Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 565: Chờ một chút, lại từ bỏ (5)

Đường Thời mở miệng lần nữa: “Không nên nói cho cô ấy biết, có người giúp cô ấy gọi xe, đưa cô qua chỗ cô ấy muốn, thu phí bình thường, về phần tiền của ông, muộn một chút sẽ có người trả cho ông.

Đường Thời cúp điện thoại, đứng ở phía trước cửa sổ, nhìn thấy Cố Khuynh Thành mừng rỡ mở cửa xe, chui vào, qua không đầy một lát, xe khởi động, hướng đi về phía cô ở.

Đường Thời lập tức quay người, ấn chuông trong phòng, trực tiếp quét thẻ tính tiền, qua bãi đậu xe dưới đất, mở xe của mình, đi theo ra ngoài.

Giống như ngày thường, Đường Thời đi theo Cố Khuynh Thành, một đường đi vào tiểu khu cô đang ở, anh nhìn lấy cô giao tiền xe, xuống xe, vào tiểu khu, sau đó chờ xe taxi rời đi, mới nhẹ nhàng giẫm chân ga một chút, lái xe tiến về phía trước một đoạn.

Lúc này gần nửa đêm mười hai giờ, trên đường phố rất vô cùng yên tĩnh, Đường Thời ngồi trong xe một hồi, điện thoại di động của anh vang lên.

Đường Thời quét mắt hiển thị một vòng, thấy là Lục Nhiên, lúc này mới vươn tay, cầm điện thoại di động lên, nghe.

“A Thời, chuyện buổi chiều anh để cho tôi tra, tôi đã tra rõ ràng, Nghiêm Dịch này, có chút háo sắc, cũng có chút vô lại, rất nhiều công ty nhỏ đều có chút sợ ông ta, không hề thích hợp tác với ông ta, bình thường ông ta tu tập cũng có hạn, chẳng qua hai ngày trước, hình như gặp qua người của tập đoàn Vinh Thăng, hẳn là có một cuộc hợp tác, người phụ trách hợp tác, anh cũng biết, là Trình Tả Ý.”

Đường Thời bất động nghe Lục Nhiên nói xong, không có lên tiếng.

Chờ một lúc, Lục Nhiên hỏi: “Có vấn đề gì không? Tại sao đột nhiên điều tra những công ty nhỏ này?”

Đường Thời hắng giọng: “Không có việc gì.”

Dừng một lúc, anh nghĩ tới Nghiêm Dịch buổi chiều, ở trong hội sở, mắng Cố Khuynh Thành là giày rách anh không muốn, ánh mắt Đường Thời thời trở nên lạnh lẽo, lại mở miệng nói: “Trong thời gian ngắn nhất, nghĩ biện pháp làm công ty Nghiêm Dịch phá sản.” bạn nào muốn đọc trước chương liên hệ : [email protected]

“Ừm.” Lục Nhiên ấp ứng một tiếng, nhanh chóng đánh một hàng chữ trên bàn phím, mới lại mở miệng hỏi: “Còn có chuyện gì nữa không?”

Đường Thời trầm mặc một hồi, nói: “Tìm thời gian giúp tôi gặpTrình Tả Ý, tôi muốn gặp riêng cô ta.”

Xuất hiện quấy rối ngoài ý muốn, địa vị của Cố Khuynh Thành ở hội sở Tô Uyển, trong nháy mắt tăng lên mấy cấp, thậm chí lúc phát tiền lương, rõ ràng cô chỉ làm 20 ngày, giám đốc lại phát cho cô một tháng tiền lương.

Cô vẫn luôn nghĩ đến người gặp một lần trong phòng bao “Thược Dược”, vốn đi tìm một cơ hội, đi một chuyến tới phòng “Thược Dược”, thế nhưng người ngồi bên trong, cô đều không biết, lúc này cô mới hoàn toàn tin tưởng, thật ra là mình suy nghĩ nhiều, sau đó trong lòng cô, liền hiển hiện một nụ cười khổ, thật đúng là cô suy nghĩ nhiều, làm sao cô lại quên, Đường Thời trông coi một công ty lớn như vậy, mỗi ngày đều bận rộn tới tối mịt, khi mình còn là thư ký của anh, rất nhiều lần nhìn thấy lịch trình của anh bị sắp xếp đầy, thường xuyên bận rộn đến rạng sáng, chỉ có một hai giờ mới rảnh rỗi, cho nên làm sao tốn hao nhiều thời gian và tinh lực như vậy, vây quanh cô? Có lẽ lần đó, khi mình suýt nữa bị xe đâm phải, Đường Thời vừa lúc thấy mình, thuận tay giúp mình, cho tới nay, chẳng qua, chính là cô suy nghĩ nhiều mà thôi.

Rõ ràng đã cùng Đường Thời tách ra, giữa anh và cô, không còn liên quan.

Chương 566: Chờ một chút, lại từ bỏ (6)

Rõ ràng đã cùng Đường Thời tách ra, giữa anh và cô, không còn liên quan.

Thế nhưng mà, chờ đến khi Cố Khuynh Thành nhận rõ hiện thực, tâm còn có chút mất mát.

Đến mức buổi chiều này, khi cô đánh đàn, tâm tình đều không tốt.

Đứa bé trong bụng của cô, là anh không muốn.

Có lẽ , điều người đàn ông trung niên kia nói đúng, cô cũng là chiếc giày Đường Thời không muốn.

Một đêm kia, về đến nhà, Cố Khuynh Thành tắm rửa như cũ, tập yô-ga cho phụ nữ có thai, sau đó ngủ.

Thế nhưng ngủ đến nửa đêm, lại từ trong mộng bừng tỉnh.

Cô lại mơ thấy cảnh tượng cô và Đường Thời ở cùng một chỗ, cô thật vất vả quyết định, đến hỏi anh, có muốn đứa bé hay không, anh không chút do dự dùng ngữ khí lạnh như vậy mà nói với cô, không muốn, không muốn, không hứng thú.

Cố Khuynh Thành ngồi ở trên giường ngây ngốc một hồi, xuống giường, rót cho mình một ly nước, bò lại lên giường một lần nữa, rồi không có nửa điểm buồn ngủ.

Cô mở một bên tủ trên đầu giường, lấy từ bên trong ra lọ Vitamin Đường Thời cho cô, bên trong là thuốc cô ăn còn, một viên một viên, đều là thuốc tránh thai dài hạn để cho cô đau đến không muốn sống.

Cố Khuynh Thành trầm mặc thật lâu, liền thở dài một hơi, nhìn chằm chằm bầu trời đêm tối như mực ngoài cửa sổ, nghĩ thầm không biết hiện tại tình huống của cha mẹ mình thế nào, đã qua hơn một tháng, bọn họ đều không có liên hệ với cô, là vẫn còn tức giận với cô sao? Sau cũng là đêm giao thừa, mỗi một nhà đều tập hợp đoàn viên một chô, mà cô thì sao? Muốnvề Cố gia một chuyến hay không, nhìn bọn họ?

Cố Khuynh Thành từ ba mươi tết là được nghỉ ngơi, vẫn nghỉ tận mùng sáu tháng giêng.

Cho tới trưa hôm giao thừa, cô nhiều lần cầm điện thoại di động, muốn gọi điện thoại cho Cố Gia, thế nhưng mỗi một lần cầm lấy, lại buông xuống, từ đầu đến cuối không có lấy hết dũng khí.

Sau cùng cô đấu tranh hồi lâu, vẫn thu thập một chút đồ đơn giản, chuẩn bị trở về Cố trạch, đi xem Cố Chính Nam và Cố phu nhân một chút.

Mặc kệ bọn họ khó chịu cỡ nào, thế nhưng bọn họ cũng là cha mẹ của cô, huống chi cô là con gái, vốn nên cúi đầu nhận sai trước.

Đây chỉ là giữa trưa trước giao thừa, trên đường Bắc Kinh đã ít người đến đáng thương, Taxi khó bắt muốn chết, Khuynh Thành không có cách nào, đành phải ngồi xe buýt, về khu biệt thự ngoại ô phía Tây.

Xe buýt cách mỗi một cây, liền dừng một cái, chỗ ở của cô, cách khu biệt thự ngoại ô phía Tây, tương đối xa, đại khái nửa giờ, mới đến trạm cuối cùng.

Cố Khuynh Thành cần đổi một cái xe buýt khác, mới có thể đến khu biệt thự ngoại ô phía Tây, cô đứng ở bên trạm xe buýt, một người có chút nhàm chán chờ xe, thỉnh thoảng trước mặt có xe sang trọng đi qua.

Thực ra người tới khu biệt thự ngoại ô phía tây, rất ít người ngồi xe buýt, mà bây giờ cô chuẩn bị ngồi chiếc xe buýt này, cũng không thể hoàn toàn đến cửa khu biệt thự ngoại ô phía tây, mà là cô cần đi một đoạn.

Cũng không biết là duyên cớ gì, rõ ràng mười lăm phút một tốp xe buýt, cô đợi gần nửa giờ, cũng không thấy bóng xe.

Nơi này thuộc về vùng ngoại thành, căn bản không có Taxi đến, Cố Khuynh Thành cóng đến hai chân đều thấy lạnh.

Ngay lúc Cố Khuynh Thành trông ngóng xe buýt mau lại đây, đột nhiên bên tai truyền đến một tiếng còi xe, Cố Khuynh Thành vô ý thức ngẩng đầu, nhìn thấy cửa sổ xe trước mặt chậm rãi hạ xuống.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK