Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 681: Náo loạn sinh em bé (1 )

“Đưa anh ấy trở về, nhớ cho anh ấy uống chút canh giải rượu. . . Còn có, lúc anh ấy ngủ, nhớ đừng để anh ấy nằm ngửa, tránh cho lúc anh bất chợt nôn mửa, bị sặc. . .”

Cố Khuynh Thành cẩn thận dặn dò Lục Nhiên rồi, mới đứng ở ngoài cửa Lục Nhiên, nói một câu: “Gặp lại. ”

Lục Nhiên giữ một câu “Sớm một chút nghỉ ngơi”, liền dỡ Đường Thời đi vào thang máy.

Cửa thang máy khép lại, chuyến về, bởi vì đêm hôm khuya khoắc, không ai có ngồi thang máy, cho nên mấy chữ màu đỏ trên thang máy vẫn dừng lại ở “1 “.

Qua hồi lâu, Cố Khuynh Thành mới đóng cửa lại, trở về phòng ngủ của mình, lúc này đã rạng sáng hai giờ, Cố Khuynh Thành bò lên giường, nằm ngửa, nhìn trần nhà, trong đầu đều nghĩ đến điều tối nay Đường Thời nói với cô.

– Khuynh Khuynh, em nhìn, cả đời dài như vậy, nhưng anh vẫn từ từ đợi. . .

– Em có tôi, em liền nhớ được, em còn có tôi. . .

– Tôi nguyện ý dùng sống bất hạnh, nhìn em cuộc đời này hạnh phúc. . .

Cố Khuynh Thành nghĩ tới đây, trở mình, ôm gối, nghe hộ gia đình lầu trên nửa đêm dùng phòng vệ sinh, tiếng nước chảy róc rách, nhẹ nhàng mà mở trừng hai mắt, không nhịn được giơ tay lên, vuốt ve bên trái cổ chính mình, nơi đó nước mắt Đường Thời ở trên cao rơi xuống, đã sớm khô khốc, nhưng là cô vẫn như cũ có thể cảm giác được ấm áp anh lưu lại ở phía trên.

Cô thật xác định, Đường Thời đối với cô là thật tâm, nhưng là cô lại chưa bao giờ nghĩ tới, người ở bên ngoài nhìn thành cô cùng Trần Mặc Thâm ở cùng một chỗ, anh còn đối với cô tốt như vậy, rốt cuộc là vì cái gì, giống như cô cùng anh hủy bỏ hôn ước, cô vẫn như cũ, mỗi lần anh xuất hiện ở trước mặt mình, không có bất kỳ kháng cự cùng anh một lần lại một lần tiếp xúc.

Thật ra thì, đáy lòng của cô, sớm đã có đáp án, chỉ là bởi vì, cô không xác định được tâm của Đường Thời, cho nên không dám đi đối mặt, sau đó, liền bắt buộc chính mình, cũng không cần đi đối diện với lòng mình.

Anh tối nay, ôm cô, liên tục nói ba lần “Khuynh Khuynh, tôi thích em “, cô có chút không biết làm sao, thậm chí tiềm thức cô có chút muốn trốn tránh.

Nhưng là sau đó, anh hướng về phía cô nói nhiều như vậy, cô thấy bộ dáng anh khó chịu, lòng của cô, thế nhưng so với anh còn khó chịu hơn, sau đó cô cũng không cách nào lừa gạt mình nữa.

Cô cũng không biết rốt cuộc khi nào, mình thích Đường Thời. . . Có lẽ là rất sớm từ lúc trước, cũng có lẽ là sớm hơn lúc trước.

Một người, từ nhỏ đến lớn, bất kể từ nguyên nhân gì, luôn vây quanh một người khác, làm sao đáy lòng có thể không có sự hiện hữu của người kia?

Chẳng qua là Cố Gia cho tạo cho cô áp lực quá lớn, lớn tới mức che mờ mắt cô, tim cô, chẳng qua cho là, mình vì gia tộc, mới muốn gả cho Đường Thời, nhưng không ngờ, chính mình hao hết tâm tư muốn gả cho Đường Thời, thật chỉ là vì Cố Gia sao?

Đường Thời nói, không có ai dạy cho anh yêu như thế nào, thật ra thì, cô không phải là cũng như vậy sao?

Ai đã từng, dạy cô yêu một người như thế nào?

Cô là thầy của cô, anh cũng là sư phụ của cô.

Thật ra thì rất lâu, mọi hành động, đã tiết lộ lòng của cô rồi, chẳng qua là đối mặt tình yêu đã tới, tiềm thức luôn muốn tránh né.

Cô đã từng, muốn trả lại cho anh năm trăm ngàn kia, lần đầu tiên đứng ra thay anh làm sáng tỏ Thịnh Đường vô tội, nhưng thật ra là bởi vì cô thương anh, cho nên muốn cùng anh ngang hàng.

Cô biết anh cho cô chính là thuốc tránh thai, cô không cách nào tiếp nhận, là bởi vì, cô trong tiềm thức thương anh, mới có thể để ý như vậy.

Chương 682: Náo loạn sinh em bé (2 )

Cố Khuynh Thành trong lúc bất chợt nghĩ tới một câu nói, người đã chia tay rồi, còn có thể tiếp tục làm bạn, không phải là không yêu, mà chính là còn yêu lẫn nhau.

Cho nên, sau khi tách ra, cô không cách nào cùng anh nhất đao lưỡng đoạn, cả đời không qua lại với nhau, là bởi vì, đáy lòng cô và anh, cũng không cam lòng, không cam lòng cứ như vậy kết thúc.

Anh nói, nếu như em yêu thích tôi, tôi liền sẽ cho em biết, tôi cũng thích em. Nếu như, em không thích tôi, đánh chết tôi, tôi cũng không cho em biết tôi thích em. Này chẳng qua chỉ là lòng tự ái nho nhỏ của tôi.

Thật ra thì anh như vậy, cô lại cảm giác không phải là như vậy.

Cô không đi xác nhận anh có thích mình không, thật ra thì, cũng không là bởi cô không xác định có phải anh thích chính mình hay không, cho nên, mới có thể vẫn trốn tránh như vậy sao?

Cố Khuynh Thành kể từ khi mang thai, bất kể phát sinh chuyện gì, luôn là sẽ bảo đảm mình nghỉ ngơi, nhưng là tối nay cô mất ngủ.

Cô nằm ở giường, một mình lẳng lặng suy nghĩ rất nhiều, rất nhiều.

Mãi cho đến tiểu bảo mẫu gian phòng cách vách rời giường, bắt đầu làm bữa ăn sáng, truyền đến thanh âm nhỏ vụn, Cố Khuynh Thành mới nhìn ngoài cửa sổ một cái.

Mặt trời đã lên, như cũ vẫn là mây trắng, gió nhẹ.

Cố Khuynh Thành cầm lên điện thoại di động của mình, nhìn chằm chằm màn hình điện thoại di động trong chốc lát, sau đó giống như là đã quyết định cái gì, gọi cho Trần Mặc Thâm một cú điện thoại.

Điện thoại tút tút tút vang lên vài tiếng, mới bị người đón nghe, Trần Mặc Thâm đã tỉnh lại, đang đánh răng, thanh âm hơi có vẻ mơ hồ không rõ: “Khuynh Khuynh? Chuyện gì thế?”

Cố Khuynh Thành cầm di động, hít sâu một hơi, sau đó mới lên tiếng nói: “Anh đang đánh răng?”

“Ừ. ” âm điệu Trần Mặc Thâm vẫn mơ mơ hồ hồ, mang theo vài phần ý tứ thương lượng: “Đợi, tôi gọi lại cho em?”

Cố Khuynh Thành trầm mặc chốc lát, mở miệng: “Không cần, em có chút chuyện muốn nói với anh, anh trực tiếp nghe là tốt rồi.”

Quả nhiên, tay Trần Mặc Thâm nắm bàn chãi đánh răng hơi dừng một chút, giống như là dự cảm được cái gì, lập tức đem bàn chãi đánh răng từ trong miệng lấy ra, hướng về phía bồn rửa mặt phun ra kem đánh răng trong miệng, chẳng quan tâm việc súc miệng, liền trực tiếp hướng về phía điện thoại di động, ngữ điệu rõ ràng mà hỏi một câu: “Chuyện gì?”

Thật ra thì rõ ràng, đã nói rồi đấy, cô cùng Trần Mặc Thâm chẳng qua là diễn một tuồng kịch mà thôi, hơn nữa, Trần Mặc Thâm lúc trước đã nói với cô, anh là giúp cô, không phải là tạo thành khốn nhiễu cho cô, nhưng là đợi đến thời điểm Cố Khuynh Thành mở miệng thật, cô phát hiện, chính mình hình như có chút tàn nhẫn, cô hít sâu một hơi, trước nói một câu: “Trần Mặc Thâm, đoạn thời gian này, cám ơn trợ giúp của anh.”

Trần Mặc Thâm cũng không có đáp, thật ra thì anh biết, Cố Khuynh Thành muốn nói cái gì, anh cũng biết, mình và Cố Khuynh Thành, chẳng qua chỉ là một bên tình nguyện, anh chẳng bao giờ nghĩ tới muốn tạo thành khốn nhiễu cho cô, có lẽ là bởi vì không đủ yêu, mới không có muốn cường đại chiếm lấy, nhưng mà cũng không có nghĩa là, anh sẽ không khổ sở cùng mất mác.

Cố Khuynh Thành chờ giây lát, thấy Trần Mặc Thâm thủy chung không có ý tứ mở miệng nói chuyện , sau đó nuốt xuống nước miếng, trực tiếp cắn răng một cái, đem lời chính mình muốn đưa nói, một hơi toàn bộ nói ra: “Trần Mặc Thâm, em chuẩn bị không rời Bắc Kinh sanh con.”

Đáp lại Cố Khuynh Thành, vẫn là một mảnh im lặng như cũ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK