Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 119: Yêu cô, là kịch câm hoàn mỹ (3)

Thực ra cô cũng không nhớ rõ, tại sao Đường Thời mỗi ngày đi học đều chở cô về nhà.

Một đoạn thời gian rất dài trong trí nhớ ở tiểu học, buổi sáng mỗi ngày Đường Thời đều giúp cô giải quyết bài tập của mình.

Lúc ban đầu, bài tập của cô là hai người cùng nhau viết, về sau chính là một mình Đường Thời viết, cô ở bên cạnh cầm một quyển truyện tranh hoặc là ôm một ly trà sữa nhìn anh viết.

Có một người giải quyết bài tập như vậy, cô lại càng không muốn làm bài tập.

Cô lên lớp cao hơn, bài tập cũng càng ngày càng nhiều, mà Đường Thời cũng vào tiểu học năm lớp sáu, bắt đầu chuẩn bị cuộc thi lên sơ trung.

Nhưng mà mặc dù như thế Đường Thời vẫn gió mặc gió, mưa mặc mưa buổi sáng mỗi ngày giúp cô làm bài tập như cũ.

Cái thời điểm kia, tính tình Đường Thời thật sự rất tốt, ít nhất ở trong trí nhớ Cố Khuynh Thành, cho dù Đường Thời cực kỳ độc miệng, nhưng lại chưa từng lạnh mặt với cô.

Cũng chính là bởi vì cho dù cô nói cái gì, làm cái gì, anh đều không có buồn bực, cô ở trước mặt anh, mới có thể trở nên có chút vô pháp vô thiên (không sợ gì cả)

Cho dù đã từng nhiều năm như vậy, Cố Khuynh Thành lại nhớ kỹ, cuối cùng lúc Đường Thời giúp bản thân làm bài tập, mình chẳng những không có một chút cảm tạ, ngược lại cảm thấy cực kì đương nhiên, thậm chí bài tập cô chồng chất có chút nhiều, lúc Đường Thời không đến đây viết, cô chẳng những không có ý tứ giúp đỡ, ngược lại vẻ mặt nén giận trừng mắt nhìn Đường Thời múa bút thành văn, thở phì phì nói: “Đường Thời, thành tích cuộc thi của anh có phải giả hay không?”

” Ngay cả bài tập năm thứ tư anh còn viết ấp a ấp úng như vậy, anh có phải ỷ vào Đường gia các anh có tiền đi cửa sau mới thi đến năm lớp sáu hay không?”

” Ai nha, Đường Thời, anh nhanh một chút có được hay không? Lớp trưởng chúng em đăng ký người nào tiến vào phòng học phòng học trước tiên, em muốn là người thứ nhất tiến vào tiến vào phòng học.”

Đôi khi Đường Thời bị cô ở bên cạnh làm phiền, lúc viết xong bài tập giúp cô, hung tợn thu dọn sách giáo khoa và sách bài tập của cô xong nhét vào cặp sách của cô, vứt một câu lạnh như băng: “ Ngày mai đừng tới tìm anh làm bài tập giúp em!”

Sau đó liền vứt một khuôn mặt đẹp trai lạnh lùng, nhìn cũng không nhìn cô một cái, vác cặp sach hướng về phía phòng học mình đi đến.

Sau đó thời điểm sáng ngày thứ hai, Đường Thời vẫn xuất hiện tại cửa Cố Gia đúng giờ chở cô đến chỗ trường học như cũ, tùy tiện dừng xe đạp, giống như ngày hôm qua anh nói lời vô nghĩa, xách cặp sách củ cô hỏi:“Bài tập ngày hôm qua là cái gì?”

Lời anh nói bất cứ lúc nào cũng có thể quên mất, nhưng mà cô không có quên, cô sẽ trừng mắt vểnh môi nói: “ Anh không phải không giúp em làm bài tập nữa à?”

Bị người cầm lời nói của mình nói lại mình, anh không có một chút xấu hổ và nghẹn lời, chỉ khẽ ngẩng đầu liếc cô một cái, miệng nói “ Em nghĩ rằng anh thích viết giúp em?”, trên tay đã tìm kiếm bài tập giáo viên phát, cầm bút bắt chước nét chữ của cô bắt đầu viết.

Chương 120: Yêu cô, là kịch câm hoàn mỹ (4)

Cái gọi là sai lầm, chính là viết sai một lỗi chính tả, hoặc là thời điểm viết Anh văn trong lúc đó vô ý viết sai một chữ cái tiếng anh.

Giáo viên luôn luôn Hỏa Nhãn Kim Tinh ( mắt tinh), có thể ở trong nhiều bài tập như vậy, chuẩn xác tìm ra sai lầm không rõ ràng như thế dùng bút màu đỏ đánh dấu.

Mỗi lần đến lúc này, Cố Khuynh Thành sẽ chỉ vào màu đỏ trên bài tập của mình, vẻ mặt tức giận bất bình nói với Đường Thời: “Đường Thời, anh rốt cuộc viết bài tập như thế nào, anh đều đã năm lớp sáu, năm lớp sáu, vậy mà còn hiện ra sai lầm yếu kém như vậy!”

” Đường Thời, anh có biết hay không, anh sai một chữ cái tiếng anh như vậy, cô giáo vậy mà để cho em sao chép từ này ba mươi lần!”

Rõ ràng ba mươi lần kia sẽ không phải Cố Khuynh Thành viết, nhưng mà Cố Khuynh Thành lại cứ biểu hiện giống như chính mình viết, dậm chân, cắn chặt hàm răng tiếp tục la hét: “ Ba mươi lần! Ba mươi lần!”

Trái ngược với Cố Khuynh Thành kích động, biểu hiện của Đường Thời giúp cô làm bài tập còn bị cô chỉ trích lại đặc biệt bình tĩnh, lúc ấy anh mặc dù mới lên năm lớp sáu, nhưng mà mở miệng lại có thể làm cho Cố Khuynh Thành lập tức á khẩu không trả lời được: “Nếu để cho em viết, phỏng chừng hôm nay em bị phạt không phải ba mươi lần, mà là ba trăm lần.”

Cố Khuynh Thành không phục trừng mắt, vừa định phản bác, Đường Thời lại mở miệng một lần nữa nói, lập tức làm cho cô ngoan ngoãn ngậm miệng lại: “ Có bản lĩnh bài tập hôm nay tự mình viết.”

Lúc ấy anh mới mười hai tuổi, miệng nói ra đều đã mang theo một cỗ quyết đoán.

Nhưng mà, trên tay anh lấy ra sách bài tập của cô, bắt đầu giúp cô viết từ đơn ba mươi lần, lại dễ dàng tan rã quyết đoán của anh.

Cái thời điểm kia, Cố Khuynh Thành cảm thấy Đường Thời thật vô sỉ.

Miệng khi dễ cô như thế mà lại hành động giúp đỡ cô.

Để cho cô muốn chán ghét đều không chán ghét nổi!

Trong trí nhớ Cố Khuynh Thành, Đường Thời chân chân chính chính vô sỉ không phải những thứ này, mà là một lần duy nhất cô lấy lấy hạng nhất trong tiểu học.

Mặc dù Cố Khuynh Thành không viết bài tập, nhưng mà cô cũng không ngu dốt, nên học gì đều đã học xong, nhưng mà vì lười biếng, thỉnh thoảng vẫn mơ mơ hồ hồ một nửa chữ hoặc là từ đơn, dẫn đến lúc thi đa số đều có sai lầm.

Lúc ấy còn không có lưu hành cái từ học phách ( có lẽ là đứng đầu, hoặc học giỏi chi đó), nhưng mà Đường Thời xứng đáng cái tên học phách.

Tất cả giáo viên trường học đều đặc biệt thích anh, thế cho nên lúc anh chủ động mở miệng giúp đỡ giáo viên phê duyệt bài kiểm tra cuối kỳ, ánh mắt giáo viên vậy mà cũng không nháy trực tiếp đồng ý.

Cố Khuynh Thành đương nhiên sẽ không biết, Đường Thời luôn luôn khinh thường hỗ trợ, sở dĩ một lần mở miệng hỗ trợ kia là vì giáo viên của anh vừa lúc phụ trách bài thi cuối kỳ cái lớp học Cố Khuynh Thành kia.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK