Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 411: Không hề đụng cô (11 )

Đường Thời hôn cô, từ từ sâu hơn, chỉ là không biết vì sao, Đường Thời bất chợt buông môi cô ra, rút tay từ trong quần áo của cô ra, sau đó không nhìn tới cô, giọng nói có chút to tiếng: “Em đi ra ngoài .”

Cố Khuynh Thành bị Đường Thời ngừng lại, khiến cho sững sờ, cô vùi ở trong ngực của anh, có chút không hiểu ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn gò má xinh đẹp của anh, nhẹ nhàng vâng một tiếng.

Âm điệu của cô, có chút mềm mại vô lực, hơi thở thở ra, như là lông chim, nhẹ nhàng lướt qua cổ anh.

Thân thể của người đàn ông run lên, hô hấp trở nên càng thêm bất ổn, vốn là nhiệt độ cơ thể có chút nóng, giờ hơi lên cao, ngay cả thần sắc tái nhợt, cũng hiện lên một tầng đỏ ửng.

Cố Khuynh Thành nhìn ra Đường Thời không thích hợp, giống như là muốn làm chuyện kia, rồi lại giống như không phải, cô do dự một chút, vươn tay, sờ sờ trán Đường Thời, phát hiện so với vừa rồi còn nóng hơn nhiều, nhất thời cho rằng Đường Thời bất chợt bệnh tình nghiêm trọng, lập tức luống cuống tay chân từ trên người Đường Thời đứng lên: “Làm sao bất chợt lại sốt cao vậy? Có phải vì vừa lau người hay không?”

Vừa nói, Cố Khuynh Thành vươn tay, sửa sang lại áo ngủ Đường Thời.

Tay nhỏ bé của cô, cách áo ngủ, không ngừng cạ vào da thịt Đường Thời, đem ngọn lửa vốn thiêu đốt trong cơ thể anh, thúc giục lớn hơn.

Hô hấp của người đàn ông hô hấp dồn dập có chút dọa người, tay dùng sức nắm chặt đệm, đè nén bản thân xung động đè ép lên cô.

Cố Khuynh Thành nghe được tiếng hít thở Đường Thời càng nặng nề, càng có chút lo lắng: “Có phải anh vô cùng khó chịu hay không? Nhanh nằm xuống nghỉ ngơi, để em đi lấy nước, đút anh uống thuốc…”

Tay Cố Khuynh Thành đỡ lấy cánh tay Đường Thời.

Cô đứng trước mặt của anh, cũng đủ để cho anh khó khống chế, huống chi, cô lại đụng vào anh thêm lần nữa.

Đường Thời ngay lúc mà đầu ngón tay của cô mới nắm lấy cánh tay anh, liền chợt vươn tay, trực tiếp cậy tay cô ra, hô hấp gấp gáp, kèm theo giọng ra lệnh: “Tôi bảo em đi ra ngoài cho tôi!”

Bởi vì phải áp chế dục niệm trong cơ thể, sức lực Đường Thời hơi lớn, khiến Cố Khuynh Thành đau tới sắc mặt trắng bệch, trên cánh tay trắng noãn, rất nhanh hiện lên một lớp đỏ.

Cô hơi nhíu mày, kinh ngạc ngẩng đầu, nhìn qua nét mặt của anh, không chút biểu cảm, cánh môi mím chặt, giống như là đang cực lực áp chế cái gì.

Cố Khuynh Thành bị Đường Thời đột nhiên không giải thích được đuổi ra ngoài, khiến cho nghi hoặc một chút, cô đứng tại chỗ, không nhúc nhích, ngược lại mở miệng, thấp giọng hỏi một câu: “Anh sao vậy…”

Lần này Cố Khuynh Thành chưa có nói hết, Đường Thời đã mở miệng một lần nữa, lần này câu nói của anh càng đơn giản, chỉ dứt khoát phun ra hai chữ: “Đi ra ngoài!”

Kèm theo hai chữ này, Cố Khuynh Thành thấy rõ ràng, trên gương mặt không thay đổi của Đường Thời, dần dần tràn ngập một tầng hơi thở lạnh lẽo.

Cô sợ đến ngây người một cái, cánh môi khẽ động, nhưng cái gì cũng không dám nói, xoay người, liền nhanh chóng đi ra ngoài cửa.

Bên trong phòng ngủ, chỉ còn lại có một mình anh, thế nhưng anh vẫn còn có thể tinh tường ngửi thấy ở trong phòng lưu lại mùi của cô.

Đường Thời nhắm mắt lại, dựa vào đệm, lồng ngực phập phồng một lúc lâu, mới từ từ mở mắt, hơi có chút mệt mỏi giơ tay lên, cầm lấy điện thoại nội tuyến: “Kêu Trương Tẩu đi lên.”

Chương 412: Không hề đụng cô (12 )

Điện thoại là Cố Khuynh Thành nghe, cô nghe được câu này, cả người đột nhiên trở nên nặng trịch, cô chậm chạp cúp điện thoại, bất đắc dĩ quay sang mở miệng nói với Trương Tẩu đang bận ở trong phòng bếp: “Trương Tẩu, Đường Thời để cho bác lên.

Trương Tẩu nghe nói như thế, lập tức ngừng công việc trong tay, rửa tay, lên lầu.

Quá một lát, Trương Tẩu liền từ phòng ngủ lầu hai đi ra, sau đó đi căn phong sâu nhất, ở bên trong một hồi, mới ra ngoài, nói với Cố Khuynh Thành đang ngồi ở trong phòng khách ngẩn người: “Cố Tiểu Thư, tôi đã thu dọn phòng cho cô.”

Cố Khuynh Thành nghe được câu này, biểu tình nháy mắt trở nên có chút kinh ngạc, cô theo bản năng nhìn sang phòng ngủ chính của Đường Thời: “Đường Thời, buổi tối…”

“Thời thiếu gia nói, cô đã bận rộn, kêu cô sớm nghỉ ngơi một chút.”

“Thế nhưng…”

“Cố Tiểu Thư, cô yên tâm, tôi đã gọi điện thoại cho nhà cũ, đêm nay tôi sẽ ở đây, Thời thiếu gia có tôi chiếu cố, cô vẫn sớm nghỉ ngơi một chút đi.”

Trương Tẩu đã nói đến trình độ như vậy, Cố Khuynh Thành không biết mình nên nói cái gì, cô khẽ động môi, cuối cùng rũ mi mắt xuống, “Ồ” một tiếng, liền đứng lên, chậm rãi lên lầu hai, lúc đi ngang qua phòng ngủ chính, Cố Khuynh Thành liên tục nhìn mấy lần vào bên trong, cuối cùng mới đi vào phòng.

Trương Tẩu đã pha xong nước tắm cho Cố Khuynh Thành, ngay cả áo ngủ của cô, cũng đều từ phòng ngủ chính mang tới: “Cố Tiểu Thư, cô mau tắm nước nóng, ngủ dậy sẽ thấy thoải mái.”

Cố Khuynh Thành muốn há miệng, nói tiếng “Cảm ơn” với Trương tẩu, thế nhưng không biết làm sao, cô hé nửa, chị là động môi, cuối cùng nhẹ nhàng gật đầu.

“Nếu như Cố Tiểu Thư không có chuyện gì nữa, tôi đi xem Thời thiếu gia đây.”

Cố Khuynh Thành cứng ngắc gật đầu một lần nữa.

Trương Tẩu đạo nói một tiếng “Ngũ ngon”, xoay người đi ra cửa, khi Trương Tẩu sắp đi, Cố Khuynh Thành bật thốt tiếng gọi Trương Tẩu.

Trương Tẩu dừng bước: “Cố Tiểu Thư, cô còn cần gì sao?”

“Không phải, ” Cố Khuynh Thành lắc đầu, cắn cắn môi: “Đường Thời, anh ấy uống thuốc chưa?”

“Tôi sẽ đi cho Thời thiếu gia uống.”

“Ừ.” Cố Khuynh Thành dừng một cái, mở miệng nói: “Thuốc kia tổng cộng có ba loại, thuốc con nhộng bốn viên, thuốc màu vàng sáu viên, màu trắng là thuốc hạ sốt, hiện tại anh nóng lên, có thể uống một viên.”

“Cố Tiểu Thư, cô yên tâm, những thứ này tôi đều biết.”

“Biết là được rồi, biết là được rồi.” Cố Khuynh Thành liên tục nói hai câu, sau đó lên tiếng dong dài với Trương Tẩu, : “Còn nữa, sau sáu tiếng, phải uống thêm lần thuốc, bác nhớ kỹ đánh thức anh ấy.”

“Vâng, Cố Tiểu Thư.” Trương Tẩu cười đồng ý: “Tôi đi qua đây?”

Cố Khuynh Thành gật đầu, mở miệng lần nữa: ” Đúng rồi, Trương Tẩu, nếu như anh bớt sốt, lần thứ hai uống thuốc hạ sốt, có thể chỉ uống nửa viên, còn nữa, Trương Tẩu, bác nhớ kỹ chuẩn nước ấm, cảm lạnh phải uống nhiều nước, ngoài ra, máy sưởi trong phòng bị tôi cho cao, phòng hơi khô, trong không khí không thể không có nước, bác nhớ kỹ tăng nước, bằng không quá khô, ngủ khó chịu…”

Cố Khuynh Thành đem hết những gì mình có thể nghĩ ra nói, mãi cho đến khi thực sự không tìm ra được điều dặn dò gì, mới nhỏ giọng nói: “Bác đi đi.”

 

 

 

 

 

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK