CHƯƠNG 1418: SÁNG MÙ MÁT CHÓ CỦA ÔNG TA (2)
Đô đại nhân lấy lại tinh thần, ông ta nhìn Dụ Đạt đứng trước mặt Đường Lăng không nói gì, Đô đại nhân cảm thấy Dụ Đạt cung kính với Đường Lăng chỉ là ảo giác của bọn họ, sao Dụ Đạt có thể sẽ cung kính với Đường Lăng Dụ Đạt không trực tiếp giết Đường Lăng đã không tệ rồi.
Đô đại nhân cảm thầy nói không chừng sau đó Dụ Đạt sẽ ra tay với Đường Lăng.
Đô đại nhân dán cơ thể mình lên bức tường, cố gắng tránh đi.
Đô đại nhân chờ Dụ Đạt ra tay với Đường Lăng, đánh bẻ đầu? Hay là cắt cỗ?
Tóm lại Đường Lăng chắc chắn sẽ không có kết cục tốt, đắc tội với Quỷ Vực Chi Thành, đắc tội với Karoo thì không có ai có kết cục tốt!!
Những người khác cũng có suy nghĩ giống như Đô đại nhân, ngoại trừ Lâm Bồi thì người khác đều có suy nghĩ như thế, bao gồm cả Đại vương tử, Đại vương tử thầm ra hiệu tay với người của mình, đề phòng người của Dụ Đạt ra tay!!
“Tôi đến đây xin lỗi anh Đường.” Nhưng đúng lúc này Dụ Đạt khom người với Đường Lăng, thái độ càng cung kính, trên mặt còn nở nụ cười.
Hơn nữa Dụ Đạt nói rất rõ ràng, ai cũng hiểu câu xin lỗi này.
Dụ Đạt nói xong thì người trong phòng càng khiếp sợ, lần này còn nhiều hơn vừa rồi, có mấy người sắp rớt mắt ra ngoài.
Đại vương tử thở ra một hơi, dùng sức nhéo đùi mình một cái, sau đó đau đến mức suýt kêu lên, lúc này Đại vương tử mới tin đây là thật, không phải nằm mơ.
Dụ Đạt không phải tìm Đường Lăng tính sổ, mà là đến xin lỗi Đường Lăng?!
Xin lỗi? Dụ Đạt lại xin lỗi Đường Lăng sao?
Quỷ Vực Chi Thành lại xin lỗi người khác?
“Dụ đại nhân, anh, anh nói cái gì?” Đô đại nhân hoàn toàn không thẻ tin được, tuy rằng ông ta sợ muốn chết, nhưng vẫn không nhịn được hỏi một câu, không biết bởi vì quá mức kinh ngạc hay bởi vì quá mức sợ hãi, ông ta nói lắp bắp.
“Anh Đường, lúc trước anh nói Quỷ Vực Chi Thành chúng tôi đưa ra một câu trả lời thuyết phục trong thời gian một ngày, hiện tại chúng ta đã thương lượng xong, cho nên có ý đến đây xin lỗi anh Đường.” Dụ Đạt không đề ý đến Đô đại nhân, lần này anh ta không thèm ném cho Đô đại nhân một ánh mắt.
Hiện tại anh ta chỉ muốn làm cho Đường Lăng hài lòng, chỉ cần Đường Lăng hài lòng, chuyện này mới có thể giải quyết, anh ta mới có thể yên tâm.
Sau khi anh ta trở về thì đã cho người điều tra Đường Lăng, cũng thuận tiện điều tra người đàn ông trầm tĩnh bên cạnh Đường Lăng.
Phần lớn thông tin của Đường Lăng đã được bảo mật, không điều tra được gì, nhưng lại điều tra được một chút thông tin về người đàn ông kia.
Nghe nói người kia muốn điều tra chuyện gì thì không thể không điều tra được, người anh muốn tìm thì không thể nào không tìm thấy, nghe nói cho dù người anh muốn tìm trốn vào hang chuột thì cũng có thể cho người bắt lại.
Dụ Đạt nhớ tới lời nói của người đàn ông kia lúc rời đi thì không nhịn được sợ hết hồn hết vía.
Dụ Đạt biết néu người đàn ông kia muốn tìm anh ta, muốn giết anh ta thì có thể làm được bắt cứ lúc nào!!
Cho nên Dụ Đạt cũng không muồn chờ thêm một ngày, anh ta biết chuyện này càng nhanh chóng giải quyết thì càng tót!!
Dụ Đạt biết tối nay Đại vương tử ở đây mở tiệc đãi Đường Lăng, cho nên anh ta lập tức đến đây.
Dụ Đạt nói xong thì khiến mọi người khiếp sợ, Dụ Đạt không chỉ tới xin lỗi mà còn phải cho Đường Lăng một câu trả lời thuyết phục?
Quỷ Vực Chỉ Thành phải cho Đường Lăng một câu trả lời thuyết phục?
Một một câu trả lời thuyết phục gì?!
Rốt cuộc chuyện này là thế nào?!
“Ừ.” Vẻ mặt Đường Lăng vẫn nhàn nhạt, trong giọng nói cũng không ra được cảm xúc gì.
“Đầu tiên tôi Quỷ Vực Chi Thành của chúng tôi sẽ xin lỗi với quý công ty, Quỷ Vực Chi Thành sẽ bồi thường mười lần những tổn thất đã tạo cho quý công ty.” Nếu Dụ Đạt đến xin lỗi thì sẽ mang theo tắm lòng, cũng đã nghĩ kỹ rồi.
Đường Lăng ngước mắt nhìn anh ta một cái nhưng không nói gì.
Dụ Đạt cũng không để ý thái độ của Đường Lăng, anh ta biết vấn chưa đủ, Đường Lăng không phải là người thiếu tiền, tám gia tộc lớn cũng không thiếu tiền, anh ta bồi thường chỉ là thể hiện thái độ cơ bản nhát mà thôi, dù sao Quỷ Vực Chi Thành đã gây.
tổn thất cho tám gia tộc lớn.
“Thứ hai, tôi bảo đảm với anh Đường, sau này Quỷ Vực Chi Thành tuyệt đối không tạo ra mâu thuẫn với quý công ty, nếu xảy ra tình huống xung đột thì Quỷ Vực Chi Thành sẽ chủ động nhượng bộ.” Vẻ mặt của Dụ Đạt rất nghiêm túc, không thể không nói anh ta rất chân thành.
Anh ta nói câu này có nghĩa là sau này cho dù có xung đột ích lợi thì cũng sẽ không có ai tranh giành với Đường Lăng.
Bọn họ cùng phát triển ở nước R, nước R cũng không phải là quốc gia lớn, ích lợi có hạn, néu không tranh không giành thì nhiều lúc rất khó mở rộng.
Cuối cùng trên mặt Đường Lăng cũng có cảm xúc, ánh mắt nhìn về phía Dụ Đạt, nhưng Đường Lăng vẫn không nói thêm gì, chỉ thấp giọng lên tiếng: “Ừ.”
Tâm trạng của Đại vương tử không thể miêu tả được bằng từ gì, hơn nữa anh ta cũng không tìm thấy tiếng nói của mình, có ai có thể nói cho anh ta biết chuyện gì đã xảy ra không?
Rốt cuộc chuyện gì đã xảy ra?!!!
Quỷ Vực Chi Thành không những không tìm Đường Lăng tính sổ, mà còn nhượng bộ lớn như thế?
Rốt cuộc là vì sao chứ?
Ở nước R, Quỷ Vực Chi Thành đã từng xin lỗi người khác chưa?
Ở nước R, Quỷ Vực Chi Thành đã từng nhượng bộ người khác chưa?
Hơn nữa còn nhượng bộ lớn như thế?
Mặc dù Lâm Bồi đã sớm chuẩn bị tâm lý, nhưng vẻ mặt vẫn kinh ngạc và khó tin, rốt cuộc hôm nay Đường Lăng đi gặp Karoo đã làm gì?
Đô đại nhân càng hận không móc mắt của mình ra, ông ta đã nhìn tháy cái gì? Rốt cuộc đã nhìn thấy gì vậy?
Sao có thể? Sao có thể như vậy?
“Dụ đại nhân, Karoo có biết anh làm như vậy không? Karoo. đồng ý sao?” Đô đại nhân thật sự quá kinh ngạc và khó tin, anh ta không thể tin được chuyện này, cho nên anh ta nghĩ tới Karoo, người như Karoo chắc chắn không đồng ý điều kiện như thé.
Dụ Đạt nhìn về phía Đô đại nhân, ánh mắt vẫn giống như nhìn một tên ngốc, nhưng lần này Dụ Đạt trả lời Đô đại nhân: “Hôm nay anh Đường đến địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành tìm Karoo bàn bạc, Karoo và anh Đường so tài với nhau, bởi vì Karoo.
không đấu lại được anh Đường nên đã chết.”
Dụ Đạt nói câu này vô cùng khéo léo, anh ta không nói Đường Lăng đã ra tay khi Karoo chưa chuẩn bị xong, anh ta nói thành hai người so tài, mà Karoo thua cho nên đã chét.
Hơn nữa Dụ Đạt còn có ý nói ở địa bàn Quỷ Vực Chi Thành, mọi người hiểu rõ ý câu này, cũng nhanh chóng giải thích được.
Đối với bọn họ mà nói thì chết là chuyện rất bình thường, cho nên lúc Dụ Đạt đang nói câu này thì không có quá nhiều cảm xúc.
Nhưng Dụ Đạt nói xong thì người trong phòng lại khiếp sợ!!
Karoo đã chét, hơn nữa còn bị Đường Lăng giết chết?!
Đường Lăng lại giết chết Karoo?!
Hơn nữa còn ở trên địa bàn của Quỷ Vực Chỉ Thành?!
Ở nước R, Karoo giống như Diêm Vương ở dưới địa ngục, ai cũng sợ hãi, ai cũng kiêng dè, hơn nữa Karoo rất gian xảo, rất cần thận, thé lực của Quỷ Vực Chi Thành vô cùng mạnh, lúc Karoo ra ngoài luôn mang theo ba mươi máy vệ sĩ.
Mỗi người của Quỷ Vực Chi Thành có võ nghệ rất lợi hại, Karoo càng lựa chọn tỉ mỉ, cho nên không có ai có thể đến gần Karoo.
Cho dù Karoo ở nhà thì bên cạnh luôn có máy vệ sĩ, cho nên có thể nói muốn giết chét Karoo khó như lên trời.
Nhiều năm qua, Karoo giết nhiều người như thế, không phải không có ai muốn giết Karoo, nhưng lại thát bại, không giết được.
Không nghĩ tới ngày đầu tiên Đường Lăng đến nước R đã giết chết Karoo?
Sao có thể?
Sao có thể?!I!
Lúc này mọi người cảm thấy không thể nào, nhưng Dụ Đạt chính miệng nói chuyện này, Dụ Đạt tuyệt đối sẽ không nói giỡn chuyện này, hơn nữa hôm nay Karoo không xuắt hiện, Dụ Đạt dùng dáng vẻ người đứng đầu đến nói chuyện với Lăng, nếu Karoo vẫn còn sống thì chắc chắn không có tình huồng này.
“Chết? Đã chét? Karoo đã chết? Đường Lăng đã giết Karoo?” Sau khi Đô đại nhân lấy lại tinh thần thì cả người không nhịn được phát run, lúc này anh ta lại nhìn về phía Đường Lăng thì không còn có sự khinh thường và châm chọc, chỉ còn sự sợ hãi không khống chế được.
Đúng vậy, ông ta sợ hãi, sợ Đường Lăng, Karoo hung ác, tàn nhẫn như vậy, Đường Lăng vừa đến nước R đã giết chét Karoo, hơn nữa Đường Lăng còn ở trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành, ở trên địa bàn của Karoo giết chết Karoo.
Trên địa bàn của Quỷ Vực Chi Thành tắt nhiên chỉ có người Quỷ Vực Chi Thành, từ trước đến nay Karoo luôn cần thận, hơn nữa còn ngang ngược, tình huống đó vô cùng bát lợi cho Đường Lăng, nhưng Đường Lăng lại có thể giết chết người tal!