Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 619. Có một loại đạo đức gọi là chia sẻ (9)
Editor: Quỳnh Nguyễn

Cố Khuynh Thành nấu cháo thả một đậu đỏ nhỏ, thời điểm cô nhìn thấy Đường Thời gật đầu tròng mắt nhẹ nhàng hướng trong chén mình một chút, nhìn thấy bên trong còn lại một đậu đỏ đặc biệt nhỏ, vì thế chớp chớp mắt cầm chiếc đũa chọc đậu đỏ thành hai nửa, sau đó dùng chiếc đũa dính chặt một nửa kia giơ lên bên miệng Đường Thời, nghiêng đầu cười khanh khách nói: “Cho anh ăn.”

Cố Khuynh Thành vậy mà chủ động đút anh ăn đậu đỏ, mặt mày Đường Thời nháy mắt giãn ra, không hề do dự vừa mở miệng nuốt nửa hạt đậu đỏ vào trong miệng mình.

Đậu đỏ vốn nhỏ, nửa hạt đậu đỏ lại càng cực kì nhỏ, ăn vào trong miệng hoàn toàn không có cảm giác, đầu lưỡi Đường Thời ở trong miệng vòng hơn nửa ngày cuối cùng mới tóm đến chỗ nửa hạt đậu đỏ đáng thương tội nghiệp kia, sau đó hàm răng còn chưa kịp hưởng thụ cảm giác tốt đẹp Cố Khuynh Thành đút mình ăn thì đậu đỏ liền theo cổ họng vào trong bụng.

Cố Khuynh Thành đút Đường Thời xong, cầm chiếc đũa nhét một nửa đậu đỏ còn lại vào trong miệng mình, sau khi nuốt vào, ánh mắt Cố Khuynh Thành liền nhìn chằm chằm Đường Thời, cõi lòng chờ mong nói:” Đến lượt anh rồi.”

“Uh`m?” Đường Thời hoàn toàn không rõ đến lượt anh cái gì.
Cố Khuynh Thành nghiêng đầu hướng về phía Đường Thời chớp chớp mắt, chờ giây lát nhìn thấy Đường Thời không có phản ứng, vì thế mở miệng thúc giục: “Nhanh lên a!”

Nhanh cái gì a! Đường Thời hoàn toàn không rõ rốt cuộc Cố Khuynh Thành thúc giục cái gì, mi tâm nhăn nhăn.

Cố Khuynh Thành nhìn Đường Thời thờ ơ, nhất thời có chút tức giận nói: “Đường Thời, em không nghĩ tới, anh thực ra là một người không có đạo đức tốt!”

Mi tâm Đường Thời nhăn lợi hại hơn, giọng nói mang theo vài phần dở khóc dở cười: “Khuynh Khuynh, tại sao anh liền không có đạo đức tốt rồi hả?”

Cố Khuynh Thành có chút tức giận tiếp tục chỉ vào nửa chén cháo trước mặt Đường Thời, đúng lý hợp tình nói: “Vì chứng minh em rất có đạo đức chia sẻ, em chia cho anh hơn phân nửa đậu đỏ, mà anh, trước mặt nửa chén cháo lớn lại một chút bày tỏ cũng không có, anh như thế liền không có đạo đức tốt!”

Đường Thời bị Cố Khuynh Thành nộ khí đằng đằng nói, sửng sốt một chút, qua một lúc lâu sau lại sửng sốt một chút, lúc này mới triệt để hiểu được mục đích chân chính cô gái nhỏ trước mặt anh quấn một vòng tròn lớn như vậy là cái gì.

Đường Thời nhịn không được cười ra tiếng, anh không hề do dự học bộ dáng cô vừa mới cầm chiếc đũa đút cho anh ăn đậu đỏ múc một muỗng cháo hơi hơi đứng dậy đưa tới bên miệng Cố Khuynh Thành: “Nhạ, đạo đức tốt của anh.”

Mục đích đạt thành, mặt mày Cố Khuynh Thành cong một chút, hé miệng nuốt vào cháo Đường Thời đưa tới.

Đường Thời chờ cô uống hết tiếp tục múc một muỗng đưa đến bên miệng cô, Cố Khuynh Thành tuyệt không khiêm tốn mở miệng nhận đạo đức tốt của Đường Thời.

Một bát cháo bất tri bất giác trong quá trình Đường Thời một muỗng một muỗng đút Cố Khuynh Thành liền thấy đáy.

Nói chia sẻ, kết quả cô lại hưởng thụ một mình rồi.

Cố Khuynh Thành nhìn bát rỗng tuếch trước mặt Đường Thời, sắc mặt hơi hơi đỏ hồng, sau đó nghiêng đầu nhìn Đường Thời, tìm cho mình một cái cớ vì ăn hết cháo: “Đường Thời, đạo đức của anh thật tốt!”

Đường Thời bị khen đạo đức thật tốt, tâm tình tốt nở nụ cười ha ha hai tiếng, sau đó ngẩng đầu trông thấy bên miệng Cố Khuynh Thành dính một hạt gạo, anh theo bản năng đưa tay tới.

Chương 620. Có một loại đạo đức gọi là chia sẻ (10)
Editor: Quỳnh Nguyễn

Cố Khuynh Thành nhìn bàn tay Đường Thời đột nhiên duỗi ra hướng về phía mình, vẻ mặt hơi dừng một chút, ánh mắt rủ xuống một chút, sau đó cảm giác được ngón tay người đàn ông đụng phải gò má mình.

Đầu ngón tay của anh là nhiệt độ cực nóng cô quen thuộc, lực đạo cực kỳ ôn nhu lau gò má cô một chút, toàn thân cô nhẹ nhàng mà run lên, không cẩn thận nghiêng đầu một chút, vừa lúc cánh môi liền kề bên đầu ngón tay anh, cô rõ ràng cảm giác được ngón tay anh nhẹ nhàng run rẩy trên môi cô một cái, một cỗ cảm giác tê dại nháy mắt từ trên bờ môi của cô truyền khắp toàn thân cô.

Đường Thời chính là muốn lau gạo bên môi Cố Khuynh Thành, lại không nghĩ rằng cô vậy mà tại thời điểm ngón tay anh lau gò má đột nhiên chuyển đầu một cái, sau đó anh cảm giác rõ ràng trên đầu ngón tay mình truyền đến cảm giác khi sờ vào cánh môi mềm mại của cô.

Một loại rung động nháy mắt lan đầy toàn thân anh, kéo theo ánh mắt của anh nhìn cô cũng trở nên cực nóng.

Cố Khuynh Thành vốn theo bản năng muốn né tránh đầu ngón tay Đường Thời trên môi, nhưng mà lại trong tích tắc tiếp xúc đến ánh mắt người đàn ông đấy, cả người nháy mắt cứng ngắc ngay tại chỗ.

Ánh mắt anh rất đẹp, đáy mắt phiếm một tầng ánh sáng hấp dẫn cô không di chuyển được tầm mắt.

Hai người cách một cái bàn lẳng lặng đối diện như vậy.

Cố Khuynh Thành ngồi ở trên ghế, Đường Thời đứng ở trước bàn ăn, thân thể nghiêng tới trước.

Hình ảnh như vậy giống như dừng hình ảnh.

Đường Thời cảm giác một đoàn lửa trong cơ thể mình càng ngày càng bốc cháy lớn, cả người anh đều đã nhịn không được đè thấp, đầu hướng về phía gò má cô chậm rãi tiếp cận.

Khoảng cách gương mặt cô và anh trong lúc đó càng ngày càng gần, càng ngày càng gần, thậm chí anh cũng có thể cảm giác được hô hấp mềm nhẹ của cô nhào tới trước mặt.

Máu toàn thân Đường Thời đều đã sôi trào lên, hầu kết của anh không ngừng chuyển động, hô hấp của anh đều đã ngừng lại.

Cố Khuynh Thành tận mắt nhìn thấy gương mặt người đàn ông ở đáy mắt mình từ từ phóng to, mùi thơm ngát riêng biệt trên người anh chui vào hơi thở cô, làm cho tốc độ lòng của cô từ từ nhanh hơn.

Cả người cô không hiểu ra sao nổi lên một cỗ khẩn trương, cánh môi cô nhịn không được nhẹ nhàng giật giật.

Cùng với môi cô nhúc nhích, ngón tay Đường Thời để trên môi cô truyền đến một cỗ cảm giác giống như điện giật nhảy vào đáy lòng Đường Thời.

Cả người Đường Thời đột nhiên giật mình, lúc này anh mới phát hiện gương mặt mình chỉ kém không tới năm phân liền áp vào trên mặt của cô.

Đường Thời nhìn mặt cô có chút đờ đẫn, đầu lưỡi liếm liếm cánh môi khô khốc, theo bản năng muốn hôn đi lên, nhưng mà trong đầu thanh tỉnh lại nói cho anh, lúc này anh và cô không thể tùy thời quan hệ da thịt thân thiết như trước kia.

Hô hấp Đường Thời trở nên có chút nặng nề, anh đụng vào môi hơi cong cong, sau đó hung hăng mấp máy môi, cố gắng kiềm chế dục vọng quay cuồng đáy lòng mình, sau đó đột nhiên thu hồi tay mình, đứng thẳng lên nháy mắt kéo ra khoảng cách cô và mình.

Theo hành động nhanh chóng của anh, Cố Khuynh Thành cũng lấy lại tinh thần, mặt cô hiện lên một tầng hồng, há miệng thở dốc nhìn Đường Thời, sau đó có chút e lệ cúi đầu.

Không khí bên trong có chút ái muội, có chút xấu hổ.

Anh trừ bỏ chạm qua cô không còn có chạm qua cô gái khác, từ khi cô rời khỏi, đã ước chừng non nửa năm, anh cũng không có gần nữ sắc.

/981GO

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK