Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 847. Hôn lễ của Khuynh Thành Đường Thời (kết thúc 17)

Ngày hôm sau thời điểm Tứ Nguyệt mở mắt người hơi chút mờ mịt, cô còn ru rú ở trong lòng Tô Niên Hoa, đây là lần đầu tiên cô tỉnh lại trong lòng Tô Niên Hoa từ khi cô kết hôn cùng Tô Niên Hoa tới nay.

Cô ngây ngốc rất lâu, toàn bộ phát sinh tối qua chậm rãi trở lại trong đầu.

Tô Niên Hoa vậy mà hôn môi cô rồi….

Tứ Nguyệt nhịn không được giơ tay lên sờ sờ cánh môi mình, sau đó nghiêng đầu nhìn về phía Tô Niên Hoa.

Người đàn ông vẫn ngủ say như cũ, lông mi của anh rất dài, cánh môi nhấp nhẹ, ánh mắt yên tĩnh, ánh mặt trời bên ngoài cửa sổ tiến vào chiếu xuống làm nổi bật lên vẻ đẹp của anh.

Tứ Nguyệt nhìn chằm chằm Tô Niên Hoa không biết bao lâu, người đàn ông rốt cục tỉnh lại.

Một hồi hoan ái tối hôm qua thật sự rất đẹp, thậm chí đẹp khiến cô hoảng hốt, anh là yêu cô.

Nhưng mà cô hiểu, bất quá anh vẫn coi cô như em gái, có lẽ tối hôm qua cô khóc làm cho anh đau lòng, cũng có lẽ là đêm khuya yên tĩnh cô nam quả nữ anh nhất thời động tình.

Cho nên trong tích tắc Tứ Nguyệt nhìn Tô Niên Hoa mở to mắt đấy liền tự giác nhanh chóng bò trong lòng Tô Niên Hoa ra, lặng yên không tiếng động nhặt quần áo lên mặc chỉnh tề, sau đó liền thuận tay kéo ra ngăn kéo bên cạnh, lấy một viên thuốc tránh thai khẩn cấp từ bên trong ra, mở nắp chai ra, động tác lưu loát mà lại tự nhiên nhét vào trong miệng mình, dưới tình huống không có uống nước cường bạo nuốt xuống.

Tô Niên Hoa vốn còn có chút lờ mờ nhìn thấy một loạt hành động này của Tứ Nguyệt vẻ mặt đột nhiên dừng lại, anh theo bản năng muốn vươn tay ra ngăn cản Tứ Nguyệt, nhưng mà cô gái đã nuốt thuốc xuống, tay anh nhịn không được nắm lại.

Tứ Nguyệt uống thuốc xong tiện tay ném hộp vào trong thùng rác, mặt có vẻ có chút tái nhợt hướng về phía Tô Niên Hoa nhàn nhạt cười cười: “Thuốc tránh thai khẩn cấp sau khi sự việc xảy ra là bảy mươi hai giờ, cho nên hẳn là sẽ không mang thai.”

Tô Niên Hoa muốn mở miệng nói chuyện lại cảm thấy cổ họng mình giống như là bị người bóp chặt, căn bản phát không ra một chút âm thanh, chỉ im hơi lặng tiếng gia tăng sức lực nắm tay, trơ mắt nhìn Tứ Nguyệt đi vào phòng tắm.

Mãi đến khi tiếng nước rào rào trong phòng tắm vang lên Tô Niên Hoa mới hơi hơi chớp chớp mắt, tỉnh táo lại.

Sau đó anh ý thức được đáy lòng mình vậy mà đau đớn không cách nào tự kềm chế.

Tối qua anh hôn môi cô… Thậm chí tại thời điểm hôn môi của cô máu toàn thân anh đều là sôi trào, khi anh hôn môi Tôn Dĩnh cũng chưa từng có cảm giác… Thời điểm anh nhìn cô khóc tối hôm qua anh đau lòng, lúc này nhìn cô uống thuốc tránh thai, tâm anh vậy mà càng đau…

Rõ ràng thuốc kia là anh để cô uống, vì cái gì hôm nay anh nhìn thấy cô uống thuốc anh có một cỗ kích thích muốn cướp đi thuốc trong tay cô.

” Niên Hoa, anh là thiên vị cô ấy sao? Có phải trong mấy ngày nay em không có ở đây anh thích cô ấy hay không?”

“Là thật không biết, hay là không nghĩ muốn để cho tự mình biết?”
Lời Tôn Dĩnh và Đường Thời nói chậm rãi vang lên trong đầu của anh.

Tô Niên Hoa chỉ cảm thấy trong đầu mình giống như muốn nổ mạnh, loạn thành một nùi, anh không biết qua bao lâu, những cái hỗn loạn trong đầu này rốt cục yên tĩnh trở lại, suy nghĩ thiên ti vạn lũ cuối cùng hóa thành một kết cục cực kỳ trong sáng: Anh nghĩ, anh có thể là thật sự thích Tứ Nguyệt rồi.

Chương 848. Hôn lễ của Khuynh Thành Đường Thời (kết thúc 18)

Nếu ngươi đồng thời thích hai cô gái, như thế ngươi phải chọn người thứ hai, bởi vì nếu ngươi thật sự thích người thứ nhất mà nói liền sẽ không đang vui vẻ với cô gái thứ hai rồi.

Tô Niên Hoa cũng không biết những lời này xuất từ nơi nào, nhưng mà anh lại cảm thấy những lời này kỳ thật là có lên án, bởi vì thời điểm ngươi thích người thứ hai ngươi sẽ phát hiện cô gái thứ nhất ở đáy lòng ngươi sẽ từ từ trở thành nhạt.

Tôn Dĩnh nói để cho anh lựa chọn anh thiếu cô ấy một lời chia tay, đúng là như vậy, tình yêu một hồi kia của anh và Tôn Dĩnh không có chia tay không giải quyết được gì thì mỗi người đi một ngả, hiện giờ cô ấy trở về muốn một cái kết quả, Tô Niên Hoa anh mặc dù không dám nói mình là một người tốt nhưng mà anh tuyệt đối sẽ không là người đàn ông sợ hãi rụt rè khi gặp chuyện, cho nên anh từ trong nhà ra ngoài cũng không có trực tiếp đi công ty mà là gọi điện thoại cho Tôn Dĩnh cùng cô ấy hẹn gặp ở sân bay, sau đó liền trực tiếp đi xe tới sân bay.

Thời điểm Tô Niên Hoa đến sân bay bất quá mới chín giờ buổi sáng, máy bay Tôn Dĩnh là hai giờ buổi chiều, thời điểm nhận được điện thoại của anh có lẽ chưa sắp xếp hành lý, cho nên thời điểm Tô Niên Hoa đến Tôn Dĩnh còn chưa tới.

Tô Niên Hoa tùy ý tìm một cái quán cà phê ngồi ở góc khuất nhất, cực kỳ yên tĩnh kiên nhẫn chờ, trên đường anh chỉ nói qua một câu đó chính là tìm người phục vụ cho một ly cà phê.

Ước chừng mười giờ rưỡi Tô Niên Hoa nhận được điện thoại Tôn Dĩnh, anh nói vị trí mình đang ở cho Tôn Dĩnh, sau đó cúp điện thoại đợi khoảng mười phút liền nhìn thấy Tôn Dĩnh lôi kéo một cái rương hành lý khoan thai đến.

Tô Niên Hoa biết khẩu vị Tôn Dĩnh, không đợi người phục vụ đưa menu liền trực tiếp gọi người phục vụ mang một ly nước trái cây cho Tôn Dĩnh.

Tôn Dĩnh ngồi xuống tháo mũ trên đầu xuống, có lẽ do bay đường dài cô cũng không có trang điểm, trên mặt vẫn là bộ dáng trắng trong thuần khiết giống trong ấn tượng của Tô Niên Hoa như cũ.
Người phục vụ rất nhanh bưng nước trái cây lên, Tôn Dĩnh nói một tiếng “Cảm ơn”, kéo nước trái cây đến trước mặt mình, hít một hơi, sau đó mới nhìn Tô Niên Hoa hỏi: “Niên Hoa, anh nghĩ xong chưa?”

Tô Niên Hoa còn chưa kịp mở miệng nói chuyện, ca khúc trong quán cà phê đột nhiên phát bài hát tiếp theo cực kỳ hợp với tình hình là một bài《 chia tay khoái hoạt 》.

Tô Niên Hoa chờ sau khi tiếng Lương Tĩnh Như hát hai câu mới đặt tay ở trên bàn, ánh mắt nhìn chằm chằm Tôn Dĩnh khẽ gật đầu, sau đó mở miệng nói: “Tiểu Dĩnh, thực xin lỗi.”

Ở trong tình yêu, một nam một nữ, ba chữ thực xin lỗi có đôi khi là cảm động nhất, đôi khi cũng đả thương người nhất.

Thời điểm Tôn Dĩnh nghe được ba chữ kia tay cô tự động nắm chặt.

Tứ Nguyệt vẫn phụ trách khách hàng Hải Nam, hôm nay đến Bắc Kinh cô tự mình tới sân bay tiếp đón.

Khách hàng mười hai giờ giữa trưa mới đến, cô sợ đường đi xa xuất hiện tình huống ngoài ý muốn, cho nên tới đây trước hai giờ.
Ai ngờ tình hình giao thông hôm nay đặc biệt tốt, vậy mà bất quá bốn mươi phút liền đến sân bay, cách thời gian đón máy bay còn hơn một giờ, vì thế liền tìm một quán cà phê muốn nghỉ ngơi một chút, ai ngờ mới vừa vừa bước vào quán cà phê kia cô liền liếc mắt một cái nhìn thấy Tô Niên Hoa và Tôn Dĩnh ngồi ở trong góc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK