Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 673: Khuynh Khuynh, anh thích em (3)

Không biết Đường Thời dùng bao nhiêu lực khí, sắc mặt hai cô gái kia đều đi trắng theo, Lục Nhiên hoàn toàn không để ý tới suy nghĩ, liền nhào tới, cứ thế mà giật tay Đường Thời xuống, đẩy anh về sau. . . .

Đường Thời tức giận giơ tay lên, chỉ hai cô gái kia, ngữ điệu âm trầm mở miệng: “Các cô vừa mới nói gì, lặp lại lần nữa!”

Nói xong, cả người Đường Thời liền dùng hết toàn lực muốn hướng xông về phía hai cô gái kia lần nữa.

Lục Nhiên ôm eo Đường Thời, liều mạng kéo anh về sau.

Mặc dù Đường Thời uống nhiều rượu như vậy, khí lực anh bộc phát ra, vẫn có chút kinh người như cũ, suýt nữa để Lục Nhiên ngăn cản không được.

Lục Nhiên một bên dùng lực giữ Đường Thời, một bên nổi giận gầm lên một tiếng với hai cô gái đang bị dọa sợ: “Các cô còn ngây ngốc ở chỗ này làm gì, đi nhanh lên!”

Hai cô gái kia run rẩy lấy lại tinh thần, vẫn còn ngơ ngác đứng tại chỗ.

Lục Nhiên lo lắng tiếp tục rống một câu: “Đi!”

Hai cô gái kia mới mãnh liệt gật đầu, trốn tránh Đường Thời càng xa, nhanh chóng một trước một sau chạy khỏi nhà vệ sinh.

Đường Thời bỗng nhiên dùng lực một cái, tránh thoát Lục Nhiên, đuổi theo hai cô gái kia.

Bộ dáng kia, giương nanh múa vuốt, phẫn nộ vô cùng, giống như là muốn đem ngũ mã phanh thây họ, nghiền xương thành tro vậy!

Lục Nhiên vội vàng vươn tay lần nữa, trực tiếp bắt lấy cánh tay Đường Thời.

Đường Thời bị nhiều lần ngăn cản, lửa giận trong lồng ngực, trong nháy mắt bộc phát, bỗng nhiên quay đầu, hung hăng vung mạnh đấm vào mặt Lục Nhiên: “Cậu thả tôi ra, cậu không nghe thấy, bọn họ mắng Cố Khuynh Thành sao!”

Lục Nhiên bị đánh lệch mặt, sức lực anh nắm lấy cổ tay Đường Thời, không có giảm bớt, ngược lại gia tăng.

“Tôi bảo cậu buông ra! Cậu có nghe hay không!” Đường Thời tức giận tiếp tục hô một câu, lần này trực tiếp giơ chân đá vào đùi Lục Nhiên.

Lục Nhiên suýt nữa bị đạp quỳ rạp xuống đất, hai tay nắm lấy Đường Thời, vẫn không có nửa điểm muốn buông ra.

“Mẹ nó, bọn họ mắng Cố Khuynh Thành, mắng Cố Khuynh Thành!” Đường Thời rống lớn hai câu, vẫn là không tránh thoát Lục Nhiên, lần nữa giơ chân lên, đá về phía chân Lục Nhiên.

Lục Nhiên liên tục bị Đường Thời đánh và đạp hai lần, đột nhiên lên tiếng, rống một câu: “Đường Thời, đủ rồi!”

Sau đó dùng hết toàn lực đẩy Đường Thời lên vách tường, nhìn vào mắt anh, nói ra từng câu từng chữ: “Bọn họ mắng Cố Khuynh Thành, là người nào ban tặng, chẳng lẽ trong lòng anh không rõ ràng nhất sao?”

Đường Thời nhìn qua Lục Nhiên, phẫn nộ chưa tiêu, ngực phập phồng, thở hổn hển.

“Bọn họ vì sao mắng Cố Khuynh Thành? Chẳng lẽ anh không biết?” Lục Nhiên hung hăng nuốt một ngụm nước bọt: “Trong lòng anh rõ, bời vì anh biết, cô ấy bị chửi, là anh ban tặng!”

“Cậu nói láo! Lục Nhiên, cậu nói láo!”

“Tôi có nói láo hay không, trong lòng anh rõ ràng nhất!” Lục Nhiên nhìn chằm chằm Đường Thời, nói ra từng chữ, nói không lưu tình chút nào: “Lúc trước Cố Khuynh Thành và anh hủy hôn, có đứa bé của Trần Mặc Thâm, anh không bỏ cô ấy được, một lần một lần tới gần cô ấy, anh nên sớm nghĩ đến, sẽ có một ngày như thế! Cho nên, tôi nói cho anh, vừa rồi hai cô gái kia nói Cố Khuynh Thành, liền xem như bọn họ có lỗi, cái sai này cũng là anh gây ra!”

“Bọn họ nói, anh đụng phải, vậy còn có bao nhiêu ngươi không đang nghị luận anh không thấy, có lẽ những người kia nói chuyện, so với hai cô gái này còn quá phận khó nghe hơn!”

Chương 674: Khuynh Khuynh, anh thích em (4)

“Anh sẽ làm gì? Chẳng lẽ anh muốn cảnh cáo tất cả mọi người, đều không cho nói Cố Khuynh Thành sao? Anh quản được sao?”

Đường Thời bị Lục Nhiên rống đến vẻ mặt nao nao. . . .

Hô hấp Lục Nhiên cũng trở nên nặng nề, anh nhìn chằm chằm Đường Thời mà thở từng ngụm từng ngụm, lúc này ngữ khí mới hơi chuyển biến tốt đẹp một chút: “A Thời, tôi biết, cậu ấy thích cô, anh không bỏ xuống được, cho nên liền xem như cô ấy có đứa bé với người đàn ông khác, anh cũng vẫn muốn đối tốt với cô ấy!”

“Một thời gian dài như vậy, anh động một chút vì cô ấy, buông xuống chuyện trong công, qua tìm cô ấy, nhìn ra được, anh thực sự rất vui vẻ, nhưng mà, A Thời, anh phải hiểu được, cuối cùng cô ấy phải gả cho cha đứa bé.”

“A Thời, những chuyện này, vốn tôi không nên lắm miệng, cũng không nên quản, nhưng là, đêm nay tôi nhìn anh mượn rượu giải sầu như thế, tôi liền biết, khẳng định lại là bởi vì Cố Khuynh Thành, đúng hay không?”

“Anh với cô ấy đi được gần như vậy, chờ đến khi cô ấy kết hôn, lời đồn sẽ chỉ càng ngày càng nhiều, có lẽ so với hiện tại còn khó hơn nghe hơn trăm lần… Anh phải biết, đụng phải loại chuyện này, mọi người nói mãi chỉ là phụ nữ, không phải đàn ông, cho nên, A Thời, cam chịu số phận đi, anh với cô ấy đã kết thúc, anh còn tiếp tục như thế, không đơn giản hại cô ấy, sẽ còn thương tổn chính mình.”

Đường Thời nhìn qua Lục Nhiên, vốn đang phẫn nộ, dần dần tiêu tán, thay vào đó là mờ mịt.

Lục Nhiên nhìn lấy Đường Thời ngẩn ra, đưa tay thả Đường Thời.

Đường Thời thất vọng đứng một hồi lâu, sau đó chậm rãi xoay người, mặt ủ mày chau trở về phòng khách, ngồi trên mặt đất, cầm rượu lên, không quan tâm gì mà tiếp tục uống.

Lúc mới đầu, anh nghĩ đến, không quấy rầy là anh cho cô dịu dàng cuối cùng.

Thế nhưng, về sau, anh vẫn không khắc chế được chính mình có thể có được cơ hội được nhìn thấy cô, liền lập tức bắt lấy.

Khi đó, anh còn nghĩ anh không có đánh nhiễu cô, chỉ là đối tốt với cô, sẽ không tạo thành phức tạp cho cô.

Thế nhưng, hiện tại thế nào? Cuối cùng vẫn tạo thành phức tạp cho cô.

Là anh dây dưa Cố Khuynh Thành không thả, lại biến thành cô dây dưa anh không thả, là anh có lòng tham, dựa vào gần cô như vậy, kết quả, mọi người mắng đều là cô.

Lục Nhiên nói, để cho anh chấp nhận.

Anh hiểu được, ý của Lục Nhiên, nếu như anh thật sự thích Cố Khuynh Thành, cũng không cần ái muội như vậy. Hại cô, thương tổn chính mình.

Sau đó anh thật sự vì những lời đồn đó, đem khoảng cách giữa bọn họ kéo ra sao?

Tại khu nhà cũ Đường gia, mẹ nói, qua mấy ngày, Trần Mặc Thâm sẽ đi gặp Cố Chính Nam cùng Cố phu nhân, sau đó bọn họ sẽ về nhà nhận giấy hôn thú.

Anh sợ nhất, cuối cùng đến.

Cô và Trần Mặc Thâm, cuối cùng cần nói chuyện cưới gả.

Mà anh, chẳng những phải trơ mắt nhìn cô gả cho người khác, còn phải vì bảo vệ cô, cùng anh phân rõ giới hạn?

Trong đầu Đường Thời, nhanh chóng lướt qua hình ảnh của mình và Cố Khuynh Thành từ nhỏ đến lớn, lướt qua những gì cô nói với mình trong nhà hàng, lướt qua những gì ghi trong quyển nhật ký liên quan tới anh…

Đường Thời càng nghĩ, anh uống mạnh hơn, đến sau cùng, anh căn bản không phân rõ chính mình đã say, hay là thanh tỉnh, anh chỉ làm theo suy nghĩ của mình, đột nhiên đứng lên, nhanh chóng chạy ra ngoài.

Lục Nhiên căn bản không nghĩ tới Đường Thời đột nhiên hành động vậy, anh vội vàng còn đang cầm bông, khử trùng chỗ mình bị Đường Thời đánh, cũng chạy theo ra ngoài.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK