Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 437 không ngờ liền chớ miễn cưỡng (7 )

Mặc dù đã sớm biết bọn họ muốn đính hôn, nhưng mà hiện tại lại từ trong miệng Cố Khuynh Thành nghe được, Trình Tả Ý như cũ cảm thấy tâm lạnh, cô rũ mắt xuống, che lại đáy mắt lạnh lẻo của mình, giọng ôn nhu nói: “Tôi nhất định sẽ đi.”

“Cứ quyết định như vậy đi, nếu có thiếp mời tôi sẽ cho người đưa qua.”

Trình Tả Ý cứng ngắc gật đầu, sau đó giả bộ tốt bụng, hỏi: ” Nghi thức đính hôn chuẩn bị xong chưa? Có cái gì cần tôi hỗ trợ không?”

” Nghi thức đính hôn là mẹ tôi cùng mẹ Đường Thời cùng nhau chuẩn bị, căn bản không cần tôi nhúng tay. ” Cố Khuynh Thành cũng rất muốn gả cho Đường Thời, nhắc tới tiệc đính hôn, thật sự cô cũng có mấy phần cao hứng, dù sao đó là ước mơ cô tha thiết, nhưng là không biết vì sao, lúc này đáy lòng của cô, lại nhiều hơn một cỗ tung tăng cùng mong đợi, thế cho nên cô kìm lòng không đậu đối với Trình Tả Ý nói chi tiết về hôn lễ chính mình: “Tiệc đính hôn tổ chuwsc ở sơn trang nghỉ phép Hồng Viên, bên hồ có một mảng cỏ lớn, trước đó hai mẹ gửi cho tôi một tấm hình, ttôia thấy được cảnh tượng bố trí rồi. . .”

Cố Khuynh Thành vừa nói, liền đem điện thoại di động của mình từ túi lôi ra, sau đó tìm hình ảnh, đưa tới trước mặt Trình Tả Ý.

Chẳng qua là nghi thức đính hôn, liền làm cho mộng ảo lãng mạn như vậy, nếu là bọn họ kết hôn, chẳng phải là xa hoa long trọng hơn nữa?

Trình Tả Ý nhìn cảnh tượng trong tấm ảnh, tựa như thế giới đồng thoại, đáy lòng chua xót lặng yên không một tiếng động nắm chặt trong chăn, gật đầu phụ họa nói: “Thoạt nhìn thật sự là tốn không ít tâm tư.”

“Ân. ” Cố Khuynh Thành hoàn toàn không biết lúc này đáy lòng Trình Tả Ý rốt cuộc có bao nhiêu khổ sở, chẳng qua là phối hợp nói: ” Lễ phục đính hôn của tôi cùng Đường Thời, cũng là đặc biệt mời nhà thiết kế nước Pháp tới thiết kế, còn có chiếc nhẫn, là lúc trước Đường bá mẫu cất một khối đá kim cương, đưa cho người đi thiết kế, tạm thời còn không có thiết kế tốt, chờ đi ra, cô giúp tôi cùng nhau chọn lựa,. . . Còn có, thức ăn ở bữa tiệc đính hôn, mời cũng là đầu bếp nổi danh. . .”

Trình Tả Ý nhìn gương mặt hạnh phúc của Cố Khuynh Thành trước mặt mình, trong lúc bất chợt có chút nghe không nổi.

Anh và cô hạnh phúc tốt đẹp, đâm thật sâu vào đáy lòng cô.

Trình Tả Ý hít sâu một hơi, giả bộ chợt nhớ tới chuyện gì, mở miệng: “Đúng rồi, Khuynh Thành, có chuyện, cô biết không? Đại học chúng ta, có buổi tụ hội bạn học Bắc Kinh.”

“Tôi có nhận được bưu kiện. ”

“Vậy thì tốt. ” Trình Tả Ý nói ba chữ kia, muốn tìm cái đề tài, nhưng là trong đầu toàn là những lời Cố Khuynh Thành mới vừa nói, cô có chút mệt mỏi nhắm lại hai mắt: “Khuynh Thành, thời gian không còn sớm, xế chiều cô còn phải đi làm, tôi cũng mệt rồi.”

“Tôia đây trước về công ty, cô nghỉ ngơi cho tốt.”

“Ân, gặp lại. ” Trình Tả Ý mỉm cười.

“Gặp lại. ” Cố Khuynh Thành cũng cười cười, sau đó xoay người đi ra khỏi phòng bệnh.

Trình Tả Ý chờ cửa đóng lại, nụ cười trên mặt, trong nháy mắt biến mất hầu như không còn, cô chẳng qua là cảm thấy trong lồng ngực có chút uất ức căn bản không chỗ phát tiết, nghiêng đầu, thấy một chút nước trái cây cùng thuốc bổ Cố Khuynh Thành mang đến, cô cảm thấy chói mắt, sau đó liền vươn tay, đem những thứ đó, toàn bộ ném xuống đất.

Đập hết đồ, Trình Tả Ý nghiêng đầu, từng ngụm từng ngụm thở hổn hển, lúc này mới cảm thấy đáy lòng khẽ dễ chịu một tí.

Chương 438 không ngờ liền chớ miễn cưỡng (8 )

Xế chiều trở lại công ty, Đường Thời cùng buổi sáng giống nhau, như cũ không coi Cố Khuynh Thành tồn tại. ∥. . ?

Đi làm muộn, Cố Khuynh Thành vẫn chờ Đường Thời từ trong phòng làm việc đi ra ngoài, cô mới thu dọn đồ đạc, đi theo Đường Thời cùng nhau tan việc.

Đường Thời coi Cố Khuynh Thành là người trong suốt, vào thang máy, ra thang máy, sau đó đi tới xe của mình, mở cửa xe, ngồi xuống, trực tiếp phát động xe, nhấn ga, nhanh như chớp đi ra ngoài.

Cố Khuynh Thành vội vội vàng vàng bò lên xe của mình, phát động xe, đi theo.

Hai chiếc xe con, một trước một sau từ công ty lái về nhà.

Đường Thời so với Cố Khuynh Thành tới trước hai phút, thời điểm Cố Khuynh Thành lái đến chỗ đậu xe, Đường Thời đang đợi thang máy.

Cố Khuynh Thành nhanh chóng dừng xe, cởi giây an toàn ra, cầm lấy túi xách, xuống xe, hướng về phía nơi thang máy chạy tới, song, cô mới vừa đi tới một nửa, cửa thang máy mở ra, Đường Thời không có chút nào dừng lại đi tới trong thang máy, sau đó không nhìn Cố Khuynh Thành đuổi theo, trực tiếp lên lầu.

Cố Khuynh Thành đi thang máy khác, thời điểm trở lại trong căn hộ, Đường Thời đã không ở trong phòng khách, chỉ có trước cửa nơi để giầy anh mới vừa đổi lại, chứng minh anh đã trở về nhà.

Thím Trương đã trở về nhà chính Đường Gia , nhưng là lại đem cơm tối chuẩn bị xong, đặt trong hộp giữ ấm.

Cố Khuynh Thành đem thức ăn bưng ra ngoài, đặt lên bàn, sau đó mới chạy lên tầng hai.

Đường Thời vừa vặn mới vừa tắm rửa xong từ trong phòng tắm đi ra ngoài, đối mặt Cố Khuynh Thành gọi mình ăn cơm, chẳng qua là thờ ơ lau tóc của mình, sau đó đi phòng thay quần áo đổi một thân trang phục hưu nhàn, cuối cùng mới xuống lầu, đi phòng ăn.

Đường Thời không nói tiếng nào nhanh chóng ăn cơm tối xong, không để ý Cố Khuynh Thành mới ăn một nửa, liền trực tiếp đá văng cái ghế phía sau, đi phòng sách lầu hai.

Cố Khuynh Thành vểnh miệng, tiếp tục thong thả ung dung ăn cơm tối của mình, đem bàn ăn thu thập sạch sẽ, sau đó ở trong phòng khách tới tới lui lui đi tầm vài vòng, tiêu hóa thức ăn trong dạ dày, sau Cố Khuynh Thành liền ngồi ở trong phòng khách bắt đầu xem ti vi.

Thời gian rất nhanh liền đến mười một giờ khuya, Đường Thời như cũ không có từ trong thư phòng đi ra ngoài.

Anh đây thật là muốn không nhìn thấy cô sao?

Cố Khuynh Thành nghiêng đầu nghĩ một lát, liền đi rót một ly cà phê, bưng lên lầu hai.

Cố Khuynh Thành đi tới cửa thư phòng, gõ cửa, không ai để ý cô, cho nên liền vặn cửa, phát hiện bị Đường Thời khóa trái rồi, côCô trầm tư một chút, xoay người trở về rồi phòng ngủ, từ trong tủ đầu giường tìm kiếm cái chìa khóa, cầm lấy trở lại cửa thư phòng, mở cửa ra, liền bưng cà phê đi vào.

Đường Thời hoàn toàn giống như là không có nghe được Cố Khuynh Thành làm ra động tĩnh, bất vi sở động ngồi ở trước bàn đọc sách, chuyên chú nhìn màn hình máy tính.

Cố Khuynh Thành đi tới trước bàn đọc sách, đem cà phê đặt ở trong tay Đường Thời: “Uống chút cà phê đi.”

Đường Thời mí mắt động cũng không có nhúc nhích, chẳng qua là ngó chừng màn hình máy tính.

Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm Đường Thời trong chốc lát, mở miệng: “Cà phê nguội, liền không ngon.”

Đường Thời giơ tay lên, ở trên bàn phím gõ mấy cái.

“Anh không muốn uống cà phê, em đi pha ly trà cho anh nhé?”

Đường Thời giống như là cảm thấy Cố Khuynh Thành có chút ầm ĩ, trực tiếp từ một bên cầm lên tai nghe điện thoại, nhét vào lỗ tai của mình.

Cố Khuynh Thành thoáng cái trợn tròn mắt, cô mở miệng “Này ” một tiếng, anh mặt mày không động.

Cố Khuynh Thành nhíu nhíu mày, giơ tay lên, đem máy tính Đường Thời khép lại.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK