CHƯƠNG 1482: CƯỚI CÔNG CHÚA (2)
“Chuyện này không thể gấp gáp được, không thể xảy ra sai lầm, tóc của cô cả nhà họ Đường cũng không phải là dễ dàng có thể có được, nên lần này thất bại, lại muốn lầy tóc của cô cả nhà họ Đường chỉ sợ là còn khó hơn lên trời.” Mặc dù là bình thường cậu Hàn hay dở hơi, nhưng mà khi vào việc chính rồi thì anh ta tuyệt đối sẽ không qua loa.
“Đúng vậy, chuyện này không thể gấp gấp được.” Tiểu Cửu cũng bổ sung thêm một câu: “Không cần phải vội vàng nhất thời.”
“Ngày mai là có kết quả rồi, Thành thiếu chủ trở về ngủ một giấc đi, sáng ngày mai đến đây lấy kết quả là được.” Chú Lương nhìn Thành thiếu chủ, nửa thật nữa giả cười nói.
Thành thiếu chủ trợn mắt nhìn chú Lương: “Bây giờ ông còn có thể ngủ nữa hả, bây giờ ông về ông ngủ cho tôi xem coi?”
Mấy cái ông già này đúng là càng ngày càng xem thường người khác.
“Tôi phải đợi ở đây, sau khi có kết quả tôi cần phải lập tức báo cáo cho thành chủ.” Chắc chắn là Thành thiếu chủ cũng sẽ không đi, anh ta nhất định phải biết kết quả này ngay lập tức.
Thành thiếu chủ biết có lẽ là tối ngày hôm nay có mấy người không ngủ được, anh ta tính toán thử, cậu Hàn với Tiểu Cửu thì không cần phải nói, chú Lương đã đến đây, chắc chắn cũng sẽ quan sát cẩn thận.
Sợ là quản gia Trọng với thành chủ cũng không ngủ được.
“Đúng lúc đủ bốn người, chơi một ván?” Thành thiếu chủ cảm thấy chờ đợi như vậy cũng không phải là cách, chờ đợi làm cho người ta sốt ruột, chẳng bằng tìm chút việc gì đó để giết thời gian.
Thành thiếu chủ vừa mới nói xong, ba người còn lại đồng thời lùi mấy bước, kéo dài khoảng cách với Thành thiếu chủ.
“Các người có ý gì vậy?” Cặp mắt đào hoa xinh đẹp của Thành thiếu chủ hơi nheo lại một chút, có tình huống gì thế, đây là đang ghét bỏ anh ta hả?
“Chúng tôi không có tiền, ai mà không biết Thành thiếu chủ chơi mạt chượt cho đến bây giờ không phải giết tứ phương, không còn ngọn cỏ.” Khóe môi của cậu Hàn không nhịn được mà kéo ra, bọn họ cũng không phải là có nhiều tiền không có chỗ tiêu, cần gì phải để mình chịu thiệt mà chơi mạt chược với Thành thiếu chủ cơ chứ.
“Tôi có thể nhường cho các người một chút.” Thành thiếu chủ chớp chớp mắt, mang theo vài phần vô tội, chơi bài quá lợi hại cũng là lỗi của anh ta nữa hả?
Vận may quá tết là lỗi của anh ta hả?
Mỗi lần anh ta đều có bài tốt, đánh bài lại giỏi, muốn thua cũng khó lắm, cái này có thể trách anh ta được à?
“Không, tôi từ chối.” Từ xưa đến nay Tiểu Cửu là người dễ nói chuyện nhất nhưng mà lúc này thái độ từ chối lại vô cùng rõ ràng, Thành thiếu chủ nói là sẽ nhường bọn họ một chút hả?
Nhường thì bọn họ vẫn sẽ thua, hơn nữa Tiểu Cửu cũng không tin lời nói này của Thành thiếu chủ, Thành thiếu chủ mà cầm phải bài rồi thì căn bản sẽ không có chuyện nhường nhịn.
Lần trước Thành thiếu chủ cũng đã nói như vậy, cô ta tin là thật, kết quả tiền lương mấy tháng cộng với tiền hoàn thành nhiệm vụ của cô ta đều bị thua trong tay của Thành thiếu chủ trong một buổi chiều.
“Tiểu Cửu, cô thua hết tiền thì tôi có thể bổ sung tiền cho cô mà.” Thành thiếu chủ vẫn còn chưa từ bỏ ý định, anh ta tiếp tục dụ dỗ, vừa nghĩ tới phải đợi mười tiếng đồng hồ, Thành thiếu chủ liền cảm thấy buồn chán, cũng nên tìm chút chuyện gì đó để làm.
“Trước đó anh cũng đã nói với tiểu tứ như vậy, nhưng mà cuối cùng anh lại ăn hết tiền của chúng tôi, sau đó nhét vào trong túi quần mang đi hết toàn bộ không để dư thừa lại đồng nào.” Tiểu Cửu nhếch nhếch môi, đối với câu nói này của Thành thiếu chủ, cô ta cũng không tin, về vấn đề đánh mạt chược Thành thiếu chủ không đáng tin.
Đương nhiên Thành thiếu chủ của bình thường cũng không đáng tin chút nào.
Thành thiếu chủ lại đưa mắt nhìn về phía cậu Hàn.
“Đừng có nhìn tôi, có đánh chết tôi tôi cũng sẽ không đáng mạt chược với anh đâu.” Cậu Hàn liên tục khoát tay, thái độ từ chối rõ ràng, hơn nữa Tiểu Cửu cũng chỉ đánh với Thành thiếu chủ có một lần, nhưng mà anh ta đã đánh nhiều lần lắm rồi, lần nào anh ta cũng thua thảm hại.
Tiền cưới vợ mà anh ta khổ cực kiếm nhiều năm như vậy đều sắp bị Thành thiếu chủ móc rỗng rồi.
“Vậy cứ chờ như thế à?” Tổng cộng có bốn người, có hai người đã ám chỉ như vậy rồi, Thành thiếu chủ cũng không cần phải hỏi ý kiến của chú Lương.
“Tôi tình nguyện chờ đợi, tôi muốn giữ lại tiền cưới vợ.” Cậu Hàn gật đầu, dùng sức gật đầu thật mạnh, anh ta tình nguyện chờ đợi.
“Mơ mộng.” Thành thiếu chủ lườm anh ta một cái: “Đến lúc cậu cưới vợ, tôi cho cậu tiền.”
“Thật hả? Vậy đến lúc đó Thành thiếu chủ cho tôi bao nhiêu tiền?” Hai mắt của cậu Hàn sáng lên, anh ta cưới vợ, nếu như Thành thiếu chủ cho tiền thì đây chính là một chuyện tốt.
“Cậu tìm được đi rồi hãng nói, với lại lầy vợ có thể sử dụng bao nhiêu tiền, tôi cho cậu một trăm năm mươi triệu, đủ chưa?” Thành thiếu chủ có chút xem thường.
“Thành thiếu chủ, khó trách anh đã lớn tuổi như vậy rồi mà vẫn còn chưa có vợ.” Khóe môi của cậu Hàn hung hăng kéo ra, anh ta vẫn không hiểu, rõ ràng dáng dấp của Thành thiếu chủ đẹp trai như thế, tại sao vẫn không tìm được vợ.
Bây giờ rốt cuộc cậu Hàn cũng đã hiểu rồi, Thành thiếu chủ quá keo kiệt.
Đáng đời không tìm được vợ.
Chú Lương mang tiếng mặt lạnh cũng không nhịn được mà bật cười: “Thành thiếu chủ, cậu cũng nên lấy vợ đi.”
“Tôi cũng muốn cưới lắm chứ, quan trọng là tôi không tìm được người mà mình muốn lấy.” Đối với chuyện này, Thành thiếu chủ không hề gấp gáp chút nào, liên quan đến chuyện này anh ta vẫn luôn có thái độ thà không có chứ không thèm đồ bỏ.
“Thành thiếu chủ, người giống như anh thì đừng có mà kén chọn, nếu không thì cả đời này đều phải làm lưu manh.” Cậu Hàn cảm thấy anh ta phải có lòng tốt nhắc nhở Thành thiếu chủ một chút.
“Thành thiếu chủ, không phải lần trước anh nói nếu như thành chủ nhận công chúa trở về, anh sẽ cưới công chúa hả?” Đôi mắt của cậu Hàn khẽ chuyển động, đột nhiên nhớ đến lời nói mà lúc trước Thành thiếu chủ đã nói trong cái lần thành chủ và Trình Nhu Nhu làm xét nghiệm ADN.
Cũng không biết là Thành thiếu chủ đang nói đùa hay là nói thật.
Con ngươi của Mặc Thành lóe lên, khóe môi nhấp nhẹ, nhưng mà không nói lời nào.
“Thành thiếu chủ, nếu như cô cả nhà họ Đường thật sự là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành của chúng ta, anh có thể cưới cô cả nhà họ Đường không?” Từ trước đến nay cậu Hàn đều là một người sợ thiên hạ không loạn, anh ta không ngại làm lớn chuyện lên, dù sao thì đã sắp có kết quả rồi, nói không chừng đến lúc đó mình có thể xem cuộc vui.
“Đừng có nói lung tung, nếu như cô cả nhà họ Đường thật sự là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành chúng ta, vậy thì chắc chắn thành chủ không thể để công chúa gả đi nhanh như vậy đâu…” Chú Lương nhìn Thành thiếu chủ một chút, không đợi câu trả lời của Thành thiếu chủ, chú Lương đã mở miệng nói trước.
Chú Lương dừng lại một chút, sau đó mới bỗ sung thêm một câu: “Chắc chắn là thành chủ sẽ không nỡ để công chúa gả cho Thành thiếu chủ đâu.”
“Ha ha ha…” Cậu Hàn trực tiếp cười lên ha hả: “Chú Lương, mặc dù cái này là sự thật, nhưng mà chú cũng không thể nói trực tiếp như thế, cũng nên chừa cho Thành thiếu chủ chút mặt mũi.”
“Chú Lương, chú nói như vậy có ý tứ là thành chủ không nỡ cho công chúa kết hôn, nhưng mà thành chủ cũng không thể giữ công chúa ở lại bên cạnh mình cả một đời, thành chủ cũng không thể ngăn cản công chúa lấy chồng?” Tiểu Cửu không đồng ý câu nói này của chú Lương cho lắm, thành chủ có yêu thích công chúa đi nữa thì cũng không có khả năng ngăn cản không cho công chúa lấy chồng.
“Nếu như công chúa đã có người mình thích, thành chủ cũng không thể ngăn cản được đúng không?”
Tiểu Cửu cũng biết chuyện liên quan đến cô cả nhà họ Đường và cậu ba Dương.
“Nếu người đàn ông kia không phải là người của Quỷ Vực Chỉ Thành, nếu như công chúa thích, chắc chắn thành chủ không ngăn cản, nếu người đàn ông kia là người của Quỷ Vực Chi Thành, có lẽ là thành chủ sẽ ngăn cản, đặc biệt là Thành thiếu chủ, chắc chắn thành chủ có một nghìn một vạn biện pháp để ngăn cản.” Lúc chú Lương nói ra lời này, ông ta nhịn không được mà nhìn Thành thiếu chủ một chút, trong mắt mang theo ý cười, dường như là có cảm giác cười trên nỗi đau của người khác.
“Tại sao?” Tiểu Cửu sửng sốt không hiểu rõ.
“Dựa vào cái gì mà người khác có thể còn tôi thì lại bị ngăn cản?” Thành thiếu chủ cũng không kiềm lòng được mà hỏi một câu, không biết là do tức giận bởi vì loại đối xử không bình đẳng như thế này hay là bởi vì cái khác.
“Từ từ suy nghĩ lại, Thành thiếu chủ thông minh như vậy chắc chắn sẽ hiểu rõ thôi.” Chú Lương cũng không nói gì thêm, chỉ là ý cười trên mặt lại càng thêm sâu xa.
“Mấy cái ông già này, đúng là người này xấu xa hơn người kia.” Trong lòng của Thành thiếu chủ có chút phiền muộn, mặc dù anh ta là Thành thiếu chủ nhưng mà chú Lương không chịu nói, anh ta cũng không có khả năng ép buộc chú Lương nói.
Nói chuyện nói được một nửa giữ lại một nửa, thật là quá đáng.
“Tôi cho người chuẩn bị cơm tối, mọi người ăn cơm trước đi, sau đó lại từ từ chờ đợi, còn phải đợi mười tiếng lận.” Chú Lương thấy thời gian cũng không còn sớm nữa, sau đó còn phải chờ thêm mười tiếng, có thể không ngủ nhưng mà cũng nên lắp đầy cái bụng trước.
Chuyện Thành thiếu chủ có thể cưới công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành hay không cũng bởi vì chú Lương cắt ngang cho nên đã dừng lại, Thành thiếu chủ cũng không hỏi nữa, cậu Hàn cũng không tiếp tục nói.
Mặc dù bình thường cậu Hàn hay đùa giỡn, nhưng mà anh ta cũng biết có một số việc cần phải có chừng mực, nếu như cô cả nhà họ Đường thật sự là công chúa Quỷ Vực Chi Thành của bọn họ, bọn họ lầy công chúa ra trêu ghẹo như vậy thì không tốt lắm đâu. Lúc nãy chú Lương đã chủ động nói vậy, hiển nhiên là đang nhắc nhở bọn họ.
Bây giờ chuyện quan trọng nhất đó chính là chờ có kết quả, những cái khác đợi có kết quả rồi hãng nói.
Nếu như cô cả nhà họ Đường thật sự là công chúa Quỷ Vực Chỉ Thành, đến lúc đó Thành thiếu chủ có cưới hay không thì đó cũng là chuyện giữa công chúa với Thành thiếu chủ, thật ra cũng không cần bọn họ phải quản nhiều.