Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 43: Không có lựa chọn nào khác ngoài chịu đựng (7)

Tuần trước Đường Thời dung túng đối với Phùng Y Y, cho nên mặc dù Phùng Y Y nghe thấy Đường Thời mở miệng châm chọc, đáy lòng cô ta có lo lắng cực kỳ lại có nắm chắc cong cong môi nói với Đường Thời: “ Anh Thời, nơi này không có người ngoài.”

Đường Thời tiện tay mở tài liệu ra, nhìn chăm chú chữ viết phía trên, dùng giọng nói nhẹ nhàng ổn định, nói lời nói cực kỳ đả kích người: “ Làm sao không có người ngoài? Cô không phải là người ngoài sao?”

Giọng nói của anh nhẹ nhàng, nhưng mà khiến lòng Phùng Y Y lạnh xuống một chút, tại sao chỉ qua một tuần, anh liền thay đổi cách đối xử với cô ta?

Lúc một người yêu một người luôn luôn dễ dàng bị một câu nói, mỗi tiếng nói mỗi cử động của anh dẫn dắt cảm xúc và tâm tình như vậy, Phùng Y Y cũng không ngoại lệ, cô ta sẽ bởi vì Đường Thời chủ động ở trong phòng làm việc nói chuyện không liên quan đến công việc mà vui vẻ cho đến cuối tuần, cũng sẽ rớt xuống đáy vực giống như bây giờ bởi vì một câu nói của anh, kinh hồn bạt vía ngay cả giọng nói cũng đã trở nên có chút bi thương rất nhiều: “ Anh Thời, em làm sai chỗ nào làm anh tức giận sao?”

Đường Thời nghe câu nói như thế, giống như nghe được truyện cười buồn cười cỡ nào, ôm lấy môi cười khẽ một chút, sau đó giọng nói lạnh lẽo đả thương người nói: “ Phùng Y Y, lời này của cô thật buồn cười, một người ngoài như cô, cô cảm thấy tôi có cần phải để ý cảm xúc của cô sao?”

” Nhưng mà tuần trước….”

Nhắc tới tuần trước, Đường Thời lại nghĩ đến mình lợi dụng Phùng Y Y muốn thăm dò Cố Khuynh Thành thích bánh ngọt hương vị gì, kết quả cuối cùng cho ra một đống đáp án vô dụng, sắc mặt lập tức liền trở nên có chút trầm thấp, thế cho nên giọng nói anh đối với Phùng Y Y có chút lạnh lẽo lại mang theo vài phần tàn ác: “Tuần trước? Tuần trước như thế nào? Tôi không nhớ rõ rồi.”

Tôi không nhớ rõ rồi….. Năm chữ rõ ràng lập tức đập vỡ đáy lòng đang hiện lên hi vọng của Phùng Y Y thành tuyệt vọng.

Cô ta vốn tưởng rằng mình rốt cục gần quan được ban lộc, thật không ngờ thế nhưng mình nghĩ hão huyền.

Nếu như không có hi vọng, Phùng Y Y cũng sẽ không cảm thấy có bao nhiêu khó chịu, nhưng mà có hi vọng này, đột nhiên thất bại, Phùng Y Y cảm thấy đáy lòng không chịu nổi, lập tức viền mắt liền đỏ lên.

Nhưng mà, đối mặt với Phùng Y Y viền mắt đỏ lên, thái độ Đường Thời chẳng những không có một chút thay đổi, ngược lại trở nên càng thêm lạnh nhạt: “Phùng Y Y, tôi chỉ nói với cô hai câu cô liền khóc? Phía dưới còn có lời càng khó nghe, tôi nói rồi, lúc làm việc không cần gọi tôi là anh Thời, nếu có lần sau, cô không cần đến bộ phận thư ký, trực tiếp đi bộ phận nhân sự làm giấy tờ tạm rời cương vị công tác, rời khỏi xí nghiệp Thịnh Đường!”

Chương 44: Không có lựa chọn nào khác ngoài chịu đựng (8)

Nói xong, Đường Thời lại bổ sung một câu: “ Còn nữa, không được khóc, khóc lóc liền rời khỏi Thịnh Đường cho tôi!”

Phùng Y Y vốn bởi vì câu nói ác hơn phía sau của Đường Thời suýt nữa rơi xuống nước mắt liền hung hăng nuốt vào trong vành mắt.

Tư thế Đường Thời thanh thản ngồi ở trên ghế sô pha, lật chuyển một tờ một tờ tài liệu trong tay, sau đó liền nhíu nhíu mày ngẩng đầu quay về phía Phùng Y Y, giọng nói có chút nghiêm khắc nói: “ Tại sao tài liệu hợp tác quan trọng nhất không mang đến đây?”

Phùng Y Y nghe thế lập tức sợ tới mức quên hết những câu nói khó nghe Đường Thời vừa mới nói với cô ta, cô ta cúi người xuống kiểm tra từng cái từng cái tài liệu một lần, phát hiện thật sự đã quên mang tài liệu hợp tác.

” Tài liệu hợp tác là ai sắp xếp?”

Sắc mặt Phùng Y Y lập tức trở nên không có chút huyết sắc nào, thứ sáu tuần trước công việc bận rộn, cô ta thật đúng là không có chú ý là ai làm tài liệu hợp tác.

Nhưng mà trên công việc xuất hiện sơ suất như vậy, tuyệt đối không thể thiếu một hồi phê bình.

Huống chi cha nói với cô ta, để cho cô ta trong thời gian ngắn nhất đuổi Cố Khuynh Thành từ xí nghiệp Thịnh Đường ra….

Tuần trước ở trong văn phòng Đường Thời, thái độ Đường Thời đối với Cố Khuynh Thành cũng không hơn gì, ả ta mặt dày mày dạn muốn vào Thịnh Đường, nếu hiện tại cô ta đẩy một cái sai lầm lớn như vậy đến trên người ả ta, làm Đường Thời không vui sẽ do đó trực tiếp đuổi ả ta ra khỏi Thịnh Đường!

Phùng Y Y nghĩ tới đây, liền làm cho mình bình tĩnh lại, mở miệng nói: “ Tài liệu hợp tác là Cố Khuynh Thành sắp xếp đóng dấu, em bảo cô ấy buổi tối thứ sáu để tài liệu trên bàn công tác của em, kết quả không nghĩ tới cô ấy vậy mà không có để.”

Phùng Y Y tiếp tục nói: “ Từ cong ty đi tàu điện ngầm đến nơi này qua bốn trạm, ở giữa có mấy trăm mét, hiện tại mới tám giờ năm phút, nếu như tới đưa tối đa hai mươi phút là kịp, hiện tại em liền gọi điện thoại cho Cố Khuynh Thành.”

Nói xong, Phùng Y Y liền đi ra phòng nghỉ, gọi điện thoại cho văn phòng thư ký.

Cô ta đã tính xong thời gian từ công ty đến nơi này với Đường Thời rồi, nếu Cố Khuynh Thành không đưa tài liệu hợp tác tới trước tám giờ rưỡi, đó chính là năng lực Cố Khuynh Thành không đủ!

Dựa theo trình độ yêu cầu nghiêm khắc của Đường Thời với nhân viên, Cố Khuynh Thành nhất định là lành ít dữ nhiều!

Tám giờ Cố Khuynh Thành quét thẻ đi vào xí nghiệp Thịnh Đường.

Thang máy nhiều người, Cố Khuynh Thành đợi hai tốp mới vào được, tới tầng cao nhất Cố Khuynh Thành còn chưa để túi xuống, Trình Tả Ý trực tiếp nhét một cái tài liệu vào trong tay cô nói: “ Mau đưa tài liệu này đi hội sở cho Đường tổng, đợi lát nữa dùng cho cuộc họp.”

Cố Khuynh Thành sững sờ còn chưa phản ứng kịp, Trình Tả Ý lại bổ sung một câu: “ Khuynh Thành, Đường tổng nói, trước tám giờ rưỡi, nếu phần tài liệu chưa đưa đến liền để cho cô ra khỏi Thịnh Đường!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK