Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 801: Bá đạo tổng tài đụng ngã tiểu kiều thê (1 )

Thật hy vọng… Thời gian có thể dừng lại lúc đó, dừng lại, để cho anh và cô liền ở chung một chỗi như vậy.

Tô Niên Hoa chịu về nhà, chịu ăn đồ ăn khuya cô làm, chịu cùng cô bình tĩnh nằm ở trên một cái giường như vậy… Chịu vì cô không chút lựa chọn ngăn chặn một đao kia, có phải đại biểu thật ra thì, cô là có hi vọng hay không?

Đáy lòng cô hiểu được, Tô Niên Hoa đối với cô làm những thứ này, một chút cũng không gọi là tốt, nhưng là cô cũng đã thỏa mãn.

Anh không thương cô, thậm chí anh là có chút hận cô, là cô đích thân phá hủy phần động tâm cùng tình yêu thứ nhất trong đời anh, cho nên anh chịu cùng cô bình an vô sự, cô cũng cảm thấy đây là hạnh phúc được ban cho.

Tứ Nguyệt mỉm cười xoay người, mượn ánh đèn ngủ, nhìn Tô Niên Hoa ngủ, trong nháy mắt, đáy lòng bất chợt trở nên phá lệ bình tĩnh.

Ở thời điểm còn trẻ, cô thấy Tô Niên Hoa bắt đầu có bạn gái, sau đó một tên lại đổi một tên, khi đó cô không phải là không ghen, chẳng qua là cô ở dưới đáy lòng tự nói với mình, cô không muốn Tô Niên Hoa cưỡi ngựa xem hoa với các cô gái, cô muốn theo anh bạc đầu giai lão.

Cô thừa nhận cô như vậy có chút ngu, đại khái cô có thể tìm người đàn ông yêu mình, làm công chúa cao cao tại thượng được thổi phồng trong lòng bàn tay, nhưng là cô làm không được…

Lúc Trình Tả Ý bị người cục cảnh sát từ BẮc Kinh khách sạn lớn nơi mang lúc đi ra, cửa khách sạn lớn, chỉ còn lại có mấy người giữ cửa, vai nam chính cùng nhân vật nữ chính của buổi cầu hôn long trọng kia, còn có quần chúng vây xem, cũng đã về hết không còn một mống.

Giữa hè, đêm khuya không hề nóng rang giống như ban ngày, lúc Trình Tả Ý đi ra cửa khách sạn, theo bản năng quay đầu, trên đỉnh đầu chính là cái màn hình lớn, lúc này đã không có những thứ hình ảnh lãng mạn kia, bầu trời cũng không có tiếng ca ở phiêu đãng êm tai, nhưng là trước mắt của cô, vẫn hiện ra mình cảnh tượng phát trực tiếp trên TV mình thấy trong phòng.

Mỹ nhân Như Ngọc, nam nhân như thần.

Tình đầu ý hợp, làm nên.

Kia đại khái là đồng thoại đẹp nhất và không chân thật nhất trên cái thế giới này.

Nếu không phải hoa hồng bày đầy đất, cô cũng cho là, chính mình hình ảnh mới vừa nhìn thấy trên TV, thì cô cô nghĩ đây là một giấc mộng.

Trong không khí, còn tràn ngập mùi hoa hồng, lưu lại hơi thở lãng mạn động lòng người.

Cô rồi người đàn ông đó nhiều năm như vậy, cô gái cô hao hết tâm tư nhằm vào nhiều năm như vậy, đã cầu hôn rồi.

Đường Thời trước khi đi, lưu lại câu nói kia, một chút cũng không sai.

Nếu cô hâm mộ ghen tỵ với Cố Khuynh Thành như vậy, vậy sẽ để cho cô triệt triệt để để đủ hâm mộ ghen tỵ.

Tràng diện cầu hôn này, cô nhìn đến thật chói mắt, đau đớn.

MẮt Trình Tả Ý bất chợt tràn ngập nước mắt, những lời Đường Thời nói với cô lúc đó, còn đang quanh quẩn rõ ràng bên tai cô.

Giọng nói của anh bình tĩnh như vậy, không như Cố Khuynh Thành còn cực kỳ phẫn nộ tức giận mắng cùng động thủ tàn nhẫn gấp trăm lần.

Anh nói, hết thảy đều là tiếng gió anh tiết lộ.

Anh nói, tất cả biểu hiện của anh đối với cô, đều là ngụy trang.

Anh còn nói, cô bồi ngủ những thứ dự án kia, thật ra thì không phải là vì anh, mà là vì Cố Khuynh Thành cô ghét nhất.

Chương 802: Bá đạo tổng tài đụng ngã tiểu kiều thê (2 )

Không có ai biết a, tối nay, là lần người đàn ông kia nói với cô nhiều nhất.

Nhưng là, nói nhiều lời như vậy, từng chữ, đều là một thanh đao, đâm vào khắp cả người cô, máu tươi lâm ly.

Cô không nghĩ tới, đẩy chính mình ngã vào vách đá, dĩ nhiên là người đàn ông chính mình yêu…

Ban đầu nhận được thư thông báo trúng tuyển đại học Bắc Kinh, cha của cô nói cho cô biết, trong nhà không có có dư tiền cho cô đi học, sẽ để cô gả cho một người què lớn hơn cô mười tuổi ở trong thôn, sớm sinh đứa bé, cô không muốn, khi đó trên người của cô chỉ có bốn trăm đồng, là tiền mừng tuổi cô tích lũy từ nhỏ đến lớn, cô mua một tấm vé xe xe lửa, một mình ngồi suốt hai mươi bảy giờ đi tới Bắc Kinh, khi đó cô toàn thân cao thấp chỉ có một trăm bảy mươi lăm đồng năm xu.

Khi đó cô rất nghèo khó, cũng rất tự ti, cô không muốn có yêu người, cũng không còn nghĩ tới chính mình sẽ cùng một người đấu nhiều năm như vậy, cô chỉ muốn đi học, sau khi tốt nghiệp tìm một phần công việc ổn định, làm cho mình an ổn không thiếu tiền vượt qua cuộc sống.

Nhưng là, vừa thấy Đường Thời, cả đời đã bị hủy…

Thật sự là cả đời đó!

Nếu là ban đầu cô không đến Bắc Kinh, gả cho người què lớn hơn cô mười tuổi, sinh đứa bé, mặc dù cuộc sống uất ức biệt khuất như vậy, nhưng là cô cũng không rơi vào hoàn cảnh như hôm nay, kết cục mang tội bỏ tù.

Trình Tả Ý ngóc đầu lên nhìn… Ở thành thị ánh đèn lấp lóe, thế nhưng cô lại nhìn thấy trăng sáng cùng ánh sao.

Từ nay về sau, cô cũng không nhìn thấy tới bầu trời đêm như vậy nữa nhỉ.

Không có tự do không đáng sợ, đáng sợ chính là, cô yêu anh như vậy, anh rốt cuộc lại nhìn không tới cô…

Cô mới hai mươi tám tuổi a, cuộc đời của cô giờ mới bắt đầu, khoảng cách cô chết, có lẽ còn nửa thế kỷ, năm tháng dài như vậy, cô muốn trôi qua như thế nào?

Làm sao bây giờ, cô thật sự là thương yêu anh đến bất trị, thương yêu anh đến mức làm nhiều chuyện xấu như vậy, hại nhiều người như vậy, lưng đeo nhiều sai lầm như vậy, còn đổi lấy anh đối với cô tàn nhẫn như vậy, cô như cũ phát hiện, mình là yêu anh điên cuồng dại dột như vậy.

Xe cảnh sát mở ra cửa xe, có người đẩy Trình Tả Ý đi về phía trước, trong miệng là nghiêm nghị và vô tình: “Lên xe, nhanh lên một chút!”

Trình Tả Ý đi về phía trước hai bước, cô nhìn thoáng qua cùng hai cảnh sát ở phía sau mình, sau đó lại nhìn đường phố rộng rãi trước mặt một chút, môi của cô trong lúc bất chợt mím lại thật chặt, sau đó thấy một chiếc xe con từ xa lái tới, cô bất chợt nện bước chân, xông lên, thẳng tắp đụng vào trên chiếc xe kia.

Trình Tả Ý là phụ nữ, lại bị đeo còng tay, thời điểm người cục cảnh sát đẩy cô lên xe cảnh sát, cũng không có đè ép giống như bắt tội phạm nam

Trình Tả Ý hành động đặc biệt đột nhiên, tất cả mọi người còn không có lấy lại tinh thần, liền thấy cô bị xe nặng nề đụng vào, sau đó người bay lên, ước chừng bay ra xa năm thước, nặng nề rơi ở trên mặt đất.

Trong nháy mắt có máu đỏ tươi, chảy xuôi ra ngoài.

Trình Tả Ý nằm ở trên mặt đường lạnh như băng, trợn tròn mắt, nhìn bầu trời, trước mặt chợt xuất hiện dung nhan Đường Thời, cô vươn tay, nghĩ muốn nắm, tuy nhiên thứ cô bắt được, là một cánh hoa hồng.

Đó là một cánh hoa hồng màu trắng, một khắc bị cô cầm, nhuộm thành màu đỏ tiên diễm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK