Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 755. Dũng cảm quên mình chắn đao (5)
Editor: Quỳnh Nguyễn

. Tứ Nguyệt vốn tưởng rằng đẩy cửa phòng ngủ ra sẽ nhìn thấy một mảnh bừa bãi, nhưng mà không nghĩ tới trong phòng ngủ cũng rất chỉnh tề, khăn trải giường đỏ thẫm lót trên giường lớn chỉ hơi có chút nếp uốn, trên thảm trải sàn cũng rất sạch sẽ không có nhìn thấy vật phòng tránh có thai.

Tứ Nguyệt hơi hơi giật mình ngây ra một lúc, liền đi trong phòng tắm tắm một cái, rửa mồ hôi trên người ra, sau đó thay đổi một thân quần áo sạch sẽ, cầm túi và cái chìa khóa xe, mang theo quà tặng đêm qua mình mua cho Thủy Quả Đường, liền đi ra phòng ngủ.

Tứ Nguyệt về nhà không thấy được bóng dáng Tô Niên Hoa, hoàn toàn không có ngạc nhiên, chỉ cho là Tô Niên Hoa và hai cô gái kia cùng rời khỏi, nhưng mà cô vừa mới đẩy cửa phòng ngủ ra liền nhìn thấy cửa thư phòng đối diện bị người đẩy ra, Tô Niên Hoa mặc một thân áo ngủ từ bên trong đi ra.

Tứ Nguyệt nháy mắt giật mình ngay tại chỗ, anh vậy mà ở nhà?

Tô Niên Hoa nhìn thấy Tứ Nguyệt êm đẹp xuất hiện, biểu tình không có một chút thay đổi, vẫn là cái loại này vẻ mặt mang theo một tia trào phúng như cũ, chỉ nhàn nhạt liếc cô một cái, coi như cô không tồn tại, trực tiếp hướng về phía bình nước bên cạnh đi đến, tự nhiên rót một chén nước liền ngẩng đầu lên uống ừng ực.

Tứ Nguyệt ở thời điểm Tô Niên Hoa đặt cốc nước xuống thì tinh thần mới hơi hơi trở về, cô biết đối với hành động mỗi ngày của mình Tô Niên Hoa hoàn toàn không có hứng thú, lại vẫn nói: “Hôm nay Chủ nhật, em muốn trở về biệt thự Tây Giao, thuận tiện đi xem Thủy Quả Đường.”

Quả nhiên không ngoài dự kiến Tứ Nguyệt, Tô Niên Hoa nghe được những lời cô nói này, ngay cả mặt mày đều không có chớp động một chút, nhìn cũng chưa từng nhìn cô một cái, liền trực tiếp lại hướng thư phòng.

Tứ Nguyệt nhìn cửa thư phòng đóng chặt vài giây, liền mang theo đồ đạc đi ra cửa chính.

Tô Niên Hoa ngồi ở trong thư phòng, nghe thấy bên ngoài truyền đến tiếng mở cửa đóng cửa, sau đó mở điện thoại di động gọi cho Lâm Cảnh Thần: “Lão Tam, hiện tại anh ở nơi nào? Cùng ai? Anh tôi cũng ở đó? Thật đúng là hiếm lạ, vậy được, ta liền đến…”

Thời điểm Tứ Nguyệt đến nhà cũ Đường gia đã là ba giờ buổi chiều, đúng lúc Trương tẩu ở trong sân tưới hoa nhìn thấy Tứ Nguyệt lái xe tiến vào, lập tức đứng lên đặt bình phun ở bên cạnh, liền vội vội vàng vàng hướng về phía xe Tứ Nguyệt nghênh đón.
Xe ngừng ổn định, Tứ Nguyệt đẩy cửa, vừa mới bước xuống một chân, Trương tẩu liền mở miệng nói: “Nguyệt tiểu thư, ngài đã tới?”

Tứ Nguyệt cười hô một tiếng: “Trương tẩu.”

Sau đó liền mở ra hòm phía sau, xách quà tặng mình mua cho Thủy Quả Đường xuống.

Trương tẩu vội vàng đỡ lấy.

Bất quá Tứ Nguyệt quen thuộc đối với nhà cũ Đường gia, cô ngựa quen đường cũ đẩy cửa phòng ra, nhìn thấy lầu một không ai liền trực tiếp đi lầu hai, mới vừa lên lầu hai Tứ Nguyệt liền nghe thấy trong phòng truyền đến tiếng trẻ sơ sinh bên trong, cô đi lên phía trước đẩy cửa ra liền nhìn thấy Cố Khuynh Thành, Đường phu nhân và Cố phu nhân mang theo hộ lý ở trong phòng em bé đùa với Thủy Quả Đường.

” Tiểu Nguyệt đến đây?” Cố phu nhân thấy Tứ Nguyệt vào đầu tiên.

Sau đó Cố Khuynh Thành liền ôm Đường Quả nhìn về ngưỡng cửa, nhìn thấy Tứ Nguyệt khóe thì môi cong cong liền đứng lên: “Tiểu Nguyệt.”

Tứ Nguyệt đi lên phía trước, tiếp nhận Đường Quả trong tay Cố Khuynh Thành ôm đùa hai câu, sau đó lại phân biệt nhìn Đường Thủy và Đường Đường, mãi cho đến khi Thủy Quả Đường lại ngủ, lúc này Tứ Nguyệt và Cố Khuynh Thành mới từ phòng trẻ sơ sinh ra ngoài, Cố Khuynh Thành vốn muốn mang Tứ Nguyệt đi phòng Đường Thời ngồi, nhưng mà nghĩ đến giám định DNA, tâm tình Cố Khuynh Thành thoáng trở nên sa sút.

Chương 756. Dũng cảm quên mình chắn đao (6)
Editor: Quỳnh Nguyễn

Cô nghĩ đến từ khi mình sinh Thủy Quả Đường cực kỳ ít đi ra ngoài, cho nên liền đề nghị với Tứ Nguyệt: “Tiểu Nguyệt, nếu không thì chúng ta đi nội thành cơm chiều đi?”

Tứ Nguyệt tự nhiên không có dị nghị.

Tứ Nguyệt khởi động xe.

Trên đường hướng nội thành, Cố Khuynh Thành vốn nghĩ gọi điện thoại cho Đường Thời nói cho anh cô đi ra ngoài cùng Tứ Nguyệt, nhưng mà nghĩ đến hôm nay công việc anh bận bịu, vì thế liền gửi cho anh một cái tin nhắn.

Ai ngờ tin nhắn mới vừa gửi đi, Đường Thời lập tức gọi điện thoại.

Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm màn hình ước chừng năm giây mới nghe, bên trong truyền đến giọng ôn hòa nhẹ nhàng của Đường Thời: ” Em và Tiểu Nguyệt chuẩn bị đi nơi nào? Nơi này của anh rất nhanh sẽ xong việc, đợi lát nữa anh đi tìm các em.”

Lần này Cố Khuynh Thành vì giám định DNA mà phiền lòng, sở dĩ cô ra ngoài cùng Tứ Nguyệt đơn giản là muốn thả lỏng tâm tình của mình tâm tình của mình, cho nên nghĩ một chút liền mở miệng cự tuyệt: “Em và Tiểu Nguyệt ước hẹn chỉ có hai người chúng ta.”

Ngược lại Đường Thời không miễn cưỡng, ha ha nở nụ cười hai tiếng bên kia điện thoại: “Cũng được, chờ thời điểm trở về thì gọi điện thoại cho anh, anh đi đón em.”

Lần này Cố Khuynh Thành không có cự tuyệt, nhẹ nhàng “Uh`m” một tiếng đối với trong điện thoại.

Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt chọn khách sạn lớn Bắc Kinh ăn cơm chiều, sau đó ra ngoài đã là chín giờ, Thủy Quả Đường ba người hộ lý chăm sóc, không cần Cố Khuynh Thành quan tâm cái gì.

Cô vốn đáp ứng Đường Thời, trước khi về nhà gọi điện thoại để cho anh tới đón mình, nhưng mà đi ra khách sạn lớn Bắc Kinh Cố Khuynh Thành có chút chẳng muốn về nhà, vì thế liền đề nghị Tứ Nguyệt đi tìm cái quán bar yên tĩnh uống chút rượu.

Tứ Nguyệt nhìn thoáng qua thời gian còn sớm, nghĩ đến bản thân trở về nhà cũng là một người gối đầu một mình khó ngủ, liền lái ô tô chở Cố Khuynh Thành về phía sau biển.

Trên đường bên hồ Hậu Hải đều là quán bar, bên trong hát tình ca tình ái dào dạt, thời điểm đi qua một quán rượu, bên trong vừa lúc truyền đến 《 ngày này sang năm 》 của Trần Dịch Tấn, bước chân Tứ Nguyệt ngừng một chút liền đề nghị: “Nhà này nha?”

Cố Khuynh Thành gật đầu đồng ý, hai người đi vào, tìm chỗ có vẻ tương đối hẻo lánh ngồi xuống.

Người đàn ông hát kia cực kỳ trẻ, ngọn đèn sáng ngời chiếu xuống làn da có chút trắng, anh ta vừa đánh đàn ghi-ta vừa hát ca khúc của Trần Dịch Tấn, giọng anh ta ngược lại có vài phần tương tự Trần Dịch Tấn, cộng thêm cố ý bắt chước, cũng là làm cho người ta hưởng thụ.

” Người này hát cũng không tệ lắm.” Tứ Nguyệt mở chai rượu rót một chén rượu cho Cố Khuynh Thành, mở miệng nói.

Cố Khuynh Thành bưng chén rượu lên hướng về phía chén rượu Tứ Nguyệt va chạm, sau đó nhẹ nhàng “Uh`m” một tiếng, liền ngẩng đầu lên uống vào ừng ực.

Tứ Nguyệt nhìn Cố Khuynh Thành uống rượu có chút nhanh, nhịn không được lên tiếng: “Tâm tình không vui?”

Cố Khuynh Thành cười cười không nói gì, chỉ uống một hớp lớn, cồn theo cổ họng vào trong bụng có cảm giác nóng cháy, sau đó đặt chén rượu xuống, mượn ánh sáng yếu ớt có chút mờ tối trong quán bar, nhìn Tứ Nguyệt trước mặt hỏi một vấn đề khác: “Tâm tình ta không vui như thế nào cũng không phải cái chuyện gì lớn, ngược lại gần đây cậu như thế nào?”

Tứ Nguyệt vừa nghe đến vấn đề này, khóe môi theo thói quen gợi lên một nét cười tự giễu, cô từ từ đong đưa chén rượu, ngữ khí nghe qua có chút nhẹ nhàng bâng quơ: ” Ta có thể như thế nào? Vẫn là bộ dáng hồi trước.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK