CHƯƠNG 1512 ĐÂY GỌI LÀ THUẬN THẾ LEO LÊN (2)
Ông Viên mang theo Trương Minh Hoàng và quản gia Trọng đi vào thư phòng, Trương Minh Hoàng vẫn luôn không nói gỉ, ông Viên thoáng có chút cần thận, trong lòng càng thêm lo lắng.
Hiện tại ông ta ngồi ở vị trí này, người có thể làm cho ông ta lo lắng không nhiều lắm, nhưng hiện tại ông ta đang đứng trước mặt Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, Thành chủ không nói gì nhưng ông ta cảm thầy áp lực và lo lắng.
Trương Minh Hoàng không nói lời nào, ông Viên chắc chắn phải chủ động, dù sao đây là Viên phủ, Thành chủ còn là ân nhân cứu mạng của ông ta.
“Hai mươi bảy năm trước tôi được Thành chủ cứu mạng, những năm gần đây tôi vẫn luôn không có cơ hội báo đáp, hôm nay có thể nhìn thây Thành chủ, tôi muốn nói tiếng cảm ơn Thành chủ.” Thái độ của ông Viên vô cùng chân thành, ông Viên cũng nói thật lòng.
Mấy năm nay ông ta không gặp được người nên không có cơ hội nói tiếng cảm ơn.
Có đôi khi cảm tạ hai chữ tuy rằng nhìn như đơn giản, nhưng là lúc này lại nhất có thể biểu đạt ông ta tâm ý.
Ông Viên biết Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành không thể nào có chuyện cần mình giúp đỡ, nhưng ông Viên vẫn bày tỏ tắm lòng của mình, nói thêm một câu: “Nếu Thành chủ cần tôi làm gì thì tôi chắc chắn sẽ không từ chối.”
Ông Viên biết tính cách của Thành chủ Quỷ Vực Chi Thành, cho nên ông Viên có chuyện gì làm được cho ông ta, chỉ cần không vi phạm lương tâm và nguyên tắc, cho nên ông Viên mới dám nói như vậy.
“Ông Viên khách sáo rồi, thật ra cũng không có chuyện gì đặc biệt.” Quản gia Trọng nhìn Ông Viên, trên mặt mang theo ý cười, thái độ rất nhẹ nhàng.
Ông Viên nghe quản gia Trọng nói thì vẻ mặt thả lỏng một chút: “Ngài cần tôi làm gì thì cứ nói.”
Quản gia Trọng nói không có chuyện gì đặc biệt, nhưng cũng nói là có chuyện.
Đương nhiên chuyện đó không có gì đặc biệt với Quỷ Vực Chỉ Thành, nhưng chưa chắc không có gì đặc biệt với người khác.
Nhưng quản gia Trọng nói rõ như vậy làm cho ông Viên không còn lo lắng nữa, nếu thật sự có việc có thể nói chuyện thì đơn giản hơn nhiều.
“Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi vừa mới nghiên cứu một loại thuốc mới, cần tìm một đối tác, nhưng loại thuốc này khá đặc biệt, có rất nhiều thứ cần phải chú ý, cho nên chúng tôi nghĩ bàn bạc với ông Viên thì yên tâm hơn.” Quản gia Trọng nói những lời đã chuẩn bị trước, đương nhiên bao gồm cả chuyện hợp đồng.
Ông Viên sửng sốt, Quỷ Vực Chi Thành nghiên cứu thuốc mới nên muốn đề bọn họ sản xuất?
Quỷ Vực Chỉ Thành còn cần tìm đối tác sản xuất? Hơn nữa còn là sản xuất loại thuốc mới nghiên cứu ra.
Ông Viên biết kỹ thuật của Quỷ Vực Chi Thành vô cùng hiện đại, từ vũ khí, khoa học công nghệ, y học đều có thể nói là hiện đại tân tiến nhất thế giới, Quỷ Vực Chi Thành nghiên cứu ra thuốc mới, vậy thì chắc chắn vô cùng quý giá.
Nếu thuốc quý giá như vậy thì không thể tiết lộ bất cứ tin tức gì, hiện tại Quỷ Vực Chi Thành muốn bọn họ sản xuất, chẳng phải là nói một chút tin tức cho bọn họ sao?
Rốt cuộc chuyện này là thế nào?
Ông Viên thật sự ngây người, không biết chuyện gì xảy ra.
Quản gia Trọng đưa hợp đồng đã được chuẩn bị xong đến trước mặt Ông Viên, Ông Viên ngần người nhận lấy, bởi vì Ông Viên quá sửng sốt nên cũng không kịp nói mấy lời khách sáo với Trương Minh Hoàng, bắt đầu cầm hợp đồng xem qua.
Lúc Ông Viên nhìn thầy loại thuốc mới thì đôi mắt mở to, ông ta biết thuốc này, Quỷ Vực Chi Thành vừa nghiên cứu ra, rất nhiều nước muốn mua nhưng không được, mấy ngày trước bọn họ còn nói đến vấn đề này trong cuộc họp, có người muốn chính phủ bàn bạc với Quỷ Vực Chi Thành một chút xem có thể mua một chút hay không.
Nhưng sau đó mọi người cảm thấy bàn bạc với Quỷ Vực Chi Thành khó thực hiện được, dù sao trước đó cũng có mấy nước bàn bạc với Quỷ Vực Chi Thành, nhưng Quỷ Vực Chỉ Thành đều từ chối, cho nên đề nghị này tạm thời bị bỏ qua.
Nhưng hiện tại Thành chủ Quỷ Vực Chỉ Thành lại chủ động tìm đến cửa muốn hợp tác với bọn họ, để bọn họ sản xuất loại thuốc này?
Để bọn họ sản xuắt, vậy thì ít nhất bọn họ cũng có được thuốc, quốc gia khác đánh vỡ đầu cũng không mua được, bọn họ lại dễ dàng có được như thế?
Lúc này Ông Viên có cảm giác đi trong sương mù, mờ mịt không thực tế.
Ông Viên không nhịn được ngẩng đầu nhìn về phía quản gia Trọng, con ngươi mang theo sự khó hiểu không che giấu: “Quản gia chắc chắn là loại thuốc này sao?”
Ông Viên cảm thấy có lẽ quản gia cầm nhằm hợp đồng, tuy rằng ông ta nghĩ Quỷ Vực Chi Thành nghiên cứu ra loại thuốc mới chắc chắn không phải là thuốc bình thường, nhưng ông ta cũng không ngờ được là loại thuốc có tiền cũng không mua được.
“Vâng, không có sai.” Quản gia Trọng cười cười, trả lời một tiếng, nhưng giọng điệu vô cùng chắc chắn.
Ông Viên nghe quản gia nói không có sai, trong lòng có chút phức tạp, nhưng vẫn không thể che giấu được vui mừng, nếu Quỷ Vực Chi Thành thật sự muốn hợp tác với bọn họ, để bọn họ sản xuất loại thuốc này, đó là chuyện tốt to lớn đối với bọn họ.