Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 79: Muốn cút cút nhanh lên (11)

Cho nên cô luôn luôn không có thay đổi cách ăn mặc, lúc nào không rời quần áo màu canh, trên người luôn luôn bay ra mùi nước hoa Chanel no 5 nhàn nhạt.

Kỳ thực cô căn bản không biết, những thứ thích này, đối với anh mà nói, sẽ thay đổi.

Anh thích là cô, anh sẽ cảm thấy mùi thơm tự nhiên từ trên người cô càng mê người thơm ngát hơn rất nhiều so với Chanel no 5.

Anh thích cô, chỉ cần quần áo cô mặc trên người, bất kể là màu gì, anh cũng cảm thấy đáng yêu động lòng người hơn cả màu xanh mà anh thích.

Cố Khuynh Thành thực sự không biết, bản thân dựa theo thói quen của anh, lại vẫn có có thể bị anh giễu cợt.

Cô gấp từng thứ từng thứ quần áo của anh xong, đặt ở trên ghế sa lon, sau đó, cầm lấy tờ đơn ghi chú, đánh dấu lên là muốn giặt quần áo.

Cố Khuynh Thành len lén liếc mắt nhìn sang Đường Thời một cái, phát hiện sắc mặt của anh càng thêm dọa người, cô cúi đầu một câu: “Bây giờ tôi gọi điện giúp anh.”

Rồi vội vội vàng vàng cầm điện thoại lên, gọi số điện thoại phòng phục vụ.

Đường Thời nghe giọng Cố Khuynh Thành mềm mại, ở trong điện thoại bàn giao công việc và số phòng với nhân viên, anh mắt càng trở nên âm trầm hơn.

Cố Khuynh Thành làm loạt hành động này, thật đúng là tỉ mỉ chu đáo, không thể xoi mói gì!

Thế nhưng hết lần này tới lần khác lại thấy Đường Thời mang một bụng hỏa, anh không những không giận mà còn cười, nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, giọng nói phải có thêm không tốt bao nhiêu: “Cố Khuynh Thành, cô giả mù sa mưa làm việc này, có mệt hay không? Cô không mệt, tôi lại thấy buồn nôn thay cô!”

Cố Khuynh Thành vừa mới cúp điện thoại, liền nghe được tiếng Đường Thời.

Cô quay đầu liếc mắt nhìn sắc mặt khó coi của người đàn ông, theo tiềm thức hơi lui về phía sau hai bước.

Cô vắt hết óc suy nghĩ hồi lâu, cũng không nghĩ ra rốt cuộc mình đã làm sai cái gì, lại bị anh nói ghê tởm, chẳng lẽ anh ghét bỏ bản thân ở chỗ này thời gian lâu?

Cố Khuynh Thành nghĩ tới nghĩ lại, cũng chỉ có thể nghĩ tới những thứ này, cô rũ mi mắt xuống, dùng sức nắm lấy một bên góc bàn, nhẹ nhàng mà mở miệng nói: “Nhân viên phục vụ khách sạn sẽ nhanh tới đây, tôi sẽ giao nhưng thứ này cho cô ấy, rồi sẽ rời đi.”

Lời Cố Khuynh Thành còn chưa dứt, Đường Thời liền một chiếc gối, ném mạnh về phía Cố Khuynh Thành, nắm thẳng qua bên cạnh cô, nện vào bàn, đem điện thoại đèn bàn rơi đầy đất, tạo ra tiếng động bình bịch.

Cố Khuynh Thành lui người lại, còn chưa kịp ngẩng đầu nhìn Đường Thời, giọng của người đàn ông hơi nhỏ nhưng mang âm điệu thô bạo, truyện tới: “Muốn cút cút nhanh lên!”

Lập tức sắc mặt Cố Khuynh Thành không còn huyết sắc, lúc này cô cũng không dám liếc mắt nhìn Đường Thời, liền cúi đầu, cầm túi của mình, hướng chạy ra khỏi cửa phòng khách sạn.

Lúc Cố Khuynh Thành mở cửa phòng chạy ra, vừa lúc phục vụ tới lấy quần áo Đường Thời để giặt.

Chương 80: Muốn cút cút nhanh lên (12)

Người phục vụ còn chưa kịp nhấn chuông cửa, cửa đã bị Cố Khuynh Thành đẩy ra.

Người phucj vụ bỏ tay xuống, sắc mặt cung kính nhàn nhạt cười với Cố Khuynh Thành: “Tiểu Thư, vừa nãy là cô gọi điện thoại, muốn phục vụ quần áo sao?”

Cố Khuynh Thành bị một tiếng cút mắng của Đường Thời làm cho đáy mắt hơi chút phiếm hồng, cô nhìn thấy người phục vụ, vội vã cúi đầu, muốn mở miệng hướng nói với cô ấy đi vào lấy đi một câu, cuối cùng phát hiện vừa lên tiếng, giọng nói có chút run rẩy, Cố Khuynh Thành trực tiếp lắc đầu, liền đi qua người phục vụ, hướng vội vội vàng vàng chạy ra ngoài.

Người phục vụ giật mình một chút, gõ cửa một cái, cô vừa mới mở miệng, kêu một tiếng: “Xin hỏi có ai không?”

Bên trong liền truyền đến mọt tiếng nóng nảy “Cút!”

Người phục vụ bị dọa cho sợ nhanh chóng đóng cửa, cũng chạy trối chết.

Trong phòng khách sạn, bỗng nhiên chỉ còn lại có một mình Đường Thời.

Phòng trong còn tràn ngập hơi thở yêu kiều anh và cô vui vẻ.

Đường Thời dựa vào gối, ngây ngốc một hồi, rồi vén chăn lên, đi vào nhà tắm, tắm một cái, co sạnh mùi Chanel no 5 của cô dánh trên người.

Anh từ trong phòng tắm đi ra, đứng trong phòng ngủ, nhắm mắt cô gắng ngửi trong phòng ngửi ra mùi thơm lưu lại trên người cô, vô ý trong mùi nước hoa Chanel no5, còn có mùi thơm ngát nhàn nhạt ở trên người cô.

Thế nhưng nửa ngày, Đường Thời phát hiện, mùi thơm ngát này chỉ giống như ảo giác của anh, không thể tìm thấy.

Anh đi tới bên cửa sổ, đẩy cửa sổ ra, khiến gió lạnh trong đêm từ từ lùa vào trong phòng, làm khuếch tán mùi hương Chanel no5 của cô không còn một mống.

Anh tắm rửa xong, nước trên người cũng không có lau, chỉ tùy ý quấn có một chiếc khăn tắm, gió lạnh thổi đến, trên người của anh thấy hơi lành lạnh.

Thế nhưng, anh lại như không có cảm giác, mặc cho bọt nước trên người bị gió thổi khô.

Bởi vì, cái lạnh này, cũng cái lạnh ở trong lòng anh.

Bị người mình yêu mến, nhớ kỹ tất cả vui vẻ thói quen và sự chán ghét của mình, vốn là là chuyện khiến cho lòng mình hạnh phúc nhất.

Thế nhưng, khi mình biết, phía sau những việc này có chưa mục đích, không phải thật tâm.

Mình không phải hạnh phúc, không phải hài lòng.

Mình có, chỉ là một tầng một tầng, tuyệt vọng và bất đắc dĩ.

Giống như là bây giờ, cô có tri thức hiểu lễ nghĩa, cô sẽ dịu dang săn sóc, bất chẳng qua chỉ là cô muốn gây ấn tượng với anh, vì để anh cảm thấy cô thích hợp là người vợ tốt nhất, khiến anh cưới cô.

Cô đối tốt với anh, không phải thật tâm, cho tới bây giờ đều không phải thật tâm.

Không phải đối đãi thật tâm, anh thà không cần nó!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenConvert.NET
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK