Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 933: Có thể yêu anh một lần nữa hay không? (3)

“Tuy nhiên làm phụ nữ, lúc thích hợp nên làm dáng, nhưng cũng không nên bày đặt quá cao, cẩn thận Tiểu Nguyệt làm cho người đàn ông tốt như vậy chạy mất, cậu sẽ hối hận.”

“Đến đây, Tiểu Nguyệt, thành thật khai báo, chuẩn bị lúc nào kết hôn?”

Lúc Tứ Nguyệt nghe vấn đề này, anh mắt hơi liếc về chỗ của Tô Niên Hoa một chút, sau đó mới lờ nước đôi đáp án: “Luôn muốn kết, chẳng qua bây giờ còn chưa có xác định.”

Trước khi Lục Tục tới, Tứ Nguyệt đã nói với anh, hi vọng anh có thể đóng vai một người bạn trai của mình, lúc ấy anh rất tình nguyện đáp ứng, thế nhưng lòng lại biết, Tứ Nguyệt để cho mình cùng cô diễn kịch, chỉ sợ là muốn diễn cho cái người đến giờ vẫn khiến cho cô nóng ruột nóng gan không chịu từ bỏ.

Thực sự Lục Tục vẫn luôn rất ngạc nhiên người kia rốt cuộc là ai, anh cũng thử hỏi qua Tứ Nguyệt, chỉ là Tứ Nguyệt không muốn nói, cho nên anh cũng không có truy vấn, thế nhưng trên bàn cơm này, anh vẫn luôn chú ý cử động của Tứ Nguyệt, khi nhìn thấy Tứ Nguyệt trả lời vấn đề kết hộn, lúc đầu nhìn về phía Tô Niên Hoa, anh mới biết, thì ra, cái người để cho cô yêu đến thực chính là anh ta.

Lúc này, Lục Tục mới đột nhiên kịp phản ứng, tại sao mình chưa từng gặp qua Tô Niên Hoa, lại cảm thấy người đàn ông này quen thuộc, lúc trước mình cùng Tứ Nguyệt qua Di Hòa Viên, ở trong toilet đụng qua, khi đó anh ta nhìn mình rất lâu.

Lúc đó anh còn kỳ quái mình có chỗ nào không ổn, cố ý soi gương, xác định chính mình không có việc gì, mới cười lịch sự đối với anh ta, rồi rời đi.

Sau đó, anh cũng không có để chuyện này ở trong lòng, hiện tại liên tưởng tất cả, anh mới hiểu được, sở dĩ Tô Niên Hoa nhìn mình chằm chằm, là bởi vì Tứ Nguyệt.

Chắc hẳn, anh ta cũng là bởi vì Tứ Nguyệt, mới đi Di Hòa Viên?

Như vậy, hình như không hề giống việc biểu hiện bên ngoài là không quan tâm tới Tứ Nguyệt…

Trong đầu Lục Tục nhanh chóng hiện lên một ý niệm, giống như vì xác định cái gì đó, tiếp lấy lời của Tứ Nguyệt, nói tiếp: “Cái này cũng không thể trách Tiểu Nguyệt, là tôi không đúng, cho đến bây giờ tôi còn chưa có cầu hôn.”

Lúc Lục Tục nói những lời này, ánh mắt vẫn luôn dừng lại ở trên người Tô Niên Hoa, rõ ràng anh nhìn thấy khi mình nói ra hai chữ “Cầu hôn”, tay Tô Niên Hoa nắm đũa run lên một chút, sau đó buông thõng tầm mắt, nhìn chằm chằm đồ ăn, trở nên ngây ngốc.

Lục Tục thu tất cả vào mắt, giống như cố ý, nói tiếp: “Thực ra cũng không phải tôi không muốn cầu hôn, chỉ là không nghĩ được phương thức cầu hôn tốt, tôi nghe Tiểu Nguyệt nói, mọi người đều lớn lên cùng Tiểu Nguyệt, không biết tôi có thể học hỏi kinh nghiệm từ mọi người hay không, có thể nhờ mọi người nói cho tôi biết, nên cầu hôn như thế nào, để Tiểu Nguyệt hài lòng?”

Nói xong, Lục Tục rời ánh mắt sang Lục Nhiên, giơ chén rượu, nói tiếp: “Lục tiên sinh, không bằng anh chỉ chiêu trước đi? Ta vô cùng cảm kích.”

Lục Nhiên cùng đụng chén với Lục Tục, uống một hớp rượu, nghĩ một hồi, nói: “Tiểu Nguyệt nhà chúng tôi, thích nhất không phải hoa hồng và hoa Bách Hợp, mà chính là Úc Kim Hương.”

Lục Tục gật đầu, một bộ nhớ kỹ, sau đó chuyển chén rượu sang Lâm Cảnh Thần bên cạnh.

Chương 934: Có thể hay không một lần nữa lại yêu ta một lần? (4)

Lục Tục cứ thay phiên mời rượu mọi người như vậy, sau đó từ trong miệng họ tìm hiểu đi được sở thích của Tứ Nguyệt, sau cùng anh mới chuyển rượu chén về phía Tô Niên Hoa: “Tô tiên sinh, nghe Tiểu Nguyệt nói, ngài cùng cô ấy quen thuộc nhất, chắc hẳn ngài hiểu Tiểu Nguyệt thích gì nhất?”

Tô Niên Hoa nhìn chằm chằm chén rượu Lục Tục đưa tới, nửa ngày không có động. . . ? !

Anh ta muốn câu hôn người anh thích, lại muốn hỏi anh cô gái anh thích, thích gì?

Lúc những người khác trả lời, liền giống như một con dao đâm vào trái tim của anh, bây giờ lại đến hỏi anh…

Lục Tục nhìn thấy Tô Niên Hoa không có phản ứng, tiếp tục mỉm cười đem hỏi vấn đề đó một lần.

Tô Niên Hoa vẫn không nhúc nhích ngồi ở trên ghế như cũ, thẳng đến khi Đường Thời ngồi bên cạnh anh, âm thầm đá anh dưới bàn một cái, Tô Niên Hoa mới hoàn hồn, gọn gàng đứng lên, để lại cho cả bàn một câu: “Thật xin lỗi, tôi vào nhà vệ sinh một chút.”

Sau đó không đợi mọi người có phản ứng, anh đã sải bước ra khỏi phòng

Tô Niên Hoa vòng qua hành lang, đi đến phòng rửa tay, mới dừng bước lại, tốc độ tim anh đập cô cùng nhanh, anh lấy điếu thuốc từ trong túi ra, ngón tay run rẩy bật lửa, nhét vào trong miệng, hít sâu một hơi, bời vì hút có chút gấp, ngược lại bị sặc đến chính mình, khiến anh vịn vào vách tường ho khan kịch liệt.

Ho lấy ho để, mắt Tô Niên Hoa hiện lên một tầng ẩm ướt, rõ ràng anh và cô đã tách ra ba năm rưỡi, thế nhưng tại sao anh luôn cảm thấy chuyện chỉ mới như hôm qua, vì cái gì chỉ chớp mắt, cô đã cùng người đàn ông khác, nói chuyện cưới gả?

Từ khi cô nói cho anh biết, cô đã có bạn trai, đã qua bao lâu, anh lại vẫn có chút không thể tiếp nhận, luôn cảm thấy tất cả như một giấc mộng.

Lý trí vẫn luôn nói với chính mình, mình không xứng với cô, không còn tư cách yêu cô, có thể lúc nhìn thấy cô ở bên người đàn ông khác, anh phát hiện, chính mình muốn để cho mình bỉ ổi một lần.

Tô Niên Hoa ho khan thật lâu, mới dừng lại, anh vẫn cúi gập thân thể như cũ, vịn vách tường đứng đấy, qua không biết bao lâu, anh cảm giác được tay mình truyền đến nóng rực đau đớn, mới hoàn hồn, cúi đầu nhìn thấy tàn thuốc đã đốt cháy hết, bỏng đầu ngón tay anh.

Anh dụi tàn thuốc vào cạnh thùng rác, sau đó ném tàn thuốc vào trong thùng rác, đứng thẳng người thật lâu, mới cất bước, tiếp tục trở lại phòng

Bữa cơm trong phòng bao đã kết thúc, lúc Tô Niên Hoa đi tới cửa, cách cửa đóng kín, nghe được bên trong có tiếng ca truyền đến.

Đó là ca khúc hát đôi, do Lục Tục và Tứ Nguyệt hát.

Tay Tô Niên Hoa định đẩy cửa không nhịn được dừng lại, sau đó cách cửa phòng bao, nghe thấy bên trong không ngừng truyền ra tiếng hát.

“Rõ ràng rất yêu em, rõ ràng muốn tới gần, nhưng bên cạnh em, có người nâng hoa chen chúc, anh dựa vào cái gì đánh bại tình địch…”

Giọng của Lục Tục mang theo âm điệu ngoại quốc, phối hợp với giọng mềm mại của Tứ Nguyệt, vậy mà đem bài hát này, hát tới tình ý kéo dài, đến mức tiếng ca kết thúc, trong phòng bai truyền đến một trận tiếng hoan hô.

Trong tiếng hoan hô như thế, có người ồn ào thét lên một câu: “Hôn một cái đi, hôn một cái đi!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK