Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 285: Muốn để cô ấy yêu tôi (15 )

Bên trong phòng tĩnh mịch, chỉ có tiếng bước chân của Đường Thời quanh quẩn, cuối cùng đứng ở trước ghế sa lon.

Ánh mắt Đường Thời chậm rãi rơi vào người đang cuộn mình trên ghế sa lon, trên người Cố Khuynh Thành một thân bừa bộn.

Cô gái nghiêng đầu vào trong ghế sa lon, vai nhẹ nhàng run rẩy, như là đang khóc.

Đường Thời nhíu chặt lông mày, cả trái tim như là bị vật gì đó níu lấy, hiện lên rất đau, lại mang một loại điên cuồng.

Anh nhìn cô chằm chằm một hồi, sau đó nuốt nước bọt, từ từ nghiêng người, giơ tay lên, nắm cằm Cố Khuynh Thành, kéo khuôn mặt của cô từ trong ghế sa lon ra.

Rơi vào trong mắt Đường Thời là mặt của Cố Khuynh Thành, ngoại trừ sắc mặt trắng bệch, tất cả như thường, không có chút nước mắt nào.

Ha ha… Là anh mở tưởng rồi, cô không để anh ở trong lòng, thì làm sao lại vì hành động của anh mà khổ sở?

Đáy mắt Đường Thời, đều mang theo tầng cười giễu, anh mở miệng, lạnh đến tận xương: “Cố Khuynh Thành, cô thật đúng là to gan, nhìn như để tôi vào mắt, kỳ thực vẫn luôn không coi tôi ra gì, lần trước cho cô ăn thuốc tránh thai, lúc này lại hại Tứ Nguyệt xuất ngoại, tôi ngược lại muốn nhìn một chút tiếp theo, cô sẽ làm ra thiêu thân gì!”

Thân thể Cố Khuynh Thành run lên.

Lực Đường Thời nắm cằm cô hơi gia tăng: “Phải biết rằng, tôi có bản lĩnh khiến Cố Gia tồn tại, tôi cũng có thể khiến Cố Gia biến mất!”

Cố Khuynh Thành như là nghe được cái gì rất kinh hoảng, vẻ mặt lộ vẻ kinh hoàng, cô đang nhắm mắt, lông mi run mạnh, giống là thật bị những lời này của Đường Thời hù dọa.

Đường Thời nhìn vẻ mặt Cố Khuynh Thành, ý thức được lời của mình, nói quá đáng.

Không người phụ nữ này luôn miệng nói muốn xuất ngoại sao?

Nếu là thật bị lời này của anh, hù dọa thực sự chạy ra nước ngoài làm sao bây giờ?

Đường Thời hơi động môi, muốn vãn hồi chút gì, nhưng lại cảm thấy không bỏ xuống được mặt mũi, cuối cùng liền lạnh mặt buông cằm Cố Khuynh Thành ra, không đợi cô có phản ứng chút nào, sải bước đi về phía cửa.

Mở cửa phòng, bước chân Đường Thời bỗng nhiên dừng lại, vẫn để lại một câu: “Nếu muốn tôi cứu lại Cố thị, vậy thì suy nghĩ cho tôi, rốt cuộc tôi muốn cái gì! Mà em, đến cùng nên cho tôi cái gì!”

Nói xong, cửa bị Đường Thời đóng mạnh một tiếng.

Cả người Cố Khuynh Thành như là một bãi bùn, hoàn toàn không còn khí lực.

Anh giễu cợt cô thế nào, mắng cô làm sao cũng được, thế nhưng lúc này, anh lại lấy Cố Gia ra uy hiếp cô.

Cô tiếp cận anh, là vì cứu lại Cố Gia, không nghĩ tới, cuối cùng lại kém chút thì hủy đi Cố Gia.

Ngay lúc Cố Khuynh Thành bị câu nói kia của Đường Thời dọa sợ mất hồn mất vía, điện thoại di động của cô bất chợt vang lên.

Cố Khuynh Thành phải tối sức lực, mò lấy điện thoại di động của mình, thấy trên điện báo hiện là tên cha.

Chương 286: Muốn để cô ấy yêu tôi (16 )

Cố Khuynh Thành dừng một chút nghe máy, cố gắng duy trì giọng của bản thân bình tĩnh, hô một tiếng: “Cha. ∷.. ! !”

Điện thoại bên kia lập tức truyền đến giọng Cố Chính Nam mang theo vài phần cao hứng:”Khuynh Khuynh, cơm tối La Tổng liên hệ với ta, còn ký hợp đồng cùng ta.”

Đây vốn là chuyện mà Cố Khuynh Thành cần làm, thế nhưng lúc này đạt được mục đích, cô lại không có chút vui sướng nào, Cố Khuynh Thành hơi rũ mi mắt xuống, tận lực để cho giọng mình thoải mái mà hỏi: “Thật vậy sao?”

“Đúng vậy, Khuynh Khuynh, rốt cuộc con dùng biện pháp gì, khiến La Tổng chủ động liên lạc với ta? Hơn nữa tối nay là anh ta mời ta ăn cơm.”

“Cũng không có biện pháp gì…”

Lời Cố Khuynh Thành còn chưa nói hết, Cố Chính Nam đã hưng phấn mở miệng, cắt đứt lời cô: “Khuynh Khuynh, lúc ăn cơm La Tổng đề cập với ta về A Thời, anh ta còn nói, chờ sau đó chúng ta vực lên, cũng đừng quên cậu ta…” Cố Chính Nam nói đến đây, giọng nói bỗng nhiên dừng lại, hơi mang vài phần khẳng định thử hỏi dò: “Khuynh Khuynh, có phảiA Thời giúp một taykhông?

Cố Khuynh Thành chần chờ một cái rồi nói: “Vâng.”

“Thì ra là vậy, ta còn lo lắng quan hệ của con và A Thời không ổn định, xem ra là ta nghĩ quá nhiều, Khuynh Khuynh, con phải cố gắng đừng cảy ra bất trắc gì với A Thời nhé.”

Cố Khuynh Thành rũ mí mắt, nhìn lên một đống hỗn độn ở trên người mình, nuốt nước bọt, khéo léo nói với cha trong điện thoại “Vâng” một tiếng.

Ngay khhi cô cúp máy, đáy mắt của cô, hiện lên một tầng sương mù.

Tiếng cha trong điện thoại hình như thực sự rất cao hứng, đầu tiên là hỏi cô có ăn cơm hay không, sau đó nhiều lần dặn cô nhất định chớ chọc Đường Thời tức giận, chiếu cố Đường Thời thật tốt các loại, rồi mới cúp điện thoại.

Cố Khuynh Thành để điện thoại di động xuống, lúc này mới giơ tay lên, quệt đi nước mắt mình vẫn cố nén, sau đó co ro ngồi trên sàn nhà cẩm thạch lạnh băng, ôm đầu gối, chôn đầu ở trên hai chân.

Từ nhỏ đến lớn, chỉ cần là chuyện cô muốn làm, chung quy cô đều có thể làm được.

Từ lúc họ THCS, cô muốn nhảy dây đứng nhất, đã tốn rất nhiều tâm tư đi học, sau đó thực sự lấy được hạng nhất, sau đó cô muốn đứng nhất trong trận thi viết thư pháp, quấn quít kêu cha tìm thầy về dạy cho cô, tất cả đều được như cô mong muốn, trung THPT, cô nhìn thấy trên ti vi bay múa tuyệt thế, cô cũng đi học, đến liên hoan cuối năm cô nhận được tiếng vỗ tay toàn trường.

Thế nhưng không có ai biết, từ nhỏ cô đã được biết, nhất định phải đi làm xong một việc, chính là gả cho Đường Thời, cô vẫn nỗ lực cố gắng, thế nhưng, cô lại phát hiện, duy chỉ có cô chuyên duy nhất cô phải làm tốt, cô vẫn không thể làm tốt, thậm chí càng làm càng kém cỏi.

Cô ở trước mặt anh chẳng qua chỉ là một kẻ đáng thương nhận nhịn vì lợi ích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK