Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 289: KẾ SÁCH VẸN TOÀN CỦA CẬU BA DƯƠNG, VÌ VỢ MÀ LIỀU MẠNG (5)

Dưới ánh mắt ngập tràn sự chờ mong của cậu ba Dương, Hàn Nhã Thanh ngẩng mặt, hơi buồn bực nói: “Nhưng, dáng vẻ của em vốn dĩ đã vậy rồi, nếu anh không thích thì bây giờ chúng ta ly hôn đi.”

“…” Giờ phút này cậu ba Dương thiệt tình không muốn nói chuyện với cô nữa.

“Có thể thay đổi hợp đồng không? Nếu không thì em đi ngủ đây, bây giờ em đang rất buồn ngủ.” Hàn Nhã Thanh lúc này cũng không vui vẻ gì cho cam nên cũng không muốn phối hợp với anh nữa.

Hàn Nhã Thanh im lặng một chút rồi lại bồi thêm một câu: “Kỳ thật em cảm thấy cũng không cần phải sửa đâu.”

“Sửa.” Một tiếng sửa này, cậu ba Dương phải nghiến răng nghiến lợi để nói vì sợ cô ấy nói cho có rồi thôi nên lần này anh trực tiếp nói rõ ràng: “Lúc trước chúng ta kết hôn là vì giúp anh lấy được cổ phần của Dương thị, cho nên nếu không lấy được cổ phần sẽ không ly hôn, không có thời hạn.”

Đây mới là mục đích chân chính của anh.

Hàn Nhã Thanh lại sửng sốt, cô nghiêm túc suy nghĩ một lúc rồi gật đầu: “Uhm, em biết rồi.”

Cậu ba Dương vui vẻ trong lòng, ai ya, đúng là hiếm thấy nha, lần này khó khăn lắm mới nhận được sự đồng ý của cô.

Nhưng cậu ba Dương vui sướng chưa được bao lâu thì đã nghe Hàn Nhã Thanh chậm rãi nói: “Tức ý của anh là, anh mà lấy được cổ phần của Dương thị thì chúng ta có thể lập tức ly hôn đúng không?”

Cậu ba Dương chán nản, cô cũng được lắm, không nghi nào là không nghĩ đến chuyện phải làm sao để được ly hôn, không lúc nào không nghĩ đến chuyện rời đi.

Con tim của cô đúng là không hề đặt ở nơi anh.

“Vậy em sẽ viết vào nhé?” Hàn Nhã Thanh không thèm để ý đến sắc mặt lạnh lùng cũng phẫn nộ của anh, đã vậy còn cười cười với anh nữa chứ, lúc này đây giọng điệu của cô nghe rất vui vẻ.

“Được.” Cậu ba Dương quyết định nhịn, dù cho cô có viết gì thì một tháng sau cũng không còn tồn tại nữa.

Cho nên, anh để mặc cô, để cô được tùy ý một lần.

Nhưng anh vẫn quyết định là sẽ đi vận động ông cụ Dương để ông không chuyển Dương thị cho anh.

Thật lòng mà nói thì anh cũng chẳng hiếm lạ gì Dương thị.

Đương nhiên, anh cũng biết với tính cách của ông cụ Dương thì lúc này đây ông ấy cũng không nỡ bỏ Dương thị, không nỡ chuyển Dương thị cho anh, hơn nữa hiện tại ông cụ đang cực kỳ không hài lòng với Hàn Nhã Thanh, Hàn Nhã Thanh muốn giúp anh lấy được cổ phần từ tay ông cụ thì đúng là chuyện viển vông, tuyệt đối không có khả năng.

Cho nên anh không việc gì phải lo lắng về chuyện này.

Đương nhiên vì để ngừa vạn nhất, anh vẫn phải chuẩn bị thật tốt mới được.

Thấy anh đồng ý, Hàn Nhã Thanh liền cực kỳ nghiêm túc viết xuống, kỳ thật giờ phút này Hàn Nhã Thanh rất mơ hồ, quả nhiên cô đã quên mất chuyện hợp đồng ban đầu vốn dĩ có điều kiện này.

“Vậy nếu đến lúc lấy được cổ phần của Dương thị rồi nhưng anh lại không ở thành phố A, còn em lại không tìm được anh thì làm sao ly hôn bây giờ?” Hàn Nhã Thanh đột nhiên nghĩ đến một vấn đề mà cô cho rằng nó rất quan trọng.

“…” Cậu ba Dương nhất thời không theo kịp suy nghĩ của cô, thậm chí không hiểu ý mà cô đang diễn đạt là gì.

Cái gì mà cô không tìm được anh chứ? Bọn họ là vợ chồng, anh và cô ấy ngày ngày đều ở chung với nhau thì sao cô có thể không tìm thấy anh được chứ?

“Hay là như vậy đi? Lúc anh không có ở đây, em sẽ đến công ty tìm thư ký Lưu, con dấu của anh nhất định là có ở công ty, em đến công ty tìm thư ký Lưu hoặc tìm thư ký khác, hoàn thành thủ tục ly hôn cũng không khó.” Hàn Nhã Thanh đưa ra một đề nghị mà cô tự thấy là rất hay.

Hơn nữa cô nghĩ cậu ba Dương nhất định là sẽ mất kiên nhẫn với những chuyện vụn vặn như vậy nên nếu để thư ký Lưu xử lý sẽ tốt hơn.

“…” Cậu ba Dương cảm thấy trong ngực dấy lên một cơn tức giận, dựa vào đâu mà chuyện ly hôn giữa cô và anh cần phải tìm thư ký Lưu xử lý chứ.

Không, chuyện này không quan trọng, quan trọng là không thể nào có chuyện ly hôn được.

Anh tuyệt đối sẽ không cho cô cơ hội đó.

“Hay là như vầy, không thể phát sinh quan hệ vợ chồng hoặc là lúc anh không ở đây, em sẽ đi tìm thư ký Lưu để hoàn tất thủ tục ly hôn, anh chọn một trong hai đi?” Hàn Nhã Thanh tỏ vẻ mình rất dân chủ, cho nên cô bảo anh chọn một trong hai.

Cậu ba Dương nheo mắt a chiều nguy hiểm, anh tỏ ý chẳng muốn chọn cái nào hết.

Tại sao anh phải chọn chứ?

Chẳng phải bây giờ cô đang say, đang mơ hồ ư? Nhưng tại sao anh lại có cảm giác cô phản ứng nhanh một cách đáng sợ vậy nhỉ?

Hiện tại anh cứ có cảm giác là mình bị cắn ngược.

Lẽ nào cô đang say thật sao?

“Anh chọn không phát sinh quan hệ vợ chồng sao?” Hàn Nhã Thanh nhìn anh rồi thay anh chọn một cái, giờ phút này lựa chọn của Hàn Nhã Thanh cũng phản ứng suy nghĩ trong lòng cô.

“Không.” Dường như không chút chần chừ, không chút suy nghĩ, cậu ba Dương liền trực tiếp từ chối. Đó là quyền hợp pháp của anh, dựa vào đâu mà bị cô cướp đoạt chứ?

“Uhm, em hiểu rồi.” Hàn Nhã Thanh mặc dù có hơi thất vọng nhưng vẫn gật đầu: “Vậy tức là chọn cái sau.”

“Được.” Cậu ba Dương quyết định nhẫn nhịn nhưng anh cũng đồng thời quyết định mai sẽ đuổi cổ thư ký Lưu.

Lúc này đây, thư ký lưu đáng thương đang tăng ca tại công ty, anh chàng vô tội và đang buồn bã ấy đột nhiên hắt xì một cái.

Hàn Nhã Thanh nhanh chóng viết xuống điều thứ hai, nếu cô giúp Dương Tầm Chiêu lấy được cổ phần Dương thì thì khi Dương Tầm Chiêu không có ở thành phố A, cô có thể đến công ty tìm thư ký Lục giải quyết thủ tục ly hôn.

“Đã xong hai điều rồi, còn cần viết gì nữa?” Hàn Nhã Thanh viết xong không vội gì viết tiếp mà nhìn cậu ba Dương hỏi ý kiến của anh.

Hiển nhiên, giờ phút này, Hàn Nhã Thanh đang say rượu nên không muốn động não.

“Được rồi, đủ rồi.” Cậu ba Dương cảm thấy đã đủ rồi, còn để cô viết nữa thì chắc anh sẽ bị thổ huyết thật mất thôi.

“Nhiêu đây là đủ rồi sao?” Hàn Nhã Thanh liếc nhìn bản hợp đồng đầu tiên rồi lại nhìn vào chỗ mình vừa mới viết, cô cứ có cảm giác sai sai.

“Bản hợp đồng mới đã viết rồi vậy cái cũ phải chăng có thể xe được rồi.” Cậu ba Dương sợ cô xem lại hợp đồng cũ thì sẽ nghĩ ra gì đó, ví dụ như thêm vào mấy cái thời hạn linh tinh thì khổ tâm của anh sẽ thành công cốc.

Tuy rằng những gì đã viết sẽ biến mất sau một tháng nữa nhưng anh đã tính trước rồi, đợi mai cô hoàn toàn tỉnh táo, anh sẽ đưa nó cho cô xem.

Đợi cô tỉnh lại rồi anh sẽ để cô xem thật kỹ, về sau cô sẽ có thể hoàn toàn chết tâm, không bao giờ nghĩ đến chuyện ly hôn nữa.

Anh hiểu tính cô, từ trước đến nay cô là người tuyệt đối tuân thủ lời hứa, hợp đồng cô đã đích thân ký thì cho dù có hối hận, có buồn phiền đi nữa thì cô cũng sẽ giữ lời.

Có điều không biết sau khi cô hoàn toàn tỉnh táo và xem lại bản hợp đồng mới mình đã ký thì sẽ có phản ứng như thế nào đây.

Nhất định sẽ rất thú vị.

“Uhm.” Lúc này, Hàn Nhã Thanh đồng ý cực kỳ sảng khoái, hợp đồng mới đã được ký thì cái cũ có giữ lại cũng vô dụng, Hàn Nhã Thanh thấy logic mà anh đưa ra hoàn toàn hợp lý, không sai chút nào cả.

Hàn Nhã Thanh không chỉ đồng ý mà lúc này cô còn tực tiếp xé nát hợp đồng cũ.

Cậu ba Dương thấy cô xé bỏ hợp đồng cũ một cách nhanh chóng, không chút do dự, đôi mắt đẹp liền cong lên, nở một nụ cười hạnh phúc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK