Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 453: Ngược người chết không đền mạng (3 )

Tụ họp bạn học, vốn là tận hứng mà về, chẳng qua chỉ là ba chén rượu, huống hồ Đường Thời cũng nói, uống thứ độ cao hơn, Trần Mặc Thâm không hề do dự gật đầu, nói một câu: ” Được.

Không phải muốn biểu thị mình thân sĩ phong độ sao?

Tốt lắm, anh liền cho anh ta một cơ hội, khiến anh ta biểu hiện thật tốt biểu hiện thân sĩ phong độ!

Đường Thời thấy anh ta gật đầu, đáy lòng cười nhạt hai tiếng, sau đó ánh mắt đảo vòng quanh các dạng rượu trên bàn một vòng, không chút do dự xách một chai số ghi rượu mạnh nhất, nói với Trần Mặc Thâm: “Nếu Trần tiên sinh thẳng tanh như vậy, nói vậy nhất định tửu lượng Trần tiên sinh tốt, cho nên tôi nghĩ, rượu này đối với Trần tiên sinh mà nói, cũng là một bữa ăn sáng.”

Trần Mặc Thâm thực sự không ngờ Đường Thời lại chọn rượu cao độ như vậy, chỉ là vừa rồi anh ta đã đáp ứng quá thẳng tanh, hiện tại nếu cự tuyệt, liền ném mặt mũi của chính mình.

Tươi cười trên mặt Trần Mặc Thâm hơi có chút đông cứng gật đầu.

Đường Thời thấy Trần Mặc Thâm gật đầu, không chút do dự rót một ly rượu đầy cho Trần Mặc Thâm, sau đó nhìn Trần Mặc Thâm mang vẻ mặt cứng ngắc uống xong, hoàn toàn không để cho anh ta có cơ hội nghỉ ngơi hòa hoãn gì, liền tiếp tục rót ly thứ hai, Trần Mặc Thâm hít sâu một hơi, không thể làm gì khác hơn là bưng lên, giống như uống độc, cố gắng nuốt vào trong bụng.

Trần Mặc Thâm uống xong ba ly, chẳng qua là cảm thấy trong bụng giống như co lửa đốt khó chịu, anh ta miễn cưỡng ổn định thân thể, chịu đựng muốn ói, sau đó không để ý tới việc trả lời vấn đề, tìm một cái cớ, đi ra khỏi chỗ.

Lục Nhiên vẫn luôn nhìn một màn này, thấy Trần Mặc Thâm cuối cùng chạy trối chết, anh suýt nữa ném hình tượng, trước mặt nhiều người như vậy, cười to lên.

Vô sỉ, quá vô sỉ!

Đường Thời lượn một vòng lớn như vậy, nhìn như bao che khuyết điểm cho Cố Khuynh Thành, kỳ thực chỉ là cho mình ngược Trần Mặc Thâm, từng bước từng bước làm đệm.

Muốn trách, cũng chỉ có thể trách, Trần Mặc Thâm mệnh quá kém, lại bị quất trúng hát tình ca với Cố Khuynh Thành…

Trần Mặc Thâm rời khỏi chỗ, chỉ còn lại có một mình Cố Khuynh Thành, cho nên vấn đề còn lại phải đợi sau khi Trần Mặc Thâm trở về hỏi.

Sau đó lấy phiếu, cũng chỉ có thể là Cố Khuynh Thành làm một mình, cô từ bên người Đường Thời đi qua, Đường Thời lại đột nhiên mở miệng, nói một câu: “Cái gì? Em nói em không thoải mái, không muốn động, để anh giúp em lấy sao?”

Nghe được Đường Thời nói những lời này, vẻ mặt Cố Khuynh Thành kinh ngạc nhìn Đường Thời, cô căn bản không có mở miệng nói chuyện mà…

Đường Thời không nhìn thẳng vào đáy mắt vô cùng kinh ngạc củ cô, hơi có chút chần chờ quay đầu, nhìn về phía Tống Hiểu tổ chức buổi họ này: “Khuynh Thành khó chịu, tôi có thể thay thế cô ấy không?”

Đường Thời lúc lên đại học, đi tới chỗ nào, cả người đều có thể phát ra khí tức người lãnh đạo, anh đã nói như vậy, chỉ cần mở miệng nói ra, dù cho chỉ là giọng thương lượng, cũng để cho người ta không có cách cự tuyệt, huống chi, mấy năm nay, anh chưởng quản Xí Nghiệp Thịnh Đường, khí tức lắng đọng trên người càng cường đại hơn, cho nên Tống Hiểu hoàn toàn không có bất kỳ suy nghĩ, liền trực tiếp khuất phục trận địa của Đường Thời, gật đầu, nói: “Đương nhiên có thể.”

Rõ ràng bịa chuyện là Đường Thời, hết lần này tới lần khác biểu hiện gắng gượng làm, nhìn qua như anh có chút không tình nguyện gật đầu, nói một câu: “Vậy được rồi.”

Sau đó liền cất bước, đi tới trước bàn đặt ba hộp giấy.

Chương 454: Ngược người chết không đền mạng (4 )

Đường Thời trước hết cầm lên hộp giấy có tên bạn nữ, đầu tiên là liếc mắt nhìn bên trong, sau đó ngón tay gẩy gẩy bên trong, liếc thấy tên Trình Tả Ý, Đường Thời hơi rũ mi mắt xuống, sau đó đem tên Trình Tả Ý, lặng yên không chút tiếng động nắm chặt trong lòng bàn tay, ngay sau đó mang vài phần tò mò liếc qua cái hộp của nam, cũng tương tự lấy tay tìm kiếm ở bên trong hai cái, lúc này mới xoay người, nói với Tống Hiểu: “Cô tới giám sát tôi rút đi….”

Đường Thời ở Tống Hiểu giám sát, nhìn như là giả bộ đưa tay sở trong ba thùng, kỳ thực đã giấu ở trong tay áo hai tờ, đưa cho Tống Hiểu.

Rút xong ba tấm thẻ, Tống Hiểu mới giơ Mic đọc tên phía trên: Trình Tả Ý, Phương Nghị, cách thức hôn nồng nhiệt mười phút.

Phương Nghị kỳ thực coi như là một người giàu có, vóc dáng cũng cao, ba chữ cao giàu đẹp trai này anh ta đều có, chỉ là không có đẹp trai.

Kỳ thực trên cái thế giới này, đàn ông có tiền, đẹp trai cũng không thấy nhiều, chỉ là giống như Phương Nghị, xấu xí làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng, cũng không thấy nhiều.

Cho nên khi Tống Hiểu đáp án Đường Thời rút ra, công bố mọi người, thì sắc mặt Trình Tả Ý, trong nháy mắt trở nên có chút khó coi.

Nhưng thật ra Đường Thời, lại như là không có chuyện gì, bước đi thong thả ung dung, đi tới chỗ ngồi của mình, ngồi xong, sau đó vẫn ung dung nhìn chằm chằm Trình Tả Ý từ từ đi tới trước mặt Phương Nghị.

Người bên ngoài có thể cảm thấy, vừa rồi Trình Tả Ý rút ra trùng hợp, quất trúng Cố Khuynh Thành, Trần Mặc Thâm, còn một bài nhiều đã hát qua nhiều năm trước.

Chỉ tiếc, trên thế giới này, đâu có nhiều vừa khớp như vậy

Đường Thời đã nói qua, đối phó với Trình Tả Ý, không nên đánh rắn động cỏ, thế nhưng cũng không có nghĩa là, cóở dưới tình huống không vạch trần, anh sẽ không ngược Trình Tả Ý!

Cách làm của Trình Tả Ý, rất rõ ràng, không phải là muốn dùng chuyện quá khứ, đưa châm một gai cho anh và Cố Khuynh Thành sao?

Chỉ tiếc, cô ta thực sự đánh giá cao chính mình rồi, coi như trong lòng của anh bị châm một gai, vậy cũng chỉ có thể là cái tên Cố Khuynh Thành kia, tự tay châm lên!

Hiện tại anh liền gậy ông đập lưng ông, giống như vứt cho cô ta một nan đề, nhìn cô ta cọn thế nào.

Loại hôn môi này, đương nhiên nhà trai được lời, cho nên Phương Nghị tự chọn nghe ý kiến của Trình Tả Ý.

Trình Tả Ý nghiêng đầu, không có nhìn Phương Nghị, đáy lòng cô ta rất muốn ghét bỏ kêu một câu, cô ta không cần hôn môi với một người xấu vậy, thế nhưng hết lần này tới lần khác nét mặt lại giữ vững mỉm cười, tìm một cái cớ rất uyển chuyển nói: “Tôi và Phương tiên sinh, cũng không quen lắm, cho nên, vẫn bị trừng phạt đi.”

Nói xong, Trình Tả Ý còn muốn giả mù sa mưa bức mình cười, nói một tiếng áy náy với Phương Nghị.

Tất cả thử đoạn cô ta vừa làm, có thể dùng với Cố Khuynh Thành, hiện tại, cô ta đều phải trải qua một lần.

Trình Tả Ý và Phương Nghị uống xong phạt rượu, Tống Hiểu liền mở miệng nói: “Mọi người có thể hỏi vấn đề.”

Người hỏi trước, là một bạn học nữ: “Hai người từ tuổi nào đã có mối tình đầu?”

Phương Nghị: “15 tuổi.”

Trình Tả Ý liếc mắt nhìn Đường Thời, mặt mày trở nên có chút dịu dàng: “Hai mươi mốt tuổi.”

Đường Thời tiếp thu được ánh mắt Trình Tả Ý quăng tới, thần thái không nhúc nhích.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK