Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1600

Nhưng cô không quan tâm, chẳng lẽ Bùi Dật Duy cũng vậy hay sao, sự nghiệp đối với một người đàn ông quan trọng cỡ nào, Tư Đồ Không đương nhiên biết rõ, huống chi sự nghiệp của Bùi Dật Duy còn là do anh ta bán mạng suốt mấy năm nay mới có được.

Tư Đồ Không cảm thấy anh ta sẽ không vì cô mà đánh đổi cả công ty đâu.

“Anh ấy sẽ không có ý kiến gì đâu, bây giờ anh ấy đã không còn quan tâm những chuyện này nữa rồi.” Về việc này Liễu Ảnh rất chắc chắn mà đưa ra câu trả lời.

“Anh ta không quan tâm những chuyện này? Vậy anh ta quan tâm cái quái gì? Quan tâm em sao?” Vẻ mặt Tư Đồ Không hơi biến sắc, đôi đồng tử nheo lại thoáng vụt qua vài tia cảm xúc khó đoán.

Khóe môi Liễu Ảnh hơi mím, cô im lặng. Dù sao thì giết người cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì, hơn nữa Bùi Dật Duy cũng không muốn để người khác biết chuyện này. Anh ta nóng lòng đi tự thú như vậy là vì muốn để phía cảnh sát lặng lẽ xử lý, không muốn làm rùm beng lên.

Vậy nên Liễu Ảnh đương nhiên không thể nói cho Tư Đồ Không biết chuyện này.

Nhưng sự trầm lặng của cô tại khoảnh khắc này đã trở thành vẻ cam chịu trong mắt anh ta.

Anh ta đã sớm biết cô thích Bùi Dật Duy, nhưng anh ta cũng biết Bùi Dật Duy không hề thích cô, người mà anh ta thích là Hàn Nhã Thanh, cho nên Tư Đồ Không cũng không quá sốt sắng.

Nhưng xem ý của Liễu Ảnh, liệu có phải Bùi Dật Duy đã thay lòng đổi dạ mà yêu Liễu Ảnh rồi hay không?

Trái tim Tư Đồ Không bất chợt chùng xuống, cô vốn thích Bùi Dật Duy, nếu như anh ta cũng chấp nhận cô, vậy chẳng phải hai người họ sẽ hợp tình hợp lý mà ở bên nhau hay sao.

Nếu là trước kia, nếu như thỏa thuận năm năm vẫn còn, Tư Đồ Không tuyệt nhiên sẽ không mảy may lo lắng. Bởi vì anh ta biết rất rõ, một khi thời hạn năm năm chưa chấm dứt, Liễu Ảnh sẽ không rời bỏ anh ta, càng không làm ra chuyện có lỗi với anh ta.

Nhưng hiện giờ, thỏa thuận năm năm giữa bọn họ đã kết thúc, mấy ngày nay chắc hẳn trong đầu cô chỉ nghĩ đến chuyện bỏ đi.

Tư Đồ Không nghĩ đến đây, trong lòng càng bực bội.

“Vậy là, hai người bây giờ đã từ tình đơn phương chuyển thành tình song phương rồi à?” Tư Đồ Không hận đến thấu xương, giọng điệu cùng càng trở nên nặng nề, hiển nhiên mang theo vài phần chế giễu.

Liễu Ảnh không ngốc, cô nghe ra sự giễu cợt trong lời nói của anh ta, nhưng vẫn cố tình mỉm cười đáp lại: “Vẫn mong nhận được sự tác thành của Tổng giám đốc Tư Đồ đây.”

Năm năm ở bên nhau, việc gì cô cũng phải thuận theo anh ta, nhưng bây giờ khác rồi, thỏa thuận đã chấm dứt, anh ta dựa vào đâu để khiến cô phải nghe lời nữa?

Giờ lại giở giọng giễu cợt khó hiểu ấy ra, không lẽ cô vẫn phải như trước kia, mặc cho anh ta giễu cợt sao?

Tư Đồ Không nghiến răng ken két, khóe môi giần giật, gằn ra từng chữ một: “Em đừng có hòng.”

“Dựa vào đâu muốn tôi tác thành cho em? Người phụ nữ của tôi, tại sao phải để hời cho kẻ khác?” Đôi mắt Tư Đồ Không bùng lên lửa hận, cơn phẫn nộ thoáng chốc trở nên dữ dằn và hung bạo.

Liễu Ảnh sững sờ, đôi mắt ủ ê, nhưng một giây sau khóe môi cô bất giác cong lên, cô bật cười chua chát. Cô đã sớm biết anh ta chính là loại người như vậy, cũng sớm biết anh ta không chịu để cô đi là vì cảm thấy lòng tự tôn của mình bị chà đạp, muốn trừng phạt cô!

Nhưng cuối cùng cô vẫn bị câu “hời cho kẻ khác” của anh ta làm tổn thương, có điều không còn quan trọng nữa rồi. Trước đây, những chuyện anh ta đã làm, những lời anh ta đã nói còn cay nghiệt hơn bây giờ nhiều, chẳng phải cô vẫn nhịn nhục được đấy thôi.

“Liễu Ảnh, nhớ cho kỹ, em là người phụ nữ của tôi, vậy nên, khôn hồn thì đừng có tơ tưởng đến chuyện ở bên ngoài cắm sừng tôi.” Nhìn nụ cười nơi khóe môi cô, trong lòng Tư Đồ Không lại càng sục sôi lửa giận, anh ta ghét nhất dáng vẻ hiện giờ của cô, dửng dưng và bất cần.

Nhìn nụ cười nơi khóe môi cô, trong lòng Tư Đồ Không lại càng sục sôi lửa giận, anh ta ghét nhất dáng vẻ hiện giờ của cô, dửng dưng và bất cần. Cô bảo vệ Bùi Dật Duy, có thể bất chấp vì Bùi Dật Duy là thế, vậy mà, đổi thành anh ta lại là thái độ thờ ơ không quan tâm.

Bây giờ Liễu Ảnh cũng lười phản bác lại, anh ta thích nói như thế nào thì cứ nói thế đi.

“Đã là người phụ nữ của tôi mà còn muốn đi tìm người đàn ông khác, em có tin tôi đánh gãy chân em không?” Hiện giờ Tư Đồ Không đang tức phát điên lên rồi, nhưng lại không thể thật sự làm gì cô, ngoài việc buông ra những lời ác ý.

“Anh có thể đi tìm những người phụ nữ khác mà.” Liễu Ảnh vốn không muốn để ý tới anh ta, nhưng lại bị anh ta đeo bám không thôi, nên cuối cùng, cô không nhịn được mà đáp lại một câu.

Tư Đồ Không cần gì phải giày vò cô như vậy, anh ta hoàn toàn có thể đi tìm những người phụ nữ khác mà.

Con ngươi Tư Đồ Không thoáng dao động, anh ta hằm hằm thở ra một hơi, giận dữ nghiến răng nghiến lợi. Cô bảo anh ta đi tìm người phụ nữ khác?

Không ngờ cô lại bảo anh ta đi tìm người phụ nữ khác?

Vậy thì đúng là cô không hề quan tâm gì đến anh ta thật rồi.

Chỉ cần có quan tâm đến anh ta một chút thôi, cô sẽ không đời nào bảo anh ta đi tìm người phụ nữ khác.

Khi biết được cô đang ở chung với Bùi Dật Duy, anh ta còn căm hận đến mức muốn giết người.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK