Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1643

Sắc mặt Liễu Ảnh thoắt biến, cô ấy ngẩng phắt đầu lên nhìn Hàn Nhã Thanh: “Cậu nghĩ, có khi nào là Tư Đồ Không làm hay không?”

Liễu Ảnh nghĩ về lúc Tư Đồ Không nhắc đến chuyện của Bùi Dật Duy ở biệt thự, rõ ràng là Tư Đồ Không đã biết hết về chuyện Bùi Dật Duy giết người rồi đi tự thú.

Mà sau khi cô ấy vừa rời đi chẳng được bao lâu thì trên Internet đã lan truyền thông tin cả rồi, lúc đồng nghiệp của cô ấy gọi đến đã nói rõ ràng là bên phía cảnh sát sẽ xử lý mọi việc trong âm thầm, không đem chuyện này ra ngoài sáng. Cho nên, nó khiến cô ấy không thể không nghi ngờ Tư Đồ Không.

Nghi ngờ rằng Tư Đồ Không cố ý làm như thế vì để ép cô ấy quay trở về.

Tư Đồ Không có động cơ để làm như vậy, hơn nữa, Tư Đồ Không vốn đã biết rõ chuyện này rồi.

“Tại sao cậu lại cảm thấy là Tư Đồ Không làm kia chứ? Anh ta có lý do làm như thế à?” Hàn Nhã Thanh thoáng sững sờ. Cô không tiếp xúc mấy với Tư Đồ Không nên không hiểu biết lắm về anh ta. Hàn Nhã Thanh quả thật không nghĩ ra lý do Tư Đồ Không lại làm như vậy.

Nói đúng ra thì Tư Đồ Không và Bùi Dật Duy chẳng có qua lại gì với nhau, còn Tư Đồ Không và Bùi Doanh thì lại càng không thể có quan hệ gì được, vậy nên, bảo rằng thủ phạm của chuyện này là Tư Đồ Không thì quả là khó hiểu.

“Anh ta có đấy.” Liễu Ảnh nói bằng giọng chắc nịch, bởi vì trước đó Tư Đồ Không đâu chỉ lấy Bùi Dật Duy ra uy hiếp cô ấy có một lần.

Đôi môi Liễu Ảnh mấp máy, thoáng do dự, rồi sau đó cất tiếng: “Tớ thích Bùi Dật Duy…”

Liễu Ảnh nói dứt mấy từ này thì khựng lại, e dè nhìn Hàn Nhã Thanh, sợ Hàn Nhã Thanh sẽ tức giận.

Lông mày Hàn Nhã Thanh khẽ nhướng lên, quả thật khá bất ngờ với câu trả lời này của Liễu Ảnh. Trước giờ cô không hề biết chuyện Liễu Ảnh thích Bùi Dật Duy, nhưng ngoài việc bất ngờ ra thì Hàn Nhã Thanh cũng chẳng có bất kỳ phản ứng nào khác.

“Cậu… không tức giận sao?” Liễu Ảnh không thấy dấu hiện giận dữ nào trên gương mặt Hàn Nhã Thanh cả, không thể nhịn được mà cất tiếng hỏi cô.

“Tại sao tớ lại giận chứ?” Hàn Nhã Thanh không khỏi bật cười: “Việc cậu thích Bùi Dật Duy là quyền tự do của cậu mà. Thích một người nào phải chuyện sai trái, hơn nữa cậu vẫn luôn thích thầm người đó, ngay cả tớ cũng không nhìn ra được, có thể thấy cậu đâu hề muốn sự yêu thích của cậu gây ảnh hưởng cho bất kỳ ai. Vậy thì cớ sao tớ phải giận kia chứ? Chưa nói đến chuyện tớ và Bùi Dật Duy đã chia tay rồi, thậm chí dù bây giờ tớ vẫn còn quen Bùi Dật Duy đi nữa thì chuyện cậu thích anh ta cũng đâu có gì sai. Tớ không giận dỗi gì đâu.”

“Nhã Thanh, cảm ơn cậu, lúc nào cậu cũng đứng trên lập trường của tớ mà nghĩ cho tớ cả.” Sống mũi Liễu Ảnh cay cay, lòng cảm động. Nếu đổi lại là một ai khác, ắt hẳn sẽ không nghĩ như thế đâu, chỉ có mỗi Nhã Thanh là thực sự nặng lòng vì cô ấy.

“Khờ quá đi thôi.” Hàn Nhã Thanh nhìn cô ấy, nở nụ cười, nụ cười ấy còn mang theo vài phần cưng chiều. Suy nghĩ của Liễu Ảnh vẫn luôn giản đơn như vậy, tốt đẹp như vậy.

“Tớ có khờ cũng không sao, có cậu thông minh là đủ rồi. Có chuyện gì thì tớ nhờ cậu hỗ trợ là được.”

Liễu Ảnh cũng cười, cô ấy có được một người bạn tốt đến thế thì dù cô ấy có khù khờ, tầm thường cũng không sao, có một người bạn giỏi giang thế này là đủ rồi.

“Được rồi, về chuyện chính nào.” Hàn Nhã Thanh thấy nụ cười hiện lên trên mặt Liễu Ảnh thì thở phào nhẹ nhõm, tâm trạng của Liễu Ảnh lúc này mới thực sự là đã bình ổn trở lại.

“Tư Đồ Không biết chuyện tớ thích Bùi Dật Duy nên anh ta rất tức giận. Trước giờ anh ta luôn độc tài chuyên chế, nên trong bản thỏa thuận của bọn tớ có ghi rằng trong khoản thời gian thỏa thuận có hiệu lực, tớ không được phép có bất kỳ tiếp xúc nào với bất kỳ người đàn ông nào. Mà hơn thế nữa, vì chuyện của Bùi Dật Duy, anh ta đã hăm dọa tớ không chỉ một lần.” Bởi vì đã biết rõ chuyện năm năm trước, biết rõ là Tư Đồ Không đã lừa mình năm năm nên lúc này đây đánh giá của Liễu Ảnh về Tư Đồ Không chẳng thể nào tốt được.

Hàn Nhã Thanh khẽ chau mày, đôi môi mấp máy, không đáp lại câu nào.

Liễu Ảnh thấy Hàn Nhã Thanh không tỏ thái độ gì thì còn tưởng rằng Hàn Nhã Thanh nghi ngờ những gì mình nói, vậy là cô ấy nhanh chóng bổ sung: “Anh ta có lý do để làm vậy, cũng có động cơ để làm như vậy, hơn nữa anh ta còn biết cả chuyện Bùi Dật Duy giết Bùi Doanh rồi đi đầu thú nữa.”

“Cậu nói cho Tư Đồ Không biết chuyện này sao?” Tới đây, Hàn Nhã Thanh cuối cùng cũng lên tiếng: “Tới hôm nay Bùi Dật Duy mới đi tự thú mà, làm sao Tư Đồ Không lại biết chuyện nhanh vậy được.”

Tư Đồ Không là dân kinh doanh, nếu về vấn đề liên quan đến chuyện làm ăn, chuyện Tư Đồ Không biết trước tin tức cũng không có gì lạ. Tất nhiên, với năng lực của Tư Đồ Không thì chuyện lấy được thông tin từ đủ mọi ngành nghề cũng chẳng có gì khó khăn.

Nhưng như vậy rõ ràng cho thấy rằng Tư Đồ Không rất để ý chuyện này, mà Tư Đồ Không lấy được tin tức nhanh đến như vậy, không lẽ Tư Đồ Không đã luôn chú ý sít sao việc Bùi Dật Duy giết người hay sao?

“Nếu anh ta đã muốn biết thì chắc chắn là sẽ có cách thôi.” Liễu Ảnh càng rõ ràng về khả năng của Tư Đồ Không. Chỉ cần chuyện Tư Đồ Không muốn làm thì không gì là anh ta không làm được.

“Tôi hôm qua Bùi Dật Duy hẹn tớ, rồi sau đó Tư Đồ Không đã tìm tới nơi, vừa về đến nhà Tư Đồ Không đã uy hiếp tớ rằng không được phép gặp mặt Bùi Dật Duy nữa. Tớ nghĩ khả năng cao ngày hôm nay Tư Đồ Không đã đặc biệt thăm dò chuyện của Bùi Dật Duy đấy.” Quả thực có đôi lúc suy nghĩ của Liễu Ảnh khá đơn giản, nhưng cô ấy không hề ngu ngốc, có vài việc cô ấy vẫn nghĩ ra được.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK