẫn thương anh ta.

“Tôi biết, sở dĩ nó đồng ý với Bùi Doanh thật ra là vì muốn xem con át chủ bài của Bùi Doanh…” Đứa trẻ chính mình nuôi lớn đương nhiên Trương Minh Hoàng là người rõ ràng nhất, không cần nói ra nhưng Trương Minh Hoàng đều biết anh ta muốn làm gì.

“Bức ra át chủ bài của Bùi Doanh? Là sợ Thành chủ mắc lừa?” Rõ ràng quản gia Trọng hơi ngẩn người, mắt chớp chớp theo tiềm thức, hiển nhiên ngay cả quản gia Trọng cũng không tin lời này.

“Nó cũng không hiếu thuận với tôi như vậy đâu.” Trương Minh Hoàng hơi cong khóe môi lên một độ cong mơ hồ, có thể nhìn ra được giờ phút này tâm tình của ông ta rất không tệ.

“Cho nên, cậu ta là bởi vì?” quản gia Trọng cũng hiểu rất rõ Thành thiếu chủ, có chuyện gì có thể làm cho vị Thành thiếu chủ này làm như thế? !

“Nó là vì cô cả nhà họ Đường? Bởi vì Bùi Doanh có thù với cô cả nhà họ Đường nên rõ ràng Bùi Doanh muốn đối phó với cô ấy, vậy nên Thành thiếu chủ mới muốn bức ra con át chủ bài của Bùi Doanh đồng thời cũng muốn thay cô cả nhà họ Đường loại bỏ một kẻ địch.” quản gia Trọng thân là quản gia vạn năng của Quỷ Vực Chi Thành nên đương nhiên là người thông minh, nghĩ cái liền hiểu.

“Thành thiếu chủ của chúng ta đối với hai người chúng ta chưa bao giờ tốt như vậy.” quản gia Trọng nở nụ cười nhưng trong nụ cười kia lại mang theo quá nhiều cảm xúc phức tạp: “Lúc trước cậu ấy nói chúng ta bất công nhưng chính bản thân cậu ấy lại không biết lòng của mình đã lệch đến chỗ nào rồi.”

“Có rất ít người có thể khiến cho A Thành chủ động như thế, vị cô cả nhà họ Đường này…” Trương Minh Hoàng hơi cong môi, bên trong mơ hồ có thêm mấy phần cảm xúc khác biệt.

“Vâng, cô Đường thật sự là lợi hại.” quản gia Trọng nói tiếp, chỉ là đột nhiên đôi mắt ông ta động một cái, vẻ mặt cũng rõ ràng đã thay đổi! !

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK