Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1716

Hôm nay cậu bé cũng nhìn ra, quan hệ của Mặc Thành và Trương Minh Hạo rất tốt, cậu bé cũng tin tưởng Mặc Thành, thế nên khi Mặc Thành đề xuất ngày mai ra ngoài, Đường Minh Hạo cũng không phản đối.

Chờ Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo vào phòng, Mặc Thành thở phào nhẹ nhõm. Anh ta ngồi xuống sô pha, uống một ngụm nước rồi chậm rãi hỏi: “Hai bé cưng này sao lại ở đây?”

Mặc Thành nhìn Trương Minh Hoàng, đợi nghe ông ta giải thích! Anh ta thật sự quá tò mò, vẫn luôn gắng sức đè nén chính mình không lên tiếng hỏi, bây giờ… đang gấp gáp chờ câu trả lời. Mặc Thành rất rõ ràng, nếu như không phải Trương Minh Hoàng đồng ý thì Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo không thể ở đây được, hơn nữa xem ra, hai đứa đã ở đây mấy hôm rồi, đây thật sự là một tin tức lớn!

Trương Minh Hoàng hừ nhẹ một tiếng, bộc lộ bản tính! Ông ta nghiêng đầu, không để ý tới Mặc Thành, Mặc Thành làm bộ đáng thương nhìn Trương Minh Hoàng.

Trương Minh Hoàng không để ý tới anh ta, khuôn mặt Mặc Thành thật sự có tính lừa gạt mà, dịu dàng, ân cần, tung tăng như thiếu niên, cười lên khiến người ta không có cách nào từ chối.

Trương Minh Hoàng đã từng bị khuôn mặt hồi nhỏ của Mặc Thành lừa rồi! Sự ngoan ngoãn đặc biệt khiến người ta không thể từ chối! Vốn dĩ Mặc Thành lớn rồi, thủ đoạn cũng thay đổi, trong lòng ông ta rất yên tâm về Mặc Thành, ở bên nhau nhiều năm như vậy, nhận thức của ông ta về Mặc Thành sớm đã thay đổi rồi, sẽ không bị lừa nữa, nhưng hôm nay khi anh ta chơi cùng Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo, ông ta đột nhiên nhớ tới Mặc Thành hồi nhỏ, thế nên lúc này nhìn thấy khuôn mặt ngoan ngoãn chờ câu trả lời của Mặc Thành… theo bản năng lại muốn từ chối.

Trương Minh Hoàng đột nhiên nhớ tới Mặc Thành hồi nhỏ, thế nên lúc này nhìn thấy khuôn mặt ngoan ngoãn chờ câu trả lời của Mặc Thành… theo bản năng lại muốn từ chối.

Ông ta rất thương Mặc Thành, đối xử với anh ta như con trai, thế nên lúc này ghét bỏ cũng không che giấu, Mặc Thành cảm thấy tổn thương, sao phải bày ra vẻ mặt ghét bỏ anh ta vậy chứ, anh ta thật sự muốn biết mà! Lúc này Trương Minh Hoàng làm việc của mình, không thèm để ý tới Mặc Thành.

Mặc Thành thấy Trương Minh Hoàng không có chút phản ứng nào với mình, nhịn không được mà bĩu bĩu môi, vẻ ghét bỏ không chút che giấu với động tác trốn tránh này là thế nào thế, anh ta không được hoan nghênh đến vậy sao? Rõ ràng lúc trước anh ta chỉ cần làm nũng chút là xong chuyện rồi, bây giờ sao lại nhẫn tâm như vậy chứ! Anh ta oán giận nhìn Trương Minh Hoàng, muốn làm mềm lòng ông ta.

Trương Minh Hoàng không trốn tránh nữa, chỉ nhàn nhã uống trà, xem Mặc Thành như không khí, Mặc Thành bất mãn, nhìn về phía quản gia Trọng.

Quản gia Trọng biết, hồi nhỏ đây là chuyện thường thấy, thành chủ có thể làm lơ thiếu chủ nhưng ông ta thì không, vậy là bèn kiên nhẫn giải thích: “Thành chủ gặp cô Vũ Kỳ ở nhà họ Đường, cô Vũ Kỳ rất quý thành chủ của chúng ta nên tới đây thăm thành chủ.”

Nghĩ rồi lại bổ sung thêm: “Vũ Kỳ và Minh Hạo đã tới vài hôm rồi, mấy ngày nay thành chủ rất vui.”

Mặc Thành gật đầu, còn muốn hỏi nhưng lại không lên tiếng nữa, chỉ gặp mặt một lần đã tới chơi, thân thiết như vậy. Anh ta không dám tin, nhưng quan hệ huyết thống rất kỳ diệu, hoặc chính vì vậy nên mới thân thiết.

Mặc Thành cũng thấy vui, anh ta nghĩ tới Vũ Kỳ và Minh Hạo, thử dò hỏi: “Ba nuôi, ba có từng nghĩ tới việc đưa Vũ Kỳ hoặc Minh Hạo đi giám định huyết thống chưa. Cô Đường khá nhạy cảm, thông minh, chúng ta xuống tay với cô ấy hơi khó, hơn nữa trải qua chuyện lần trước, nếu chúng ta lại lấy máu hoặc tóc của cô Đường thêm lần nữa, chưa nói đến việc sẽ rất khó, quan trọng là có thể khiến cô Đường phản cảm, mất nhiều hơn được.”

Mặc Thành chậm rãi nói, quan sát vẻ mặt của Trương Minh Hoàng, anh ta biết chuyện này đối với Trương Minh Hoàng rất quan trọng, Trương Minh Hoàng luôn muốn tìm đứa con gái mất tích của mình, vừa có tin tức là vội vàng tới. Lúc đầu khi biết chuyện này, không phải anh ta không đố kỵ, nhưng nghĩ tới nỗi nhớ, nỗi hổ thẹn và tình yêu thương của người cha với con gái liền tiêu tan hết. Anh ta ở bên cạnh ba nuôi nhiều năm như vậy, tình cảm của ba nuôi đối với con gái đều dành cho anh ta, thứ tình cảm vốn dĩ không thuộc về anh ta ấy khiến anh ta cảm nhận được sự ấm áp của người nhà. Dưới sự nuôi dạy của ba nuôi, anh ta mới có địa vị và thành tựu như ngày hôm nay, anh ta có tư cách gì mà đố kỵ với Đường Thấm Nhi, có tư cách gì mà oán trách ba nuôi?

Sau khi Mặc Thành nghĩ thông bèn cố gắng giúp Trương Minh Hoàng tìm con gái, chứng minh huyết mạch của Đương Thấm Nhi, anh ta hy vọng Trương Minh Hoàng có thể tìm thấy con gái, thỏa mãn tâm nguyên bao nhiêu năm qua của ông ta. Trong lòng Mặc Thành biết, cho dù Đường Thấm Nhi quay lại, anh ta vẫn sẽ là Thành thiếu chủ, tình cảm của Trương Minh Hoàng đối với anh ta cũng sẽ không thay đổi, nói không chừng anh ta còn có thêm một cô em gái, cùng hai đứa cháu trai cháu gái là Vũ Kỳ và Minh Hạo, thật sự rất tuyệt. Mặc Thành nghĩ tới hai đứa trẻ là lại nhoẻn miệng cười.

Bàn tay bưng ly trà của Trương Minh Hoàng cứng lại, vấn đề này ông ta chưa từng nghĩ tới, thật ra ông ta đã từ bỏ ý nghĩ kia, Vũ Kỳ và Minh Hạo chơi với ông ta mấy ngày, sau này có thể tiếp tục giữ liên lạc, vậy là ông ta mãn nguyện rồi, bây giờ… ý của Mặc Thành là, Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo là cháu trai cháu gái của ông ta? Đường Thấm Nhi chính là con gái ông ta sao?

Trương Minh Hoàng không khỏi nhìn về phía Mặc Thành, ông ta thu lại vẻ mặt, nghiêm túc nhìn Mặc Thành. Trương Minh Hoàng hiểu Mặc Thành, nếu như không nắm chắc mười phần, anh ta sẽ không có kiến nghị này, anh ta sẽ không cho mình thêm hy vọng để rồi lại khiến mình tuyệt vọng! Trong lòng Trương Minh Hoàng lại dâng lên hy vọng, lần này, không còn thấp thỏm giống lần trước nữa, vì vẻ mặt kiên định của Mặc Thành mà bình tĩnh lại, ông ta khẽ thở dài một hơi: “Con chắc chắn sao?”

“Vâng!”

Mặc Thành nghiêm túc trả lời: “Lúc trước là có sơ suất, nhưng con chắc chắn, Đường Thấm Nhi chính là con gái của ba, hơn nữa ba không cảm thấy trùng hợp sao? Con trai và con gái của Đường Thấm Nhi thân thiết với ba như vậy, không phải do huyết mạch tương liên thì là gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK