Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 289: Muốn để cô ấy yêu tôi (19 )

Lục Nhiên không nói gì, từ từ thưởng thức một ly rượu, sau đó mới mở miệng, nói: “A Thời, nghe nói cậu nói với Khuynh Thành rất quá đáng.”

Mấy anh em bọn họ, đã từng dựa vào đánh lộn mà phân xếp hạng, anh ta ở ngay dưới Đường Thời, hầu hết thời gian Đường Thời cũng rất tôn trọng anh ta, cho nên anh ta rất ít ngay ở trước mặt Đường Thời, gọi anh là anh.

Đường Thời mặt mày dao động, không có lên tiếng, ánh mắt nhàn nhạt trành nhìn lên một nam một nữ ở trong MV, trong phòng bao xa hoa, chiếu vào trên mặt của anh, mang theo khắc sâu xinh đẹp.

Lục Nhiên lắc lắc ly rượu trong tay, cũng chuyển mắt theo Đường Thời ánh lên màn hình lớn, anh ta chờ Tô Niên Hoa quỷ hồ sói tru đổi thành tiếng bồi thường cô tiểu thư, mới mở miệng lần nữa, nói: “A Thời, kỳ thực con người của tôi, sợ phiền phức nhất nhiều, nếu như không phải sợ bận rộn, tôi cũng sẽ không hao hết khí lực đuổi Tâm Tâm đi.”

Lục Nhiên nói đến đây, ngữ điệu bỗng nhiên dừng lại, trong đầu hiện lên một bóng dáng xinh đẹp, một giây kế tiếp, anh ta liền bình thản nghiêng đầu, nhìn Đường Thời mở miệng nói: “Thế nhưng, A Thời, lần này tôi phải lắm miệng, nói cậu một câu.”

“Tuy là tôi không đánh lại cậu, nhiều nhất sẽ đi bệnh viện nửa tháng..” Lục Nhiên nói đến đây, cười một cái, sau đó thần tình trở nên có chút nghiêm túc, nhìn Đường Thời, nghiêm trang mở miệng, nói: “A Thời, tuy là tôi không biết ba năm trước đây, cậu và Khuynh Thành rốt cuộc xảy ra chuyện gì.”

“Đương nhiên, cậu mặc dù không nói ra, nhưng là mọi người chúng tôi đều có thể nhìn ra được, cậu đối với Khuynh Thành là móc tim móc phổi thật tâm thật ý, cho nên tôi to gan suy đoán, nhất định là ba năm trước đây Khuynh Thành đã làm cái gì xúc phạm đến điểm mấy chốt của cậu, mới để cho cậu rối rắm như thế, rất muốn tốt với cô ấy, rồi lại không cách nào tốt được.”

“Thế nhưng, mỗi một lần, cậu không khắc chế nổi tính tình của mình, phát hỏa với cô ấy, cuối cùng khó chịu nhất chính bản thân cậu.”

“Cô ấy ở nước Anh ba năm, mỗi tháng cậu đi Hồng Viên, trong lòng cậu vui vẻ sao? Cô ấy ở nước Anh ba năm, cậu qua sang nhìn ảnh chụp của cô ấy ở trên máy tính, cậu nhớ người mà không khó chịu sao? Cô ấy ở nước Anh ba năm, trong ngăn bàn làm việc của cậu đã nhét bao nhiêu là vé máy bay đi Anh quốc, thế nhưng mỗi một lần cũng chỉ là đến sân bay Anh quốc, lập tức trở về, câu đi qua đi lại đường dài tới mấy chục tiếng, cậu không mệt mỏi sao?”

Cánh môi Đường Thời, dùng sức mím chặt, nhưng không có lên tiếng.

“A Thời, tôi thật nghĩ không ra, cậu làm như thế, rốt cuộc là được cái gì? Ba năm trước đây cô ấy bằng lòng lên giường với cậu, nói rõ cô ấy thật sự muốn đi cùng với cậu, không phải là cậu cũng muốn cô ấy sao, rốt cuộc cậu còn có lòng tham gì?”

Đường Thời nghe được câu này, biểu tình trở nên có chút mờ mịt, tay anh dùng sức cầm lấy ly rượu, quá hồi lâu, anh mới quay đầu, nhìn chằm chằm Lục Nhiên nói: “Tôi không tham lam, tôi chỉ muốn để cho cô ấy yêu tôi.”

Chương 290: Muốn để cô ấy yêu tôi (2 0 )

Tiếng Đường Thời rất bình tĩnh bay vào trái tim Lục Nhiên, thế nhưng ở trong nháy mắt, anh ta lại cảm thấy những lời này của Đường Thời, so với Tô Niên Hoa cầm míc, thâm tình hát bài « ánh trăng tàn khốc » của Lâm Hựu Gia còn động lòng người hơn.

Trong khoảng thời gian ngắn, Lục Nhiên có chút nghẹn lời.

Đường Thời từ từ kéo ánh mắt từ trên mặt của anh ta, về màn hình lớn trước mặt.

Tô Niên Hoa đứng ở trên sân khấu, cầm mic, nhắm mắt lại, hát ra ca từ rõ ràng.

“Tôi vẫn luôn lưu lạc, đối với em chưa từng thấy qua hải dương, tôi cho là quên, thì ra vẫn bị nắm trong tay em.”

Ba năm trước đây, anh dưới sự tức giận, ngủ với Cố Khuynh Thành, vứt bỏ Cố Khuynh Thành, anh lấy là tất cả kết thúc như vậy, thế nhưng anh phát hiện, nhớ thương chính là từ khi biết được cô đi Anh quốc, triệt để bắt đầu lan tràn.

Cách ba năm, anh mãi mãi cũng không thể quên được, đó là một buổi trưa, khi đó anh vừa mới tiếp quản Xí Nghiệp Thịnh Đường không lâu, anh muốn làm cho Xí Nghiệp Thịnh Đường bao phủ hào quang ở trên người mình, khiến người ta nhắc tới anh, sẽ không cảm thấy là anh dựa vào Xí Nghiệp Thịnh Đường mới có tiếng tăm như vậy, anh muốn trở thành nhân vật truyền kỳ của Xí Nghiệp Thịnh Đường, ở Bắc Kinh, thậm chí cả thế giới. Cho nên, anh không để ý toàn bộ cổ đông phản đối, khư khư cố chấp đẩy ra một sản phẩm mới.

Kết quả sản phẩm đưa ra thị trường ngắn ngủi nửa tháng, liền hết hàng toàn quốc, đây là thành công đầu tiên anh thắng được vì Xí Nghiệp Thịnh Đường, anh vui vẻ cầm một ly cà phê, đứng ở trước cửa sổ sát đất, nhìn mấy trắng trời xanh ở thành phố Bắc Kinh, ánh nắng tươi sáng, dùng một tư thái thích ý, trộm được nửa ngày rảnh rỗi.

Sau đó, cửa ban công, bị Tứ Nguyệt đẩy ra, cô đỏ mắt ôm một phần văn kiện đi tới, là tới tìm anh ký tên, chỉ là nhìn ánh mắt của anh, mang theo vài phần oán giận.

Khả năng bởi vì cuối cùng anh bằng thực lực của mình chấn áp những lão cổ hủ ở Thịnh Đường, lại bị Cố Khuynh Thành dày cho không vui cả tháng, mới chuyển biến tốt đẹp tất cả, đã bị lúc Tứ Nguyệt tới ký tên làm hỏng, nhìn mắt cô đã khóc, hỏi một câu: “Xảy ra chuyện gì sao?”

Tứ Nguyệt mím môi, theo dõi sắc mặt của anh, nhìn chốc lát, sau đó nói: “Anh, nửa giờ trước Khuynh Khuynh đã đi máy bay sang Anh, chưa định ngày về.”

Một câu nói kia, giống như một hồi sấm sét, nổ vang ở trong óc anh, suýt nữa đem álà cho anh mắt của anh tan rã, anh cố gắng ổn nổi tâm tình của mình, tận lực duy trì hờ hững lạnh nhạt, chậm rãi ồ một tiếng.

Tứ Nguyệt giận dử ôm lấy văn kiện, xoay người đi ra khỏi phòng làm việc, anh cũng không có nửa điểm tâm tình đi hưởng thụ đại thắng của mình lần đầu với Thịnh Đường.

Trong đầu của anh, chỉ có bốn chữ, chưa định ngày về.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK