CHƯƠNG 1488: CÔ TA ĐÃ ĐẠT ĐƯỢC MỤC ĐÍCH (2)
“Đúng, là tôi sắp xếp, năm năm trước vào buổi tối trước ngày Hàn Nhã Thanh đính hôn, tôi đã chuốc mê cô ta đưa tới khách sạn.” Bùi Doanh thừa nhận rất thẳng thắn, cô ta bây giờ cũng sắp chết rồi, còn có gì không dám thừa nhận.
Đôi mắt Bùi Dật Duy nhìn chằm chằm vào Bùi Doanh, ánh mắt đó lạnh lẽo thấu xương, như có thể đông cứng người khác bắt cứ lúc nào.
“Nhưng mà, ý định của tôi vốn không phải muốn đưa Hàn Nhã Thanh lên giường cậu ba Dương, tôi vốn là muốn tìm vài người đàn ông đến hủy cô ta, nhưng cuối cùng bị cô ta trốn thoát, sau đó cô ta trốn lên giường cậu ba Dương.” Bùi Doanh đối diện với đôi mắt Bùi Dật Duy, không bao nhiêu sợ hãi, ngược lại trên mặt vẫn mang theo nụ cười.
Nghĩ tới Bùi Dật Duy vừa tỉnh đã muốn giết cô ta, nghĩ tới hận ý trong mắt anh ta vừa rồi, Bùi Doanh cảm thấy khiến trong lòng anh ta không thoải mái, cô ta lại có thể thoải mái trong lòng.
“Cô quả thực đáng chết.” Thân thể Bùi Dật Duy rõ ràng cứng ngắc, tay đặt trên cổ Bùi Doanh không ngừng run lên, sau đó lại dùng sức, lần này, anh ta dùng tất cả sức lực của mình, càng không chút lưu tỉnh.
Lần này, anh ta thậm chí không cho Bùi Doanh cơ hội mở miệng, không ngừng dùng sức, cho tới khi Bùi Doanh không nhúc nhích, không còn hơi thở.
Sau khi Bùi Doanh tắt thở, Bùi Dật Duy mới buông lỏng tay, ngồi sang một bên, thân thể có chút cứng đờ, trên mặt cũng mang theo vài phần hoảng loạn.
Anh ta làm việc mặc dù có lúc có chút cực đoan, nhưng luôn là công dân tốt tuân thủ pháp luật, chuyện giết người thế này, anh ta trước đây thật sự chưa từng nghĩ tới.
Anh ta biết giết người phải đền mạng, anh ta đã giết Bùi Doanh, anh ta cũng không thể sống nữa.
Nhưng Bùi Doanh làm chuyện thế này với anh ta, năm năm trước cô ta còn muốn cho người hủy Hàn Nhã Thanh, anh ta không cách nào tha thứ, cô ta đáng chết.
Cho nên, anh ta giết Bùi Doanh, đương nhiên tiếp sau đây, anh ta cũng sẽ thừa nhận hậu quả, anh ta sẽ đi tự thú, nhưng trước lúc đó, anh ta phải đi làm một chuyện trước.
Bùi Dật Duy hồi thần, trực tiếp đứng dậy, không nhìn Bùi Doanh nữa, anh ta tìm ra chìa khóa, sau đó mở cửa rời đi.
Biệt thự này ở ngoại ô, bên đây không có taxi, cũng không có xe buýt, để đến nơi có thể gọi xe cần một đoạn đường rất dài.
Vết thương trên người Bùi Dật Duy vốn còn chưa khỏi, lại bị thương ở tim, thêm cả chuyện vừa rồi, thân thể anh ta lúc này rất yếu ớt, anh ta cứ đi như vậy, thân thể không hẳn có thể chống đỡ nỗi, hơn nữa bây giờ lại là buổi tối.
Muốn gọi được xe càng khó, nhưng Bùi Dật Duy không chút do dự, đóng cửa xong liền trực tiếp đi về phía trước.
Bùi Dật Duy đi khoảng một giờ đồng hồ mới tới đường lớn, số anh ta cũng tính không tệ, không bao lâu đã có một chiếc taxi chạy tới.
Bùi Dật Duy lên xe, mượn điện thoại của tài xế gọi điện thoại cho trợ lý.
Nửa đêm nửa hôm, trợ lý bỗng nhận được điện thoại của tổng giám đốc mát tích đã lâu, có chút ngây người: “Bùi tổng, anh rốt cuộc lộ mặt rồi, khoảng thời gian này anh đã đi đâu? Tại sao không có tin tức?
Bùi phó tổng nói anh công tác, nhưng công tác cũng không thể không có chút tin tức nào, ngay cả chuyện công ty cũng không quản.”
Trợ lý đi theo Bùi Dật Duy cũng vài năm, quan hệ với anh ta không tệ, hơn nữa anh ta cũng thật sự là lo lắng cho Bùi Dật Duy.
Bùi Dật Duy không giải thích, chỉ báo một địa chỉ kêu trợ lý đến đón anh ta.
Anh ta bây giờ không có điện thoại, đêm hôm khuya khoắt cũng không có nơi nào bán, hơn nữa trên người cũng không có tiền mặt, ngay cả phí gọi xe cũng không cách nào chỉ trả, đương nhiên chuyện tiếp theo phải làm cũng cần trợ lý giải quyết.
“Được, được, được.” Trợ lý đương nhiên sẽ không thoái thác, vội đồng ý, mặc dù là đêm khuya, nhưng lại không chút chậm trễ.
Lúc trợ lý đến, Bùi Dật Duy đã đến rồi, vì không có tiền trả tiền xe, cho nên tài xế cũng còn đang đợi.
Lúc trợ lý nghe thấy tổng giám đốc nhà mình không có tiền trả tiền xe thì cằm cũng sắp rớt xuống đắt, tổng giám đốc đây là gọi xe từ đâu tới? Tiền xe rốt cuộc đắt cỡ nào?
Lúc tài xế nói chỉ cần một trăm năm mươi nghìn, trợ lý lại kinh ngạc, chỉ một trăm năm mươi nghìn?
Vậy tại sao tổng giám đốc nhà anh ta không trả nỗi, hơn nữa còn đặc biệt kêu tài xế đợi, đợi anh ta đến trả?
Tổng giám đốc nhà anh ta luôn có thói quen mang tiền mặt, hơn nữa dù không mang tiền mặt thì cũng có thể dùng điện thoại chỉ trả.
Trợ lý bỗng nhớ tới trước đó tổng giám đốc nhà anh ta gọi điện cho anh ta không phải dùng điện thoại của bản thân.
Trợ lý lại nhìn sang vẻ tiều tụy của tổng giám đốc nhà mình, quần áo trên người cũng nhàu nhĩ, sắc mặt tái nhợt có chút không bình thường, dường như vừa trốn ra từ một nơi nào đó.
Trợ lý tưởng tượng không ít tình tiết trong đầu: “Tổng giám đốc, anh thế này là sao?”
“Cậu đưa tôi đến công ty.” Thân thể Bùi Dật Duy lúc này sắp không chống đỡ nỗi rồi, nhưng anh ta không thể quay về nghỉ ngơi, thời gian của anh ta không nhiều nữa, anh ta phải xử lý xong tất cả mọi chuyện trước khi chuyện của Bùi Doanh bạo lộ.
Cho nên Bùi Dật Duy muốn trực tiếp tới công ty, nhưng khoảng thời gian này anh ta bị Bùi Doanh hạn chế, trên người không có gì cả, không có chìa khóa công ty và phòng làm việc, cho nên mới nửa đêm gọi điện thoại cho trợ lý.
Trong phòng làm việc của anh ta có phòng nghỉ ngơi, có quần áo thay đổi, quần áo trên người anh ta có thể đến phòng làm việc thay.
*A? Bây giờ đến công ty?” Trợ lý càng ngây ngốc, bây giờ là hai giờ sáng, tổng giám đốc muốn đến công ty bây giờ?
Đây là tình huống gì?!
“Tổng giám đốc? Là có chuyện gì rất khẩn cấp sao?” Trợ lý nghĩ tới tổng giám đốc nhà mình tới công ty vào giờ này, nhất định là công ty đã xảy ra chuyện lớn gì rồi, nhưng lúc tan làm hôm qua công ty rõ ràng tất cả bình thường.
Tổng giám đốc mặc dù khoảng thời gian này luôn không lộ mặt, nhưng Bùi phó tổng đã sắp xếp xong mọi việc, mỗi một bộ phận cũng đều có người phụ trách chuyên môn, sẽ không loạn.
Bùi Dật Duy không giải thích, chuyện này, anh ta tạm thời sẽ không nói với bắt kỳ ai.
Trong lòng trợ lý có nghỉ hoặc quá lớn, nhưng tổng giám đốc nhà mình không nói, anh ta đương nhiên cũng không dám hỏi nhiều, chỉ có thể theo tổng giám đốc nhà mình đến công ty.
Đến công ty, Bùi Dật Duy trực tiếp đến phòng làm việc.
“Cậu đi nghỉ ngơi trước, đến giờ làm kêu luật sư Lý đến gặp tôi.” Bùi Dật Duy vào phòng làm việc xong thì không kêu trợ lý vào, chuyện phải xử lý tiếp sau đây anh ta cũng không định để trợ lý biết.
“Luật sư Lý?” Trợ lý kinh ngạc, tổng giám đốc tại sao vừa quay về đã tìm luật sư Lý? Chẳng lẽ là công ty thật sự xảy ra vấn đề lớn gì sao?
“Tổng giám đốc, có phải công ty thật sự xảy ra chuyện không?” Trợ lý không nhịn được, vẫn là hỏi một câu, dù sao anh ta cũng là một thành viên của công ty, nếu công ty xảy ra chuyện, công việc của anh ta chắc chắn cũng sẽ chịu ảnh hưởng.
Bùi Dật Duy chuyển mắt, nhìn sang anh ta: “Yên tâm đi, sẽ không ảnh hưởng đến cậu…”
Lời của Bùi Dật Duy khựng lại, sau đó lại bổ sung một câu: “Tôi sẽ sắp xếp tốt việc của cậu.”
Trợ lý cũng theo anh mấy năm rồi, năng lực công việc không tệ, đối với anh ta cũng có lòng, chuyện Bùi Doanh làm trợ lý nhất định không biết, nếu không nhất định sẽ nghĩ cách tìm anh ta.
Người bên cạnh mình, Bùi Dật Duy đương nhiên sẽ sắp xếp thật tốt.
“Tổng giám đốc? Công ty thật sự xảy ra…xảy ra chuyện rồi?” Trợ lý vốn chính là vì quá ngây người, cho nên mới hỏi một câu, thực ra trợ lý không cảm thấy công ty sẽ xảy ra chuyện gì lớn, dù sao anh ta làm trợ lý tổng giám đốc nên cũng hiểu rõ chuyện công ty.
Mặc dù khoảng thời gian này tổng giám đốc không ở đây, nhưng tất cả của công ty đều bình thường, phát triển nghiệp vụ cũng không tệ, ký máy hợp đồng cũng rất thuận lợi, mặt tài vụ cũng không có vấn đề gì.
Nhưng lời vừa rồi của tổng giám đốc lại khiến anh ta cảm thấy dường như công ty sắp xong rồi.
“Sẽ không ảnh hưởng đến cậu.” Bùi Dật Duy không giải thích, cũng không cách nào giải thích.
“Tổng giám đốc, tôi không phải lo lắng chuyện này, nếu công ty thật sự xảy ra chuyện, tôi nhất định sẽ ở lại giúp tổng giám đốc, nhưng công ty rõ ràng tất cả đều bình thường.” Trợ lý thật sự nghĩ không ra, anh ta không rõ tại sao tổng giám đốc mắt tích lâu như vậy vừa quay về đã nói những lời này.
Công ty rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Tổng giám đốc rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Hơn nữa dáng vẻ của tổng giám đốc bây giờ nhìn cũng khiến người khác rất lo lắng, sắc mặt tổng giám đốc thật sự tái nhợt bất thường, như đã mắc bệnh nặng, anh ta cảm tháy tổng giám đốc dường như lúc nào cũng có thể gục ngã.
“Không sao, cậu đi nghỉ ngơi trước, những chuyện khác cậu không cần quản.” Khóe môi Bùi Dật Duy khẽ nhếch lên, anh ta biết tắm lòng của trợ lý, nhưng chuyện tiếp theo đây anh ta cần phải làm, bắt cứ chuyện gì cũng không thể ngăn cản anh ta.
“Công ty không xảy ra vấn đề gì, không cần lo lắng.” Bùi Dật Duy không muốn trợ lý gấp gáp, cho nên vẫn là giải thích một chút, nhưng chuyện này trợ lý cũng không thẻ xử lý, cần đợi ngày mai luật sư Lý đến mới có thể xử lý, nhưng tranh thủ lúc này, anh ta có thể chuẩn bị tài liệu một chút, đợi ngày mai đến giờ làm việc thì có thể trực tiếp xử lý!