Chương 391: từng bước thử dò xét (11 )
Đường Thời vẫn duy trì vẻ mặt bình thản như nước, cho đến khi Trình Tả Ý đem cửa phòng làm việc dùng sức đóng lại, ánh mắt anh mới khẽ lóe lóe, trong nháy mắt trên mặt xuất hiện một lớp mỏng lạnh như băng. . . . ?
Không có ai biết, khi anh nghe được Trình Tả Ý dùng giọng nói quan tâm lo lắng, hướng về phía anh nói, thời điểm Cố Khuynh Thành mua vài hộp thuốc giảm đau, đáy lòng anh có tư vị như thế nào.
Anh cũng không biết Trình Tả Ý ôm tâm tính gì tới nói chuyện này với anh, anh chẳng qua là đem tâm tình của mình cố gắng ngụy trang thật tốt, không để cho mình thất thố ở trước mặt một kẻ râu ria.
Đường Thời ngó chừng màn hình máy tính hồi lâu, chẳng qua là cảm thấy tâm phiền ý loạn, cuối cùng đứng lên, trực tiếp đi tới trước cửa sổ sát đất, mở cửa sổ ra, để cho gió lạnh đầu mùa đông từ từ thổi vào trong, anh lúc này mới cảm giác cả người thư thái rất nhiều.
Đứng không biết bao lâu, điện thoại riêng của Đường Thời vang lên, anh khẽ nghiêng người, nhìn thoáng qua chiếc điện thoại, sau đó đạp bước chân, đi từ từ đến trước bàn làm việc, đón nghe, bên trong truyền đến giọng Trương Tiểu Tả: “Đường tổng, sáu giờ rưỡi, ngài hẹn Trương tổng cùng Lâm tổng ở khách sạn lớn Bắc Kinh ăn cơm tối, ghế lô đã đặt xong cho ngài, vẫn để chỗ ngồi cũ , hiện tại cần chuẩn bị xe sao?”
Đường Thời giơ cổ tay lên, nhìn lướt qua thời gian, thấy đã năm giờ rưỡi, từ Thịnh Đường đến khách sạn lớn Bắc Kinh ước chừng nửa giờ, hiện tại chính là giờ cao điểm tan việc, đích xác là nên lên đường.
Đường Thời hướng “Ừ ” một tiếng, coi là đồng ý.
Cúp điện thoại, Đường Thời đứng ở trước bàn làm việc dừng lại nửa phút, xoay người đi tới trước giá áo, cầm lên áo khoác của mình mặc chỉnh tề, sau đó cầm lấy chìa khóa xe, đi ra khỏi phòng làm việc.
Khi Cố Khuynh Thành thấy Trình Tả Ý ôm một phần giấy tờ đi vào phòng làm việc Đường Thời, cô mới bất chợt ngẫm ra.
Đường Thời không gọi cô đi phòng làm việc của anh, nhưng mà cô có thể cầm giấy tờ tới phòng làm việc của anh a…
Cố Khuynh Thành liền tranh thủ tìm kiếm giấy tờ trên bàn mình một lần, sau đó tìm ra một phần giấy tờ cần chữ ký Đường Thời.
Giấy tờ Kia hơi có nhiều hạn chế, Cố Khuynh Thành giằng co đại khái ba giờ mới hoàn thành, cô nhìn thoáng qua thời gian, còn kém nửa tiếng là đến sáu giờ lúc tan việc, cho nên cô vội vội vàng vàng chạy đi đóng dấu, cầm giấy tờ, trực tiếp hướng về phía phòng làm việc Đường Thời đi tới.
Cố Khuynh Thành còn chưa đi đến cửa phòng làm việc Đường Thời, Đường Thời đã kéo ra cửa phòng làm việc, từ bên trong đi ra, thấy cô ôm giấy tờ tới thì dừng cước bộ lại.
Tim của cô đập thình thịch, không khống chế nổi, cô không giải thích được tại sao tim mình lại đạp nhanh như thế nữa.
Cố Khuynh Thành thoáng có chút khẩn trương ôm giấy tờ, ngó chừng Đường Thời, mở miệng: “Đường tổng.”
Đường Thời nhìn lướt qua giấy tờ trong tay cô, hỏi: “Có việc?”
“Giấy tờ cần chữ ký của anh.”
Đường Thời không nói gì, chẳng qua là nện bước đi về phía Cố Khuynh Thành.
Cố Khuynh Thành vội vàng mở ra giấy tờ, đem bút của mình đưa cho Đường Thời.
Đường Thời theo thói quen cẩn thận quét giấy tờ Cố Khuynh Thành đưa tới một lần, anh cách cô có chút gần, khí tức trên thân không ngừng mà bay vào hơi thở Cố Khuynh Thành.
Nghe mùi thơm ngát quen thuộc trên người anh, Cố Khuynh Thành không nói ra tâm tình phiền não, như kỳ tích bình định xuống, cô thỉnh thoảng giương mắt, nhìn về phía dung nhan của anh.
chương 392: từng bước thử dò xét (12 )
Đường Thời xem xong giấy tờ, nhận lấy bút trong tay cô, không cẩn thận va chạm vào đầu ngón tay của cô.
Cố Khuynh Thành vội vàng thu tay của mình, nắm thật chặt quần áo của mình, cô còn có thể tinh tường cảm giác được anh đụng vào cô đầu ngón tay, lưu lại nhiệt độ.
Thứ nhiệt độ này, trở nên có chút nóng rực, theo huyết mạch đầu ngón tay của cô, truyền vào đáy lòng cô, làm cho cả người cô cũng theo đó khẽ run lên, trái tim phảng phất như sắp bật ra ngoài.
Đường Thời mới vừa thuần thục mà ký xuống tên của mình, thư ký trưởng Trương Tiểu Tả liền mở miệng nói: “Đường tổng, xe đã chuẩn bị tốt.”
Đường Thời khẽ gật đầu một cái, đem giấy tờ cùng bút đưa cho Cố Khuynh Thành.
Thời điểm Cố Khuynh Thành hai tay nhận lấy, Đường Thời dừng lại một chút, mở miệng: “Buổi tối có một bữa tiệc.”
Chẳng qua là sáu chữ đơn giản, nhưng là đối với cô khai báo hành tung của anh, để cho đáy lòng Cố Khuynh Thành, trong nháy mắt ấm áp, ngọt ngào, cô hướng về phía Đường Thời khẽ mỉm cười, gật đầu, sắc mặt ửng đỏ xoay người, trở về chỗ ngồi của mình.
Cố Khuynh Thành ở trên ghế ngồi hồi lâu, mới lấy lại tinh thần, lúc này Đường Thời đã sớm rời công ty.
Cô dùng một cái tay khác vuốt ve đầu ngón tay mới vừa bị Đường Thời chạm phải một lúc lâu, mới bật máy tính lên, dùng mạng trong công ty, Nhắn tin cho Trương Tiểu Tả, hỏi thăm lịch trình của Đường Thời tối nay.
Trương Tiểu Tả rất nhanh liền trở lại cô, chỉ có bữa ăn tối lúc sáu giờ rưỡi.
Cố Khuynh Thành đáp một tiếng cám ơn, liền tắt máy vi tính, thu thập đồ xong, vừa lúc tan việc.
Cô đi ô tô về Cố Gia trước, ăn cơm tối, phụng bồi Cố phu nhân ở phòng khách trong chốc lát, liền lên thẳng lầu.
Tắm rửa qua, Cố Khuynh Thành đi tới sân thượng, hướng sân Đường gia nhìn sang, không nhìn thấy xe Đường Thời trở lại, cô nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn đồng hồ trên vách tường một chút, đã chín giờ tối.
Bình thường thứ hai đến thứ sáu, Đường Thời rất ít trở về Nhà chính Đường gia, nói vậy tối nay ở bữa tiệc có uống chút rượu, có lẽ sẽ trực tiếp ngủ lại căn hộ trong thành phố.
Cố Khuynh Thành trở lại phòng ngủ, bò lên giường, nhưng như thế nào cũng ngủ không được, lăn qua lộn lại hồi lâu, thấy trên ghế sa lon bên trong nhà, bày hộp quà tặng cà vạt, Cố Khuynh Thành quẩy người một cái, cuối cùng vẫn là từ trên giường bò dậy, đi trong phòng thay quần áo mặc một bộ quần áo, giơ lên hộp quà tặng cùng túi của mình, đi xuống lầu.
Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân đã trở về phòng nghỉ ngơi, trong phòng khách chỉ có một người giúp việc đang xem ti vi, thấy Cố Khuynh Thành xuống lầu, lập tức đứng lên: “Tiểu thư đã trễ thế này còn muốn đi ra ngoài sao?”
Cố Khuynh Thành gật đầu một cái, thời điểm đi tới trước cửa đổi giày, giống như nghĩ đến cái gì, quay đầu hướng về phía người giúp việc nói: “Sáng mai tôi không ở nhà ăn cơm tối, ba mẹ hỏi thì nói tôi ở chỗ Đường Thời.”
“Vâng, tiểu thư.”
Cố Khuynh Thành lúc này mới xoay người, đi ra khỏi nhà, cô mở xe của mình ra, lưu loát chuyển xe, quay đầu, sau đó chạy nhanh ra khỏi cửa lớn Cố Gia.
Buổi tối cũng không kẹt xe, Cố Khuynh Thành chẳng qua dùng nửa giờ, liền đến nhà Đường Thời.
Ở sau khi cô cùng Đường Thời định hôn sự, Đường Thời liền cho chìa khóa cùng mật mã nahf anh.
Cố Khuynh Thành thông thuận mở, dừng xe bãi đậu xe, trực tiếp đi thang máy, tới trước căn hộ của Đường Thời, đưa nhập mật mã, đẩy cửa ra, mở đèn, Cố Khuynh Thành đổi giày đi vào nhà, mới phát hiện, Đường Thời vẫn chưa về.