Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cô Vợ Thần Bí Muốn Chạy Đâu CHƯƠNG 840: CẬU BA DƯƠNG ĐIỀU TRA ĐƯỢC NGUYÊN NHÂN CÔ KHÔNG MANG THAI (1).

“Nếu tôi không buông thì sao.” Khóe miệng của Đường Lăng khẽ động, lúc này trong giọng nói từng từ từng chữ đều thấm một cảm giác đáng sợ.

Tối hôm đó đã xảy ra chuyện như vậy, anh ta sẽ phải chịu trách nhiệm, sẽ phải cưới cô, điều này sẽ không thay đổi.

Hơn nữa, anh ta không tin cô thực sự thích Dương Tầm Chiêu, anh ta biết chắc chắn cô cố ý làm như vậy, mục đích của cô chẳng qua là muốn anh buông tay.

Sao anh ta có thể để cô được như ý nguyện một cách dễ dàng như vậy được.

Cô muốn chạy, đâu có dễ dàng như vậy!

“Đường Lăng, có một chuyện tôi muốn nói rõ ràng với anh, tối ngày hôm đó tôi đã cố ý đi đến căn phòng kia, tất cả đều là chuyện tôi đã tính toán xong, bởi vì tôi biết rồi tối ngày hôm đó Dương Tầm Chiêu sẽ ở lại căn phòng kia, vì vậy, tối hôm đó tôi đi đến căn phòng kia là muốn ngủ cùng Dương Tầm Chiêu…”

Lâm Bối thấy thái độ của Đường Lăng lúc này, cô rất lo lắng, cũng rất sợ, vì vậy, lúc này cô nói có chút tuyệt tình.

Đôi mắt vốn dĩ đang nheo lại của Đường Lăng lóe lên một tia lạnh lùng, anh ta đột nhiên dùng lực kéo cô qua.

Bởi vì lúc này anh ta dùng lực quá lớn, Lâm Bối đứng không vững, trực tiếp ngã vào lòng của anh ta.

Bởi vì lực của anh ta thực sự quá lớn, ngực của anh ta lại có chút cứng, mũi của Lâm Bối đập vào ngực của anh ta, đột nhiên đau đến mức nước mắt suýt nữa chảy ra.

Đương nhiên, Lâm Bối cũng bị hành động này của anh ta dọa sợ, trong lòng có chút hoảng loạn.

“Lâm Bối, tôi khuyên cô nghĩ kỹ rồi hãy nói, nếu không….” Giọng nói của Đường Lăng từ trên đỉnh đầu cô truyền qua, giống như rơi vào băng, ngâm vào độc, từng từ từng chữ khiến người khác run sợ.

Lúc này, Lâm Bối không ngẩng đầu lên, vì vậy không nhìn thấy biểu cảm của Đường Lăng, nếu như cô nhìn thấy biểu cảm của Đường Lăng sợ là cô sẽ càng run sợ.

“Những gì tôi nói đều là sự thật, Đường Lăng, anh là một người thông minh, anh cảm thấy tối hôm đó tôi sẽ vô duyên vô cớ đi vào phòng của anh sao?”

Mặc dù trong lòng Lâm Bối rất sợ hãi, nhưng có một lời vẫn cần phải nói.

Lời nói của Lâm Bối hơi dừng lại, cố gắng để giọng nói của mình giữa được sự bình tĩnh.

“Tất cả những chuyện tôi làm tối hôm đó đều là vì Dương Tầm Chiêu, chỉ là, tôi không biết tối hôm đó anh lại vào phòng của Dương Tầm Chiêu, tôi vẫn cho là người đàn ông tối hôm đó là Dương Tầm Chiêu, nếu không tôi cũng không thể….” Lâm Bối biết đi đến bước này, cô đã không còn đường lui, cô cũng không thể lùi bước.

Bởi vì, mẹ của cô ở nước D đang đợi cô, đợi cô trở về.

Nếu như thân phận của cô bị bại lộ, mẹ của cô sẽ rất nguy hiểm.

Lừa gạt hoàng thất là tội lớn!

“Không thể cái gì?” Tay của Đường Lăng đột nhiên nắm lấy cằm cô, nâng mặt cô lên: “Nghĩ kỹ rồi hãy nói.”

Lúc này, khóe miệng của Đường Lăng hơi cong lên, dường như độ cong có chút hướng lên, chỉ là lại khiến người khác cảm thấy không hề có ý cười, chỉ khiến người khác cảm thấy lạnh thấu xương và vô cùng nguy hiểm.

Lâm Bối nhìn thấy dáng vẻ này của Đường Lăng, trong lòng vô cùng sợ hãi, đối mặt với một Đường Lăng như vậy, cô rất sợ, nhưng cho dù có sợ, cô cũng phải nói với bản thân mình là không thể lùi bước.

Bởi vì nếu như bây giờ cô lùi bước, tất cả những chuyện cô làm lúc trước đều vô ích.

Lâm Bối thầm thở ra một hơi, cố gắng để bản thân mình bình tĩnh lại: “Nếu như biết người tối hôm đó không phải là Dương Tầm Chiêu mà là anh, tôi sẽ không ngủ với anh….”

Bàn tay đang giữ lấy cằm của cô đột nhiên dùng lực, cứng rắn cắt lời của cô.

Tay của Đường Lăng dùng lực nắm chặt lấy cằm của cô, anh ta cứ nhìn cô như vậy, đôi môi của anh ta lúc này mím chặt, không nói lời nào.

Anh ta như vậy, khiến người khác rất sợ hãi.

Lâm Bối cảm thấy trái tim của mình run lên, cô vốn dĩ đã có chút sợ hãi với Đường Lăng, bây giờ là sự sợ hãi từ trong lòng, mấy ngày nay ở chung, cô biết Đường Lăng thật sự chuyện gì cũng có thể làm ra.

“Đường, Lăng, tối, hôm, đó, là ngoài ý muốn.” Lâm Bối bị anh ta nhìn chằm chằm như vậy, trong lòng càng ngày càng hoảng loạn, nhưng cô vẫn không sợ chết bổ sung thêm một câu.

Bởi vì cô không thể lùi bước, nếu lùi bước không chỉ cô sẽ chết, mà mẹ cô cũng sẽ chết.

Bởi vì lúc này Đường Lăng đang dùng lực giữ chặt lấy cằm cô, cô nói chuyện có chút khó khăn, một câu mà phải nói ngắt quãng.

Nhưng, ý tứ lại rất rõ ràng.

Đường Lăng đột nhiên bật cười, chỉ là nụ cười kia không đến đáy mắt, trong ánh mắt của anh ta không hề có một chút ý cười nào, ngược lại chỉ có sự lạnh lùng.

Không có ai biết tại sao anh ta lại cười, cũng không có ai biết anh ta đang cười cái gì.

Lâm Bối mím chặt môi, không nói gì.

Đường Lăng như vậy, khiến cô cảm thấy vô cùng sợ hãi, thậm chí cô còn cảm nhận được Đường Lăng cũng có thể bóp chết cô bất cứ lúc nào.

Nhưng, Đường Lăng không giết chết cô, thậm chí anh ta còn nới lỏng những ngón tay đang nắm chặt lấy cằm cô ra.

Đôi mắt của Đường Lăng vẫn nhìn cô, nhưng anh ta lại không nói gì.

Dường như anh ta đang đợi, đợi cô nói, có lẽ đợi cô phản ứng lại.

Lâm Bối thầm thở dài, khẽ động môi, dường như muốn nói điều gì đó, nhưng cuối cũng vẫn kìm lại được, cô đứng khoảng một phút, sau đó nhanh chóng quay người rời đi!!!

Cô biết, Đường Lăng thả cô ra, chính là cho cô cơ hội, mà cô chỉ có thể nắm bắt cơ hội lần này.

Lần này Đường Lăng không ngăn cản cô, chỉ nhìn theo bóng lưng đang rời đi của cô, đôi mắt dần trở nên u ám, dần trở nên lạnh hơn….

Ngày hôm sau Lâm Bối và đại hoàng tử theo kế hoạch trở về nước, Viên Quân Doanh đích thân qua tiễn bọn họ, Đường Lăng cũng đến.

Vẻ mặt của Đường Lăng đã khôi phục lại sự lạnh lùng lúc bình thường, trên mặt anh ta không có quá nhiều cảm xúc, lúc anh ta nhìn Lâm Bối, anh mắt cũng vô cùng bình tĩnh, giống như hai người thực sự chưa từng xảy ra chuyện gì.

Lâm Bối thấy anh ta như vậy, thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng lại cảm thấy trong lòng có chút căng thẳng, căng thẳng đến mức có chút không thoải mái, nhưng đây là kết quả mà cô mong muốn nhất, vì vậy, đương nhiên cô sẽ không nói nhiều.

Vốn dĩ, Viên Quân Doanh bảo Đường Lăng đưa đám người Lâm Bối ra sân bay, nhưng Đường Lăng lại từ chối, Viên Quân Doanh chỉ có thể sắp xếp người khác đưa họ đi.

“Lâm Bối, em với Đường Lăng rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?” Lúc đến sân bay, đại vương tử nhìn Lâm Bối đanh có chút thất thần, không nhịn được liền hỏi một câu.

“Cái gì? Em và anh ấy thì có quan hệ gì chứ?” Lâm Bối hoàn hồn lại, phản ứng đầu tiên chính là nhanh chóng chối bỏ mối quan hệ.

Đại vương tử nhìn cô, không nói gì nữa.

Bước chân của Lâm Bối dừng lại, từ từ đảo mắt nhìn về phía sau, cô và Đường Lăng chỉ là ngoài ý muốn, tất cả đều là ngoài ý muốn, đã là ngoài ý muốn đương nhiên không thể có bất kỳ quan hệ gì, tất cả mọi chuyện đều đã kết thúc.

Hôm qua, cô đã nói rõ ràng với Đường Lăng, tất cả đều đã kết thúc.

“Sao vậy? Trông cậu có vẻ không tập trung?” Tiễn hai vị vương tử đi, Viên Quân Doanh nhìn Đường Lăng, giữa lông mày mang theo chút nghi hoặc: “Có thể nói lần nay tiểu vương tử đã giúp cậu một chuyện lớn, bảo cậu đi tiễn người ta cậu cũng không đi? Đây thật sự không giống phong cách của cậu? Có phải có chuyện gì không?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK