Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1083: BA CON GẶP NHAU, CẢNH TƯỢNG KHIẾN NGƯỜI TA ĐỎ MẮT (BA)

Trên tài liệu mà Cố Ngũ gửi tới không có nhiều thông tin hữu dụng, thậm chí ngay đến cả tuổi và thân phận của Đường Minh Hạo cũng không có, chứ đừng nói đến ảnh chụp chân dung.

Có thể nói, những thứ Cố Ngũ gửi cho anh chẳng khác một tờ giấy trắng là mấy.

Anh biết rất rõ năng lực của Cố Ngũ. Hiếm khi có chuyện mà Cố Ngũ không điều tra ra được. Nhưng hiện giờ, Cố Ngũ đã điều tra suốt hai ngày rồi vậy mà chỉ có thể giao cho anh những thứ này. Hơn nữa còn không có tài liệu nào hữu dụng cả!

Đường Minh Hạo đó rốt cuộc là người như thế nào mà lại có thể che giấu tốt như vậy?

Ngay đến cả Cố Ngũ cũng không điều tra ra?

Dương Tầm Chiêu hơi nheo mắt, trong đôi mắt ẩn chứa tia lạnh lẽo. Anh lấy điện thoại, gọi thẳng cho Cố Ngũ.

“Đại ca…” Vốn dĩ Cố Ngũ không điều tra được bất cứ manh mối nào nên cảm thấy hơi áy náy. Vì thế, anh ta chỉ có thể gửi tài liệu cho Dương Tầm Chiêu chứ không gọi điện thoại cho anh. Nào ngờ Dương Tầm Chiêu lại gọi điện thoại đến.

“Chuyện gì thế?” Dương Tầm Chiêu gọi điện thoại tới nhưng lại không trách cứ Cố Ngũ mà chỉ muốn làm rõ, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Vì sao với năng lực của Cố Ngũ mà điều tra suốt hai ngày trời lại không thu được bất cứ tài liệu có ích nào?

Chuyện này rõ ràng không bình thường!

“Đại ca, chuyện này thật sự rất kỳ lạ. Em đã điều tra hai ngày nhưng lại không tra ra được bất cứ thông tin gì hữu ích. Hai ngày nay em cũng không bỏ bê một chút nào cả. Vả lại em cũng đã dùng mọi mối quan hệ và mọi cách nhưng vẫn không có tác dụng.” Cố Ngũ vội vàng bày tỏ rõ thái độ: “Đại ca, em thật sự đã cố gắng rồi. Không phải, em đã cố gắng hết sức rồi.”

Cố Ngũ cũng không còn cách nào khác. Hơn nữa, anh ta cũng rất khổ sở, đây là lần đầu tiên anh ta cảm thấy bản thân mình thất bại như vậy.

Dương Tầm Chiêu hơi nhíu mày. Vốn dĩ trong lòng anh đã nghi ngờ, lúc này sau khi nghe thấy lời nói của Cố Ngũ, anh càng nghi ngờ hơn: “Rốt cuộc là vấn đề gì?”

Không tra được chắc chắn là có lý do. Làm sao mà một người còn sống sờ sờ ở đó mà lại không tra ra được bất cứ thông tin nào liên quan? Chắc chắn là có người cố ý che giấu.

“Đã điều tra ra ai giở trò chưa?” Hiện giờ, Dương Tầm Chiêu rất muốn biết người đang cố ý che giấu thông tin và tài liệu về Đường Minh Hạo là ai?

“Đại ca, chuyện này hơi phức tạp. Hơn nữa, em cảm thấy có một chỗ hơi rối rắm. Hiện giờ em vẫn đang điều tra, nhưng chưa thể chắc chắn được, do đó vẫn chưa báo cáo lại với anh.” Khi nhắc đến chuyện này, giọng nói của Cố Ngũ bỗng hơi kỳ lạ.

“Nói trọng điểm.” Dương Tầm Chiêu lại nheo mắt lần nữa, sợ rằng chuyện này còn khó giải quyết hơn những gì anh nghĩ.

“Đường Bách Khiêm nhất định đã nhúng tay vào chuyện này.” Cố Ngũ thấy Dương Tầm Chiêu gặng hỏi đến cùng thì cũng không giấu giếm nữa. Chỉ là khi nhắc đến Đường Bách Khiêm, giọng nói của Cố Ngũ lộ rõ vài phần cẩn thận. Đường Bách Khiêm từng là tình địch số một của đại ca. Năm đó, vì chị dâu mà đại ca đã khiến Đường Bách Khiêm phải sống khổ sở một thời gian dài ở thành phố A.

“Đường Bách Khiêm che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?” Dương Tầm Chiêu hơi cau mày, có thể thấy rõ anh rất bất ngờ về chuyện này.

Năm đó, trong lúc nửa tỉnh nửa mê, Hàn Nhã Thanh đã gọi tên Đường Minh Hạo. Khi đó, anh cũng tìm ra số điện thoại của Đường Minh Hạo trong máy điện thoại của Hàn Nhã Thanh, sau đó gọi đi. Nhưng người nghe máy lại là Đường Bách Khiêm, do đó Đường Bách Khiêm chắc chắn quen biết người tên Đường Minh Hạo.

Vốn dĩ anh còn nghi ngờ Đường Minh Hạo và Đường Bách Khiêm có khả năng là cùng một người. Nhưng về sau, thái độ của Hàn Nhã Thanh đối với Đường Bách Khiêm đã chứng minh rõ ràng, cô chỉ coi Đường Bách Khiêm là đàn anh chứ không hề có tình cảm đặc biệt nào với anh ta.

Hơn nữa, sau khi Hàn Nhã Thanh biết những chuyện Đường Bách Khiêm làm với mình, cô đã chủ động chọn cách duy trì khoảng cách với anh ta.

Nhưng Hàn Nhã Thanh lại nhớ mãi không quên người tên Đường Minh Hạo đó.

Vì thế Đường Bách Khiêm và Đường Minh Hạo chắc chắn là hai người khác nhau.

Đường Bách Khiêm và Đường Minh Hạo không phải là cùng một người nhưng chắc chắn có quen biết nhau. Hơn nữa Đường Bách Khiêm còn che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?

Đường Bách Khiêm cũng thích Hàn Nhã Thanh, theo lý mà nói, Đường Minh Hạo phải là tình địch của anh ta mới đúng?

Ham muốn kiểm soát của Đường Bách Khiêm đối với Hàn Nhã Thanh mãnh liệt như vậy, anh ta còn tàn nhẫn giam giữ Hàn Nhã Thanh ở bên cạnh mình. Hơn nữa để giữ lại Hàn Nhã Thanh, anh ta thậm chí còn ngăn cản cô về nhà họ Đường.

Như vậy, sao Đường Bách Khiêm có thể giúp tình địch của mình cơ chứ?

Do đó điểm này thật sự khiến Dương Tầm Chiêu bất ngờ.

“Đúng vậy. Đường Bách Khiêm đã bỏ ra không ít công sức cho chuyện này. Chúng ta không tra ra được Đường Minh Hạo thì một nửa là công lao Đường Bách Khiêm.” Phía bên kia đầu dây, Cố Ngũ âm thầm thở dài một hơi. Nghe qua thì có vẻ anh ta vẫn hơi do dự, rõ ràng có cảm giác muốn nói lại thôi.

“Còn gì nữa không?” Thần sắc của Dương Tầm Chiêu trở nên nặng nề. Anh là người thông minh, đương nhiên hiểu được ý của Cố Ngũ. Một nửa là công lao của Đường Bách Khiêm, vậy một nửa còn lại thì sao?

Một nửa còn lại là công lao của ai?

Còn ai có bản lĩnh che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?

“Còn có…” Bị ngăn cách bởi điện thoại, lúc này Cố Ngũ hơi căng thẳng. Anh ta sợ những lời tiếp theo sẽ khiến đại ca tức giận. Do đó anh ta thật sự không dám nói.

“Nói.” Nghe thấy Cố Ngũ đang nói được một nửa thì dừng lại, trong mắt Dương Tầm Chiêu bỗng hiện lên vài cảm xúc phức tạp. Dương Tầm Chiêu cảm thấy chuyện này có thể còn phức tạp hơn nhiều so với những gì anh nghĩ.

“Còn có chị dâu.” Cố Ngũ âm thầm thở dài, cuối cùng vẫn nói ra. Nếu đại ca đã hỏi thì anh ta đương nhiên không thể giấu giếm. Hơn nữa, có muốn giấu cũng không được.

Sớm muộn gì đại ca cũng biết chuyện này.

Dương Tầm Chiêu ngẩn người, thần sắc hơi thay đổi. Anh mím chặt môi, nhất thời không nói được gì.

“Đại cả, em cũng vừa mới điều tra ra chuyện này. Chị dâu làm vậy có thể là có lý do bất đắc dĩ nào đó.” Cố Ngũ không nghe thấy tiếng của Dương Tầm Chiêu thì hơi sốt ruột cũng hơi lo lắng, muốn xoa dịu bầu không khí một chút.

“Lý do bất đắc dĩ ư? Là lý do gì?” Lời này của cậu ba Dương rõ ràng mang theo tia kiềm nén, lý do bất đắc dĩ ư?

Cô có thể có lý do bất đắc dĩ gì chứ?

Lý do gì có thể khiến cô sẵn sàng che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?

Cô bằng lòng che giấu thân phận cho một người đàn ông?

“Cái này, em vẫn chưa tra ra.” Phía đầu dây bên kia, Cố Ngũ đưa tay lên khẽ lau mồ hôi trên trán. May mà anh ta biết trước, không đích thân đến báo cáo mọi chuyện cho đại ca. Nếu lúc này anh ta đang đứng trước mặt đại ca, nói không chừng đại ca sẽ trút giận lên người anh ta mất!

Thông qua điện thoại, anh ta có thể cảm nhận được đại ca giống như sắp ăn thịt người đến nơi rồi.

“Đại ca, anh phải tin tưởng chị dâu, trong lòng chị dâu có anh.” Cố Ngũ suy nghĩ, vẫn quyết định khuyên nhủ đại ca nhà mình một chút. Dù sao bây giờ hai người họ bị ngăn cách bởi hai chiếc điện thoại, đại ca cũng không thể làm gì được anh ta cả.

Dương Tầm Chiêu không nói gì, dường như chỉ cười lạnh một tiếng. Anh không muốn trong lòng cô có anh, mà anh muốn trong lòng cô chỉ có duy nhất mình anh.

Nhưng mà bây giờ, vị trí của Đường Minh Hạo trong lòng cô rõ ràng đã vượt qua anh.

Anh quả thật không nhịn được, tuyệt đối không thể nhịn được!

“Tiếp tục điều tra.” Dương Tầm Chiêu nghiến răng nghiến lợi, giọng nói phát ra khiến người ta sởn tóc gáy.

“Đại ca, em sẽ tiếp tục điều tra.” Cách một đường dây điện thoại, Cố Ngũ nghe thấy giọng nói của anh, bèn cảm thấy cả người phát run. Trong tình huống này, Cố Ngũ cũng không dám nói năng lung tung.

Cố Ngũ nói xong, đang định cúp điện thoại thì đúng lúc này, anh ta lại nhận được một bản tài liệu do cấp dưới đưa tới. Cố Ngũ nhìn thoáng qua, sắc mặt rõ ràng thay đổi. Anh ta do dự một lát, cuối cùng vẫn cứng ngắc nói: “Đại cả, còn có một chuyện em cần phải báo cáo với anh.”

“Còn chuyện gì?” Dương Tầm Chiêu hơi nhíu mày, nghe thấy giọng điệu này của Cố Ngũ, anh lập tức biết rằng đó không phải là tin tốt.

Nhưng mà hôm nay anh cũng đã nghe quá nhiều tin xấu rồi, Dương Tầm Chiêu cảm thấy thông tin này dù có không tốt đến đâu thì cũng không bằng chuyện Hàn Nhã Thanh che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo.

“Đại ca, về chuyện che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo, nhà họ Đường cũng có công.” Cố Ngũ nhìn lại tài liệu trong tay một lần nữa. Sau khi xác định mình không nhìn nhầm, anh ta mới nghiêm túc báo cáo chuyện này cho Dương Tầm Chiêu.

“Nhà họ Đường?” Dương Tầm Chiêu rõ ràng hơi ngạc nhiên, anh thật sự không ngờ mình lại nhận được kết quả như vậy.

“Ý của cậu là Đường Lăng cũng che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo?”

“Không phải. Không chỉ có Đường Lăng, mà ngay cả Đường Vân Thành, thậm chí có thể nói là cả nhà họ Đường cùng nhau che giấu.” Cố Ngũ biết tin này sẽ khiến đại ca bất ngờ, nhưng chuyện đã đến nước này và trong tình huống hiện giờ, anh ta tuyệt đối không dám che giấu bất cứ điều gì nữa.

“Haha.” Dương Tầm Chiêu đột nhiên bật cười. Nụ cười này vừa lạnh lẽo lại vừa kỳ dị: “Nói như vậy, tất cả mọi người đều đang che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo ư!!”

Đường Bách Khiêm, Hàn Nhã Thanh, bây giờ lại còn thêm cả nhà họ Đường?

Nhà họ Đường cũng che giấu thân phận giúp Đường Minh Hạo, điều này chứng tỏ nhà họ Đường cũng biết đến sự tồn tại của Đường Minh Hạo!!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK