Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1249: HẢ LÒNG HẢ DẠ (2)

Lời nói của phóng viên càng thêm sắc bén, vốn phóng viên là muốn lấy tin tức, vì lấy được tin tức tốt nên từ trước đến nay họ chỉ ngại chuyện không đủ lớn, cho nên khi nghe được lời của Viện trưởng, tất cả phóng viên đều lao đến vây quanh bà cụ Dương.

Lúc trước, có mấy kênh truyền thông muốn hợp tác với nhà họ Dương, cho nên bọn họ còn kiêng kị bà cụ Dương, nhưng tình hình đã hoàn toàn thay đổi, cậu của cậu chủ nhỏ Diêm Môn đã mời cậu hai Trác và giáo sư Cố đến, giáo sư Cố đã đưa ra được kết quả chính xác nhất.

Chuyện này chẳng khác nào đinh đã đóng cột, lúc này bà cụ Dương cũng chỉ đang cố gắng giãy dụa vào phút cuối mà thôi.

Bây giờ bà cụ Dương vẫn muốn che dấu chuyện này là tuyệt đối không có khả năng.

Lúc này, cuối cùng phóng viên cũng hỏi đến chuyện ông cụ Dương giả vờ ngất xỉu.

Một phóng viên nhắc tới chuyện này, các phóng viên khác cũng dồn dập chất vấn.

“Bà cụ Dương, lúc trước đủ loại tình huống đều nói ông cụ Dương giả vờ ngất, bà có lời nào muốn giải thích cho chuyện này không?”

“Bà cụ Dương, vì sao ông cụ Dương lại phải giả vờ ngất?”

“Bà cụ Dương, vẻ mặt ‘người chết’ của ông cụ Dương là bà trang điểm giúp ông ấy đúng không? Bà là đang giúp ông cụ Dương lừa gạt mọi người đúng không? Xin hỏi vì sao bà phải làm như vậy?”

“Bà cụ Dương, lúc trước ở nhà họ Dương, bà cố ý nhắc đến cậu ba Dương, cố ý nói ba phải thế nào cũng được, khiến mọi người hiểu lầm cậu ba Dương, cho nên ông cụ Dương giả vờ ngất xỉu bà đã cật lực phối hợp, có phải đều là để hãm hại cậu ba Dương hai không? Vì sao hai người lại muốn hãm hại cậu ba Dương?”

“Bà cụ Dương, cậu ba Dương chính là cháu ruột của hai người, sao hai người lại nhẫn tâm như vậy, sau khi ông cụ Dương vào bệnh viện, gần như tất cả mọi người đều mắng cậu ba Dương, xin hỏi đây là kết quả hai người muốn đúng không?”

Phóng viên hỏi nhanh như gió, một câu tiếp một câu, đầu óc bà cụ Dương như bị oanh tạc, bà cụ Dương biết dưới tình huống này mình có nói gì cũng không được, hơn nữa bây giờ bà ta mà nói thì rất có thể sẽ bị phóng viên phóng đại, bóp méo và lợi dụng.

Lúc này, bà cụ Dương bình tĩnh không nói lời nào, để mặc cho các phóng viên không ngừng hỏi.

“Bà cụ Dương, hôm nay cậu ba Dương mời phóng viên mở họp báo tuyên bố cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương, sau đó các người lại dùng cách này để hãm hại cậu ba Dương, các người không sợ làm như vậy sẽ khiến cậu ba Dương thất vọng đau lòng à?” Một phóng viên thấy bà cụ Dương vẫn không nói lời nào thì không khỏi lắc đầu, ông bà như vậy cũng là cực hiếm gặp, khó trách cậu ba Dương phải cắt đứt quan hệ với nhà họ Dương.

“Tầm Chiêu là cháu của chúng tôi, chúng tôi làm vậy đều là vì tốt cho nó, đều vì suy nghĩ cho nó.” Bà cụ Dương nghe được lời nói của phóng viên kia thì vẫn không khỏi lên tiếng phản bác, ở trong nhận thức của bà ta, những việc họ làm đều là vì Dương Tầm Chiêu, đều là vì tốt cho Dương Tầm Chiêu.

Phóng viên nghe được những lời này của bà cụ Dương thì nhất thời đều im lặng, hiển nhiên là không ngờ bà cụ Dương có thể nói như vậy sau bao nhiêu chuyện xảy ra.

Ông cụ Dương giả vờ ngất xỉu, bà cụ Dương lại làm chuyện ồn ào náo động, sau đó hại cậu ba Dương bị mọi người mắng, thế mà bà cụ Dương lại lấy lý do hoàn hảo là muốn tốt cho cậu ba Dương? Đây là vì suy nghĩ cho cậu ba Dương?

“Bà cụ Dương, nếu các người thật sự vì cậu ba Dương thì tại sao cậu ba Dương lại tách rời khỏi quan hệ với nhà họ Dương?”

“Ai muốn cắt đứt quan hệ với nhà mình đây, ở đất nước của chúng ta, kia vốn chính là chuyện đại nghịch bất đạo, nếu không phải cậu ba Dương bị các người ép đến mức không còn cách nào thì sao có thể mở họp báo mời phóng viên tuyên bố thoát khỏi quan hệ với nhà họ Dương, cậu ba Dương từ bỏ tất cả mọi thứ của nhà họ Dương chẳng qua là để đổi lấy tự do, có thể thấy được cậu ba Dương đã bị các người ép đến đường cùng, không thể không làm như vậy, vốn tôi còn cảm thấy cậu ba Dương làm vậy có phần không ổn, bây giờ nên giơ hai tay tán thành cách làm của cậu ba Dương.”

“Hôm nay cậu ba Dương đi đến bước này, chắc chắn là bị các người ép, các người lấy danh nghĩa vì tốt cho cậu ba Dương, vì suy nghĩ cho cậu ba Dương để làm lớp ngụy trang, không biết thường ngày còn làm bao nhiêu chuyện tổn thương cậu ba Dương nữa.”

“Vì ngăn cản cậu ba Dương và Hàn Nhã Thanh ở bên nhau, ông cụ Dương giả bị gãy chân rồi nằm viện hãm hại Hàn Nhã Thanh, cuối cùng cậu ba Dương phải mở họp báo để thanh minh, đây là cái các người gọi là vì tốt cho cậu ba Dương à…” Có người nhắc lại chuyện Hàn Nhã Thanh.

“Đương nhiên chúng tôi muốn tốt cho Tầm Chiêu, Hàn Nhã Thanh…” Bà cụ Dương nghe nhắc đến Hàn Nhã Thanh thì lửa giận trong lòng nhanh chóng bùng lên, tất cả chuyện hôm nay đều là do Hàn Nhã Thanh làm hại, đứa ranh con này chắc chắn là người của Hàn Nhã Thanh, nhất định là do Hàn Nhã Thanh làm cho đứa bé này đến, đây chắc chắn là do Hàn Nhã Thanh bày ra.

Cho nên giờ phút này bà cụ Dương không muốn nghe đến tên Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh căn bản không xứng với Tầm Chiêu nhà bọn họ.

Nhưng bà cụ Dương chỉ nói được một nửa thì dừng lại, lúc trước bà ta ngăn cản Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh ở bên nhau, nguyên nhân lớn nhất là do Hàn Nhã Thanh không thể mang thai, cô không thể sinh con cho Dương Tầm Chiêu, cô không thể làm nhà họ Dương có người thừa kế.

Nhưng bây giờ Hàn Nhã Thanh đã sinh cho Dương Tầm Chiêu hai đứa con, lý do này không thể dùng được.

Mặc dù da mặt bà cụ Dương có dày thế nào thì lúc này cũng không thể mặt dày nói ra nguyên nhân kia được.

“Hàn Nhã Thanh thế nào? Không phải Hàn Nhã Thanh xấu chút, ngốc nghếch chút à?” Phóng viên được Đường Minh Hạo mang vào lúc trước tiếp tục phản bác bà cụ Dương.

Chỉ là phóng viên vừa nói được một nữa thì bỗng nhiên nhận được ánh mắt như muốn giết người của cậu chủ nhỏ Diêm Môn bắn tới, phóng viên sửng sốt, làm sao vậy? Đây là làm sao vậy? Anh ta nói sai gì à?

Phóng viên cũng không biết mình nói sai cái gì, nhưng anh ta thấy dáng vẻ của cậu chủ nhỏ của Diêm Môn thì hiểu rõ lời vừa rồi của mình chắc chắn sai gì đó, phóng viên lập tức nói lại: “Nói thế nào Hàn Nhã Thanh người ta cũng là cô cả nhà họ Hàn, quan trọng nhất là cậu ba Dương không chê, cậu ba Dương thích.”

Phóng viên thấy mình nói vòng vo thì ánh mắt của cậu chủ nhỏ Diêm Môn rốt cuộc không sắc bén như trước thì mới thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Nhưng mà, rốt cuộc vừa rồi mình nói sai cái gì?

Anh ta vừa mới nói Hàn Nhã Thanh xấu chút, ngốc chút… Chẳng lẽ? Chẵng lẽ cậu chủ nhỏ Diêm Môn tức giận vì cái này?

Bởi vì anh nói Hàn Nhã Thanh không tốt cho nên cậu chủ nhỏ Diêm Môn mới tức giận?

Nhưng mà vì sao? Vì sao anh nói Hàn Nhã Thanh không tốt thì cậu chủ nhỏ Diêm Môn lại tức giận?

Vì sao cậu chủ nhỏ Diêm Môn phải bảo vệ Hàn Nhã Thanh?

Rốt cuộc cậu chủ nhỏ của Diêm Môn này có quan hệ gì với Hàn Nhã Thanh?

Phóng viên đột nhiên nhớ tới lúc trước Đường Minh Hạo từng nói trên người cậu chảy dòng máu nhà họ Dương, cho nên liệu có khi nào đứa bé này là con của cậu ba Dương và Hàn Nhã Thanh không?

Ông trời của tôi ơi?!

Hình như anh ta đột nhiên phát hiện bí mật kinh thiên động địa!!

Phóng viên này nhận thấy mình đã phát hiện bí mật kinh thiên động địa, nhưng người khác ở đây không ‘hưởng thụ’ được ánh mắt có thể giết người của cậu chủ nhỏ Diêm Môn, cho nên cũng không lĩnh hội được cái thâm sâu trong đó, phóng viên khác vẫn đang liên tục chất vấn bà cụ Dương.

Dù bà cụ Dương có khôn kéo thế nào, dù ngày thường bà cụ Dương có bình tĩnh ra sao thì lúc này cũng không chịu nổi nhiều phóng viên vây quanh oanh tạc mình như vậy.

Phóng viên hỏi rất nhiều vấn đề, tiếng nói ồn ào, nhất thời bà cụ Dương chỉ cảm thấy lỗ tai ong ong, giống như không còn nghe rõ được cái gì.

Không biết có phải vì rất ồn hay không, thậm chí bà cụ Dương còn cảm thấy hơi choáng váng, bị người người vây quanh như vậy, bà cụ Dương cảm thấy bỗng nhiên hô hấp cũng khó khăn.

Bà ta đến nhà họ Dương đã nhiều năm, nửa đời của bà ta có thể nói là vinh quang vô hạn, chưa bao giờ thảm hại như lúc này!!

Dù thế nào bà cụ Dương cũng không ngờ rằng mọi chuyện lại thành ra như vậy, dù thế nào bà ta cũng không ngờ có một ngày mình lại thành đối tượng bị mọi người công kích.

Bây giờ tất cả mọi người đều đối nghịch với bà ta, mọi người đều công kích bà ta.

Bà ta không rõ tại sao chuyện lại biến thành thế này?!

Rõ ràng kế hoạch ba đầu rất tốt đẹp, sở dĩ ông cụ giả bệnh là để Tầm Chiêu quay về nhà họ Dương, bọn họ cũng không có ý muốn hạ Tầm Chiêu, bọn họ cũng là dụng tâm lương khổ, vì sao mọi chuyện lại biến thành như vậy?

Dựa vào cái gì mà những người này công kích bà? Dựa vào cái gì mà chỉ trích bà?

Lúc này ông cụ Dương cũng nhận ra tính nghiêm trọng của chuyện này, tuy nhiên ông ta nằm ở trên giường, thành công trách thoát sự oanh tạc của phóng viên, lúc này ông cụ Dương không có khả năng tỉnh lại.

Chuyện cho tới lúc này đã thấy rõ ràng, bạn nhỏ Đường Minh Hạo toàn thắng!

Các phóng viên lại chuyển hướng sang Đường Minh Hạo lần nữa, đương nhiên không giống khi đối diện với bà cụ Dương, khi nhìn về phía bạn nhỏ Đường Minh Hạo, ai nấy cũng đều nở nụ cười, đặc biệt dịu dàng, đương nhiên trong mắt mỗi người đều mang ánh sáng hóng chuyện. Nhỏ thế này đã tài giỏi như vậy rồi, đây rốt cuộc là con nhà ai đây?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK