Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 185. Khóc tới mê man (31)

Anh chậm rãi nghiêng đầu, đột nhiên áp cái mũi vào chỗ gáy của cô, dùng lực ngửi, ngửi ngửi xong anh lại đột nhiên đứng lên, kéo Cố Khuynh Thành vào trong phòng tắm, sau đó đẩy cô đến chỗ phía dưới vòi sen, không phân tốt xấu lấy nước rào rào hất về phía trên người cô.

Nước trong vòi là lạnh giá, toàn thân Cố Khuynh Thành lạnh run rẩy, cô theo bản năng hướng bên cạnh trốn.

Đường Thời lại níu chặt cô, cầm nước dội toàn thân cô từ trên xuống dưới một lần, sau đó một lần nữa kéo cô vào trong lòng mình dán vào cổ ướt sũng của cô tỉ mỉ ngửi hai lần, lúc này mới nhẹ giọng nói một câu: ” Hết rồi.”

Những lời này anh nói có chút quái lạ, Cố Khuynh Thành nghe hoàn toàn không hiểu, cô run cầm cập nghiêng đầu nhìn thoáng qua Đường Thời, Đường Thời lại cầm lấy tay cô đi ra khỏi phòng tắm, đè cô ngã xuống giường lần nữa.

Trên người cô và anh đều là ướt chèm nhẹp, rất nhanh đệm liền bị ẩm ướt.

Quần áo Cố Khuynh Thành bởi vì dính nước cho nên dính ở trên người, Đường Thời vươn tay cởi hồi lâu, cởi không xong cuối cùng anh như là phát tiết cái gì hung hăng từ cổ áo của cô dùng lực xé, cầm quần áo trực tiếp xé ra, sau đó lập tức nhìn thấy nội y của cô vậy mà cũng là màu xanh da trời, anh cảm thấy một ngọn lửa từ trong thân thể mình bắt đầu nhanh chóng phóng to, anh hung ác đi thẳng vào vấn đề, sau đó nghiến răng nghiến lợi nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành mở miệng nói: ” Cô có biết hay không, cô mặc quần áo màu lam xấu xí muốn chết!”

Anh không phải vẫn thích màu lam sao?

Vì sao cô mặc màu lam anh đã nói cô xấu xí muốn chết?

Đúng vậy a, anh chán ghét cô, cho nên màu lam anh thích mặc ở trên người cô đều bị trở thành làm bẩn.

Dù sao cô đã quen trào phúng của anh, không phải sao?

Trào phúng khó nghe cô đã nghe qua, những lời này tính là cái gì?
Cố Khuynh Thành làm bộ như không có nghe thấy Đường Thời nói, chỉ nhắm mắt lại không rên một tiếng.

Biểu tình thờ ơ như vậy của cô làm cho lực đạo Đường Thời vừa ngoan vừa nặng, Cố Khuynh Thành chỉ cảm thấy có vô số đau đớn ở trong thân thể mình quay cuồng không ngừng, tay cô dùng lực nắm chặt khăn trải giường dưới thân.

Nhưng mà cuối cùng hy vọng của cô chỉ là xa vời, cô còn chưa nhờ khăn trải giường giảm bớt đau đớn, người đàn ông lại đột nhiên nắm hai tay cô, cầm quần áo bị anh xé hư của cô hung hăng buộc cổ tay cô.

Sau đó anh giống như là điên rồi, hung hăng hành hạ cô.

Chuyện như vậy mặc kệ anh cho cô nhiều khó chịu, cho tới bây giờ cô cũng không có biểu hiện ra một chút khó chịu.

Giống như là lúc này, cô rõ ràng không dễ chịu lại còn cố gắng xem nhẹ thân thể khó chịu, nói cho mình nếu cô đã đáp ứng mẹ mình đến đây, cô nên sắm vai nhân vật như vậy.

Chương 186. Khóc tới mê man (32)

Editor: Quỳnh Nguyễn

Nhưng mà, lại không biết tại sao cô lại cảm thấy đau đớn hôm nay càng ngày càng khó chịu được.

Cô muốn nghĩ chút chuyện của anh dời đi tâm tư lúc này, nhưng mà cô cũng không thể dựa vào chuyện an ủi mình có thể mang thai, có thể gả cho anh như trước.

Tất cả cô ao ước đều đã bị anh phá hủy rồi.

Trong đầu óc cô có thể nghĩ đến đều là anh châm chọc khiêu khích với cô, anh ghét bỏ chán ghét cô.

Cuối cùng Cố Khuynh Thành nghĩ đến không phân rõ rốt cuộc là thân thể đau hay là đáy lòng đau.

Cô cảm thấy đau đớn kia là điểm tới hạn lớn nhất cô chịu được, sắc mặt của cô dần dần trở nên trắng bệch, cuối cùng cô bởi vì đau đớn chịu đựng không nổi phát ra một tiếng tinh tế: ” Đau.”

Ở trên giường, cô chưa bao giờ phát ra tiếng, liền ngay cả rên thở gấp cũng không từng có, hiện tại từ trong miệng cô đột nhiên truyền ra một tiếng, cả người Đường Thời đột nhiên cứng ngắc.
Toàn bộ giống như một cơn ảo giác.

Đường Thời tạm dừng một hồi, tiếp tục dùng lực vận động, mi tâm Cố Khuynh Thành nhăn lại, nhưng không có phát ra âm thanh.

Quả nhiên là anh ảo giác!

Đường Thời cười lạnh một tiếng, lực đạo lại gia tăng, Cố Khuynh Thành lại hô nhỏ một tiếng lần nữa: ” Đau..”

” Cô còn có thể cảm thấy đau? Cô không phải vẫn không có cảm giác à?” Đường Thời theo bản năng châm chọc một câu, lần này không có ngừng lại, Cố Khuynh Thành cảm thấy mình càng ngày càng đau, đến cuối cùng hốc mắt cô đều đã đỏ lên, liên tục mở miệng hô vài tiếng: ” Đau, đau..”

Chữ đau cuối cùng Cố Khuynh Thành còn chưa nói xong, khóe mắt cô đột nhiên liền có nước mắt rơi xuống.

Cô biết anh không thích không thích cô khóc ở trước mặt anh.
Cho nên cô liều mạng muốn nhịn xuống nước mắt mình.

Nhưng mà không biết chuyện gì xảy ra, cô càng chịu đựng càng cảm thấy mình ủy khuất.

Cô nghĩ đến mấy ngày qua mình không tốt, nghĩ đến mẹ mình dùng ánh mắt đau đớn như vậy nhìn cô nói cô làm cho bọn họ quá thất vọng rồi, cô nghĩ đến trong miệng Phùng Y Y làm cha mẹ mình bi thương, cô nghĩ đến lần trước bị Đường Thời cho một viên thuốc tránh thai…

Cô nhớ đi nhớ lại, nước mắt càng rơi nhiều.

Đường Thời chậm rãi dừng động tác, đau đớn trong cơ thể cô cũng từ từ giảm bớt, nhưng mà nước mắt cô vẫn không có ngừng như cũ.

Đường Thời nhìn chằm chằm vẻ mặt che kín nước mắt của cô, mở miệng nói hơi có chút lạnh lùng: “Không được khóc.”

Ba chữ như vậy mang theo mệnh lệnh rõ ràng, chẳng những không có khiến nước mắt Cố Khuynh Thành ngừng lại, ngược lại khiến cô lập tức giống như vỡ đê oa một tiếng khóc ra thành tiếng.

Cho tới nay, cô đều chịu đựng nước mắt, cắn chặt răng chịu đựng, nhưng mà hiện tại cô thật sự nhịn không được rồi.

Cô nhắm mắt lại, không quan tâm người đàn ông trước mặt này rốt cuộc có mất hứng hay không, chỉ hết sức chuyên chú khóc, phảng phất muốn khóc khô nước mắt cả đời này của cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK