Mục lục
Cô vợ thần bí muốn chạy đâu – Hàn Nhã Thanh (full) – Truyện tác giả: Mạch Hạ Du Trúc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 1703

“Giúp thế nào? Chẳng lẽ muốn tìm người thay thế sao? Trước tiên chưa nói đến chuyện chúng ta không thể làm thế được, bây giờ chuyện này đã âm ï như vậy, muốn làm cũng bất khả thi.”

Hàn Nhã Thanh bình tĩnh phân tích, dù là Bùi Dật Duy hay ai đi nữa. cô cũng sẽ khuyên họ đi tự thú. Việc cô có thể làm chỉ là giúp họ được giảm án, hoặc giúp người nhà của họ sống tốt hơn một chút.

Dương Tầm Chiêu không nói gì, chuyện này đã không còn đường cứu vãn nữa, chỉ cần không động vào vài điểm mấu chốt thì anh cũng không muốn dính vào. Anh đã tìm người đi điều tra chuyện này, giảm án thì có thể, nhưng phải xem Bùi Dật Duy nghĩ thế nào, làm thế nào mới được. Còn về chuyện trên mạng, nói thẳng ra thì nó thật sự không có nghĩa lý gì, vì vốn dĩ dư luận là thứ có thể dẫn dắt được.

“Bây giờ anh ta không có ý chí chiến đấu, cũng không ôm hy vọng sống, làm thế nào mới được đây?”

Hàn Nhã Thanh hỏi, đây mới là chuyện cô quan tâm nhất. Sự giúp đỡ của họ cũng chỉ có thể cứu được một người muốn được cứu, nếu anh ta một lòng muốn chết thì dù là thần tiên cũng không cứu được. Huống chi, cần gì phải cứu nữa đây?

“Có thứ gì anh ta bận tâm không? Người, hoặc là chuyện gì đó?”

Dương Tầm Chiêu nói, có lưu luyến sẽ có hy vọng muốn sống, sẽ muốn tiếp tục sống. Anh không tin lại có người nào không hề có dục vọng. Những người tự sát đó đa số là do bị ép đến bước đường cùng, biết đâu chỉ một câu nói thôi cũng cứu được họ, chỉ cần cho họ hy vọng, dù chỉ một chút thôi cũng được.

“Công ty? Anh ta đã không quan tâm nữa rồi. Người? Nếu thật sự anh ta có bận tâm đến ai đó thì chỉ có thể là em.”

Hàn Nhã Thanh nhìn Dương Tầm Chiêu, muốn xem phản ứng của anh thế nào. Không phải vì cô tự luyến nhưng gần như tất cả những sắp xếp cuối cùng của Bùi Dật Duy đều xoay quanh cô, đều là vì muốn tốt cho cô. Nếu thật sự có gì khiến Bùi Dật Duy luyến tiếc thì chỉ có thể là cô, cho dù là vì tình yêu hay áy náy thì Bùi Dật Duy đều không buông bỏ được cô.

Dương Tầm Chiêu hằm hằm. Hừ! Cô cũng mạnh miệng gớm! Trước mặt người đàn ông của mình còn tự nhận mình là người quan trọng nhất của một người đàn ông khác! Cô tưởng anh chết rồi sao? Nhưng Dương Tầm Chiêu cũng không thể không thừa nhận rằng, Bùi Dật Duy thật sự rất yêu Hàn Nhã Thanh, trong lòng Bùi Dật Duy, cô gái lớn lên cùng mình từ nhỏ gần như đã chiếm cứ toàn bộ cuộc sống của anh ta. Dương Tầm Chiêu không muốn thừa nhận mình đang ghen ty, hai người họ là thanh mai trúc mã, giữa họ có quá nhiều kỉ niệm đẹp, mà những kỷ niệm đó lại không hề có sự tham dự của anh!

Hàn Nhã Thanh lắc đầu, Dương Tầm Chiêu thật dễ ghen mài! Dù trước đó đã nói rõ ràng rồi, những Hàn Nhã Thanh cũng hiểu nếu không ghen thì đó không phải là Dương Tầm Chiêu! Người đàn ông này hẹp hòi vô cùng, trái tim cô chỉ có thể dành cho anh mà thôi. Mặc dù đây cũng là một kiểu ngọt ngào nhưng cần phải chú ý mọi lúc, lỡ như một ngày nào đó mất kiểm soát thì sao? Hàn Nhã Thanh nghĩ, cô nâng mặt Dương Tầm Chiêu lên…

Người đàn ông này hẹp hòi vô cùng, trái tim cô chỉ có thể dành cho anh mà thôi. Mặc dù đây cũng là một kiểu ngọt ngào nhưng cần phải chú ý mọi lúc, lỡ như một ngày nào đó mất kiểm soát thì sao? Hàn Nhã Thanh nghĩ, cô nâng mặt Dương Tầm Chiêu lên…

“Ngốc quá, anh đang nghĩ gì thế hả? Bùi Dật Duy và em cùng nhau lớn lên, bọn em không có mâu thuẫn nên đương nhiên tình cảm vẫn luôn ổn định. Nếu nói hai người thật sự không có tình cảm gì với nhau thì chắc chắn là nói dối. Nếu em lừa anh nói em không có tình cảm gì với anh ta, đối xử lạnh nhạt với anh ta, không quan tâm gì tới anh ta thì anh có tin không? Tình cảm của em đối với anh ta cùng lắm cũng chỉ là em coi anh ta như anh trai mà thôi, không có tình cảm dư thừa nào khác. Bây giờ anh ta xảy ra chuyện, có thể giúp được chắc chắn em sẽ giúp, nhưng em đảm bảo em thật sự không có tình cảm nào khác với anh ta.”

Hàn Nhã Thanh nghiêm túc nói, cô không chỉ muốn Dương Tầm Chiêu yên tâm mà còn muốn anh dần dân tin tưởng cô, chỉ cần anh tin tưởng cô thì cho dù sau này cô có tiếp xúc với người đàn ông khác anh cũng sẽ không tức giận, ít nhất là không thẹn quá hóa giận và nghi ngờ tình cảm giữa hai người.

Hàn Nhã Thanh muốn lâu dài, nhưng tính cách Dương Tầm Chiêu độc đoán, cuồng chiếm hữu như thế, không phải một sớm một chiều là có thể thay đổi được. Đương nhiên Hàn Nhã Thanh cũng không muốn anh thay đổi, cô thích người đàn ông này, dù anh có thế nào cô cũng đều thích. Tuy nhiên, một vài mâu thuẫn không cần thiết có thể tránh được thì nên tránh, hơn nữa hai người đều là hai cá thể riêng biệt, lẽ nào thật sự không tiếp xúc với người khác sao? Nếu vừa tiếp xúc với người ngoài đã tức giận, sau đó phải giải thích, vậy không mệt chết mới lạ đấy.

Cho nên, bây giờ cô phải xây dựng niềm tin giữa hai người, để trong bất kỳ tình huống nào Dương Tầm Chiêu cũng có thể tin tưởng cô. Đây là mục tiêu quan trọng, lâu dài, nhưng Hàn Nhã Thanh cảm thấy nếu thật sự có thể làm được thì chắc chắn sau này hai người sẽ càng hòa hợp hơn.

Vì sự dịu dàng của Hàn Nhã Thanh mà tâm trí Dương Tầm Chiêu nhộn nhạo không yên, anh không khỏi đắm mình trong sự dịu dàng mang tên Hàn Nhã Thanh này. Giờ phút này, anh cảm thấy lời của Hàn Nhã Thanh không hề chói tai, hơn nữa còn rất có lý. Giữa cô và Bùi Dật Duy không thể không có chút tình cảm nào được, nếu Hàn Nhã Thanh dối lòng rằng giữa hai người không có gì thì chắc chắn anh sẽ nghi ngờ, thậm chí sẽ đi điều tra.

Bây giờ Nhã Thanh quang minh chính đại nói với anh, cô xem Bùi Dật Duy như bạn bè, vậy nên sự giúp đỡ cô dành cho anh ta chỉ là chuyện bạn bè làm vì nhau. Như thế rất tốt! Không phải vì tư tình riêng mà chỉ là sự giúp đỡ bình thường giữa bạn bè với nhau, thậm chí Dương Tầm Chiêu còn nghĩ đến lúc anh chơi với bạn mình, mặc dù ngày thường không để ý, nhưng khi những người đó xảy ra chuyện thì anh sẽ đều quan tâm, hơn nữa cũng sẽ dành cho họ sự giúp đỡ cần thiết. Hàn Nhã Thanh làm vậy không có gì sai, thậm chí nếu cô không giúp đỡ gì mới kỳ lạ.

Nghĩ thế, Dương Tầm Chiêu cảm thấy dễ chấp nhận hơn hẳn. Hơn nữa, nghe ý của Hàn Nhã Thanh thì anh mới là người quan trọng nhất, những người khác đều không có chỗ đứng trong lòng cô, được đối xử khác biệt như thế khiến anh rất vừa lòng.

“Vậy nên, anh không cần phải nghĩ nhiều, được không?”

Hàn Nhã Thanh thấy Dương Tầm Chiêu ngây người như thế thì phì cười, không chỉ có phụ nữ đắm chìm trong tình yêu mới lú lẫn mà cả đàn ông cũng thế sao? Nếu là bình thường, Dương Tầm Chiêu sẽ không dễ bị thuyết phục, sẽ không dễ dàng tin lời cô như thế, nhưng bây giờ chẳng những Dương Tầm Chiêu không phản đối mà còn đồng quan điểm, thật sự quá… đáng yêu!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK