Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1995

“Bây giờ cháu đến nước Z có ở đó được lâu dài không? Hay là tổ chức đám cưới luôn đi?” Bà cụ Đường mong chờ việc Đường Lăng kết hôn đã quá lâu rồi, bây giờ cuối cùng cũng có người để giục nên bà càng không muốn từ bỏ. Huống hồ trước đây bọn họ cũng nói Lâm Bối là vương tử của nước R, chẳng phải sớm muộn gì cũng phải về nước R sao? Vậy chi bằng kết hôn luôn đi, đến lúc đó thì có thể danh chính ngôn thuận ở lại nước R.

“Bà nội, bà nói ngược rồi, cháu phải tới nước R cầu hôn mới đúng.” Đường Lăng ngồi bên cạnh giải thích, cho dù thế nào thì hiện giờ Lâm Bối vẫn là tiểu vương tử của nước R, không thể không quan tâm điều gì mà cứ thế lấy cô về được.

“Nhưng sao cháu tới nước R cầu hôn được, ở nước R Lâm Bối là tiểu vương tử, liệu quốc vương có đồng ý không?” Bà cụ Đường vô cùng lo lắng.

Đường Lăng không nhịn được mà bật cười: “Bà nội, lúc trước bà tưởng Lâm Bối là con trai cơ mà, sao bà vẫn chấp nhận?” Hiện giờ Lâm Bối ở bên cạnh anh, mặc đồ con gái, ăn nói dịu dàng, không hề có cảm giác của con trai, nhưng điều đó không có nghĩa là những hiểu lầm trước đây không còn nữa.

“Đó là vì cháu thích nên cho dù là nam hay nữ mọi người cũng đều chấp nhận.” Bà cụ Đường hơi xấu hổ, bà sợ Lâm Bối hiểu lầm nên vội vàng giải thích với cô: “Ai ya, Lâm Bối cháu đừng nghĩ nhiều, trước đây mọi người còn tưởng rằng người mà thằng Lăng nó thích con trai, còn từng hỏi chuyện nó. Nhưng bây giờ đã biết là nó thích cháu nên đương nhiên là chấp nhận cháu rồi. Cho dù Lăng nói là cậu con trai hay con gái kia thì đều là đang nói cháu, chứ không phải người khác nên cháu đừng hiểu lầm.”

Lâm Bối mỉm cười, bà cụ này đúng là đáng yêu, làm sao cô không thích cho được? Hơn nữa bà còn giải thích riêng cho cô nữa, nhất định là bà đã nhìn trúng cô rồi. Trước đây Lâm Bối cũng biết được chuyện này, nhưng cảm giác không sâu sắc như bây giờ. Cô cảm nhận rõ ràng được sự yêu quý của nhà họ Đường dành cho cô phần lớn là vì Đường Lăng, Đường Lăng chọn cô nên người nhà họ Đường hoàn toàn chấp nhận cô. Nếu như có một ngày Đường Lăng không thích cô nữa thì sao? Lâm Bối đột nhiên nghĩ như vậy, trong lòng cảm thấy hơi khó chịu.

“Bà nội, bà yên tâm đi, cháu không hiểu lầm đâu. Trước đây khi cháu và Đường Lăng ở bên cạnh nhau cũng có rất nhiều người hiểu lầm, tưởng rằng Đường Lăng thích con trai nhưng anh ấy cũng không hề giải thích. Vậy nên cháu biết là anh ấy yêu con người của cháu, chứ không phải thứ gì khác.” Lâm Bối kiên nhẫn giải thích, giấu hết đi những nỗi buồn thoáng qua kia.

“Vậy thì tốt, vậy thì tốt rồi.” Bà cụ Đường cười tươi nói, ánh mắt lấp lánh ánh sáng, là ánh sáng phát ra từ sự yêu thích.

“Mọi người cũng thật sự thích cháu, con gái nhà bà phần lớn là những người thiên về dịu dàng, còn trông cháu lại giống như một cô gái đẹp trai, đúng là rất hiếm thấy. Nhưng khi vừa nhìn thấy cháu lần đầu tiên bà đã rất thích rồi, đúng là rất hợp với thằng Lăng nhà bà.” Bà cụ Đường nói thao thao bất tuyệt một hồi, bà đã từng này tuổi rồi, nhìn người đều xem có duyên hay không, thích là thích, không thích là không thích, không phải là chuyện người khác có thể thuyết phục được. Bà gặp Lâm Bối rồi thích cô ngay từ ánh nhìn đầu tiên thì nghĩa là rất thích, chuyện này không chỉ vì mối quan hệ với Đường Lăng mà cũng có nguyên nhân từ phía Lâm Bối. Nhưng những chuyện này bà không định nói cho Lâm Bối biết, dù sao Lâm Bối cũng là con cháu, về sau là cháu dâu của bà, bà tận tình chăm sóc là được.

Lâm Bối gật đầu, sự yêu quý của bà cụ Đường đã thể hiện ra hết bên ngoài câu chữ rồi, cho dù không cố gắng giải thích thì người khác cũng cảm nhận được.

“Cháu yên tâm, về sau nếu như thằng Lăng mà bắt nạt cháu thì mọi người vẫn ở đây. Nhưng Lăng nó sẽ không bắt nạt cháu đâu, nhà họ Đường không cho phép bắt nạt vợ.” Bà cụ Đường suy nghĩ rồi nói, bà gả đến đây lâu như vậy rồi, cho dù có mâu thuẫn thì cùng lắm cũng chỉ cãi nhau vài câu, bao nhiêu năm sống an nhàn sung sướng khiến bà quan tâm và kiên nhẫn hơn với con cháu.

Lâm Bối nhìn bà cụ Đường, bà cụ biết cô đang nghĩ gì sao? Sao bà lại đưa ra câu trả lời luôn như vậy? Vừa nãy cô còn đang nghĩ sự yêu quý của bọn họ dành cho cô có phải là vì yêu ai yêu cả đường đi hay không. Không ngờ lúc này bà cụ Đường lại cho cô luôn đáp án, bọn họ yêu quý cô không chỉ vì Đường Lăng mà còn vì chính bản thân cô nữa.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK