CHƯƠNG 1426: ĐỪNG CHƠI CHIÊU TRÒ (2)
Cho nên, vừa rồi Đường Lăng trực tiếp đáp ứng để cô rời đi cô mới cảm thấy bắt ngờ.
Cô biết anh muốn cái gì, từ khi ở nước Z thì anh đã nói rất rõ, biểu hiện cũng rất rõ ràng, lúc đó, cô luôn nghĩ rằng Đường Lăng chính là muốn chịu trách nhiệm vì chuyện tối hôm đó, nhưng bây giờ cô không cho rằng như vậy nữa.
Lúc đó khi ở nước Z cô từ chối rất rõ ràng, lời nói cũng nói rất rõ ràng, cô không cần anh chịu trách nhiệm, hơn nữa lúc đó cô còn lấy Dương Tầm Chiêu làm lá chắn.
Một người đàn ông kiêu ngạo như Đường Lăng, nếu chỉ vì chịu trách nhiệm, căn bản không cần thiết phải làm đến một bước này.
Hơn nữa cô cũng có thể cảm nhận được sự dịu dàng mà Đường Lăng dành cho cô, sự quan tâm dành cho cô, cùng sự tôn trọng dành cho cô.
Nhưng, cái Đường Lăng muốn, cô căn bản không cho được.
Trái tim của Lâm Bối hơi tối lại, mắt hơi cụp xuống, không có nói gì, mà hơi dùng sức giãy khỏi anh, sau đó rảo bước rời đi.
Cô thật sự không cho được, cho nên cô chỉ có thể không cho bất cứ hy vọng nào ngay từ đầu!
Đường Lăng nhìn bóng lưng rời đi của cô, đôi mắt hơi nheo lại, khóe môi nhếch lên cũng nhiều thêm vài phần ý lạnh.
Anh rút điện thoại ra, tìm ra một số điện thoại hôm nay vừa mới lưu, gọi đi.
“Cậu Đường?” Đầu dây bên kia rất nhanh đã nhắc máy, nhưng giọng nói lại mang theo vài phần nghi hoặc, anh ta đáp ứng Đường Lăng trong vòng ba ngày sẽ cho anh kết quả, nhưng bây giờ chưa đến nửa ngày, Đường Lăng đã không nhịn được mà gọi tới.
Đường Lăng không giống người không nhịn được như vậy.
“Anh giúp tôi tra trong hoàng thất hôm nay có phải xảy ra chuyện gì không?” Đường Lăng nghe ra sự nghỉ hoặc của người đó, có điều anh không có giải thích, mà trực tiếp nói ra dụng ý của mình.
“Chuyện trong hoàng thất? Cũng là có liên quan đến tiểu vương tử sao?” Người có thể được Dương Tầm Chiêu xem trọng và giới thiệu cho Đường Lăng tự nhiên không phải là nhân vật đơn giản, Đường Lăng không có nói nhiều, người đó đã đoán ra đại khái.
Mắt của Đường Lăng hơi lóe lên, nói thật, anh cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì, dù sao vừa rồi khi Lâm Bồi nghe điện thoại tránh anh, anh cũng không phải là người bắt lịch sự, không thể đi nghe lén.
Có điều, nhìn phản ứng vừa rồi của Lâm Bối, chắc là có liên quan đến cô.
“Ừm.” Đường Lăng thấp giọng đáp một tiếng, khóe miệng của anh mim lại, cuối cùng vẫn không thể nhịn được, lại hỏi một câu: “Chuyện đó có manh mối chưa?”
“Cậu cả Đường, tôi trước đó đã nói trong ba ngày cho anh đáp án, đó đã là tốc độ nhanh nhát tôi có thể đạt tới, nhưng bây giờ thời gian chưa đến nửa ngày, đó dù sao là chuyện liên quan đến chuyện riêng tư của tiểu vương tử, hơn nữa tiểu vương tử này làm việc luôn rất cẩn trọng.” Người của đầu dây bên kia hiếm khí nở nụ cười, hơn nữa cũng hiếm khi nói câu dài như vậy.
“Tôi biết rồi, anh tiếp tục tra đi, không…” Cậu cả Đường trước giờ sét đánh cũng không biến sắc trong mắt đã nhiều thêm vài ngại ngùng, anh muốn nói không vội, nhưng miệng mấp máy máy lần, cuối cùng từ đó không nói ra được.
“Được rồi, tôi biết cậu cả Đường vội, tôi nhất định sẽ nhanh chóng điều tra.” Tuy lời của cậu cả Đường không có nói hết, nhưng người của đầu dây bên kia rõ ràng hiểu Đường Lăng muốn nói gì, lúc này trong giọng nói của anh ta rõ ràng nhiều thêm vài phần nghiêm túc.
Đường Lăng không nói gì nữa, trực tiếp cúp máy.
Lâm Bối về đến nhà đã là một tiếng sau, đây là một căn biệt thự ba tầng, biệt thự rất xa hoa, vị trí cũng rất đẹp, đây là căn biệt thự khi cô ở bên cạnh đại vương tử vào năm thứ ba đại vương tử sai người chuẩn bị cho cô, sau đó mẹ trực tiếp chuyển đến đây.
Có điều quá nửa vẫn ở trong căn chung cư nhỏ trước đây, mấy năm này, số lần cô đến đây hình như càng lúc càng ít.
Có điều mẹ dường như cũng không có quá đề tâm, bởi vì cuộc sống của mẹ càng lúc càng đầy đủ, khu biệt thự này có không ít các phu nhân cao quý sinh sống, cuộc sống bình thường của mẹ chính là cùng những phu nhân cao quý đó đi dạo phố, cùng đi spa, cùng đánh mạt chược, cả ngày đều rất bận, không có thời gian quản cô.
Giống như chuyện gọi điện cho cô kêu cô trở về vậy, cô đã rất lâu không có tới đây rồi!!!
Lâm Bối đứng ở bên ngoài, không có vội đi vào, đột nhiên cảm thấy có hơi xót xa.
Trong nhà sáng trưng, dường như tất cả đèn trong đại sảnh đều mở, Lâm Bồi đứng ở đó một lúc lâu, vẫn không có đẩy cửa đi vào.
Cô rút điện thoại ra, tìm một số điện thoại, ấn gọi, điện thoại reo lên một tiếng, bên kia đã nghe.
“Lâm Bối, xảy ra chuyện gì rồi sao?” Bên kia, trong giọng nói của đại vương tử mang theo vài phần thăm dò, đương nhiên còn có vài phần căng thẳng và lo lắng.
Từ sau khi Lâm Bối bị Đường Lăng mạnh mẽ kéo đi, đại vương tử luôn tâm thần bắt an, anh ta luôn đang đợi động tĩnh, bây giờ Lâm Bối gọi điện cho anh ta, anh ta chỉ cảm thấy trong lòng tối lại.
Lâm Bối nghe thấy giọng điệu của đại vương tử thì không khỏi sững người, cô gọi cú điện thoại này vốn dĩ là muốn hỏi xem đại vương tử có phải xảy ra chuyện gì không, nhưng cô còn không chưa có mở miệng, đại vương tử đã hỏi cô trước?
“Lâm Bồi? Có phải không? Có phải là Đường Lăng anh ta làm gì em không?” Sự trầm mặc của Lâm Bối khiến trong lòng của đại vương tử càng tối đi, lẽ nào thật sự là Đường Lăng cưỡng ép Lâm Bối, mà Lâm Bồi thẹn rồi?
Lâm Bồi lúc này mới hoàn hồn, nghe hiểu ý của đại vương tử, Lâm Bồi không khỏi có hơi buồn cười, đầu óc của đại vương tử có khi thật sự không phải là cái người bình thường có thể theo kịp.
Có điều, cô nghe ra được sự quan tâm thật lòng mà đại vương tử dành cho cô.
“Lâm Bối, cái đó anh trước đó không biết Đường Lăng anh ta sẽ… anh ta…” Đại vương tử không có nghe thấy tiếng của Lâm Bối thì có hơi khẩn trương: “Nếu anh ta thật sự dám cưỡng ép em, anh tuyệt đối sẽ không tha cho anh ta, em yên tâm, em nếu như không bằng lòng, anh sẽ không miễn cưỡng em đi tiếp Đường Lăng đâu.”
“Anh không phải là muốn bàn chuyện hợp tác với Đường Lăng hay sao?” Trái tim hơi lạnh của Lâm Bối vừa rồi hình như ấm lên vài phần, cô ngay từ đầu đã biết tâm tư của đại vương tử, hơn nữa đại vương tử rõ ràng rất xem trọng cơ hội này.
Trong tình huống biết rõ giữa Đường Lăng và Quỷ Vực Chi Thành có mâu thuẫn đại vương tử đều muốn hợp tác với Đường Lăng, càng huống chỉ bây giờ Đường Lăng đã giải quyết mối phiền phức là Quỷ Vực Chi Thành, hơn nữa Quỷ Vực Chỉ Thành bây giờ có thái độ cung cung kính kính đối với Đường Lăng.
Vậy thì chuyện hợp tác tiếp theo đối với đại vương tử sẽ càng quan trọng.
Lâm Bối vốn nghĩ rằng đại vương tử sẽ kêu cô không màng tất cả mà lấy được sự hợp tác với Đường Lăng, không ngờ đại vương tử vậy mà sẽ nói ra lời như này.
“Anh là muốn bàn chuyện hợp tác với Đường Lăng, nhưng em cũng không thể bởi vì chuyện hợp tác mà bán em trai của mình được, chuyện này em đừng quản nữa, tâm tư mà Đường Lăng đối với em căn bản không hề che đậy, cho nên chuyện này em có thể tránh thì tránh đi.” Đại vương tử thầm thở dài một tiếng, hợp tác rất quan trọng, nhưng em trai của anh ta cũng quan trọng, đây là em trai ruột của anh ta.
“Được, em biết rồi.” Phần tâm ý này, Lâm Bối nhận, tâm trạng của cô đã tốt hơn một chút, trong giọng nói cũng mang theo vài phần ý cười.
“Đường Lăng anh ta thật sự…” Giọng của đại vương tử vừa thay đổi, vốn dĩ anh ta chỉ là đoán, nhưng nghe thấy lời này của Lâm Bối, anh ta cảm thấy suy đoán của anh ta khả năng là thật.
“Đại vương tử, em gọi điện cho anh là vì một chuyện khác.” Lâm Bối trực tiếp mở miệng cắt ngang lời của đại vương tử, vấn đề đó thật sự không tiện tiếp tục bàn luận nữa.
“Chuyện gì khác?” Đại vương tử sững ra, sau đó cũng khẽ thở phào, nghe ngữ khí của Lâm Bối đã là không có xảy ra chuyện gì rồi.
“Hôm nay, mẹ em bị vương hậu gọi tới, mẹ em nói, khi bà ấy tới, vương hậu đang xử lý một kẻ dưới phạm sai, thủ đoạn có hơi tàn bạo, em không quá hiểu ý khi vương hậu làm như vậy? Đại vương tử biết chuyện này không?” Lâm Bồi không có vòng vo, hỏi thẳng.
“Chuyện này anh biết.” Đại vương tử bên kia trở lời rất nhanh, trong ngữ khí nghe không ra điều gì lạ thường.
Trái tim treo lơ lửng của Lâm Bối thầm buông xuống, nghe ngữ khí này của đại vương, hình như không phải là chuyện rất lớn, khả năng thật sự là cô nghĩ nhiều rồi.
“Đại vương tử biết vương hậu tại sao làm như vậy không?” Lâm Bối vẫn không nhịn được mà hỏi thêm một câu, dù sao chuyện này cô đã hỏi rồi, ngược lại không bằng hỏi cho rõ ràng, bớt cho cô đi điều tra.
“Biết.” Bên phía đại vương tử trả lời vẫn rất nhanh, rất thẳng, không có bất kỳ ý tứ muốn giấu giếm: “Đều là trò đấu đá vặt giữa phụ nữ với nhau.”
Lông mày của Lâm Bối nhíu lại, rõ ràng rất bắt ngờ trước đáp án này.
Không đợi Lâm Bối truy hỏi, bên phía đại vương tử tiếp tục nói: “Hai ngày trước, có người lấy em và tam vương tử ra so, nói em những năm nay ở bên cạnh anh giúp anh bày mưu tính kế, nói em làm việc càng ngày càng ổn trọng, nói em càng lúc càng thông minh, bởi vì tam vương tử gần đây phạm lỗi, người đó thuận tiện nhắc đến tam vương tử, sau đó vừa hay để người của vương hậu thấy, cho nên vương hậu hôm nay gọi mẹ của em tới, chỉ là muốn vì sỉ nhục mẹ em, làm khó mẹ em.”
“Chỉ vì điều này?” Lâm Bối sững người, cô thế nào cũng không nghĩ vậy mà sẽ là nguyên nhân này.