Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 351: Người đàn ông này quá vô sỉ ( )

Cố Khuynh Thành hơi kinh ngạc ngẩng đầu: “Thực sự ?”

Đường Thời gật đầu, ” Ừ” 1 tiếng .
Cố Khuynh Thành trong nháy mắt lại thấy hy vọng, theo đó khẩu vị của cô cũng tốt hơn, cô lập tức cầm đũa lên, ăn cơm .

Đường Thời nhìn chằm chằm dáng dấp Cố Khuynh Thành ăn cơm một hồi, lúc này mới cầm đũa lên, cũng ăn theo.

Ăn xong cơm tối, hộ sĩ tiến đến đem bàn ăn thu thập sạch sẽ, Đường Thời tư thế nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon, mở ti vi, xem tin tài chính và kinh tế, hoàn toàn không có ý tứ thay đổi thời gian Cố Khuynh Thành xuất viện .

Cố Khuynh Thành ngồi ở trên giường, xuất trần nhìn Đường Thời tuấn dật, rồi vẫn không nhịn được: “Chúng ta không xuất viện sao?”

Mắt Đường Thời như trước dừng trên ti vi, chỉ hướng về phía Cố Khuynh Thành nghiêng đầu, “Ừ ?” 1 tiếng .

“Lúc ăn cơm, anh nói, chỉ cần em cơm nước xong, anh liền suy tính một chút để em sớm xuất viện.”

Đường Thời “A” 1 tiếng, nhìn chằm chằm TV, dừng một chút, nói: “Anh suy tính một chút, vẫn là ở mười buổi rồi xuất viện .”

“Anh nói không giữ lời, rõ ràng anh nói tôi cơm nước xong, để em sớm xuất viện .”

“Tôi nói là suy tính một chút để cho em sớm xuất viện .” Đường Thời khoan thai chậm rãi nghiêng đầu, nhìn chằm chằm khuôn mặt Cố Khuynh Thành tức giận, không nhanh không chậm mở miệng nói: “Cũng không phải khiến em sớm xuất viện, huống hồ, vừa nãy tôi cũng cân nhắc qua, chẳng qua, kết quả tôi suy tính, là thời gian xuất viện không thay đổi .”

Cố Khuynh Thành trong nháy mắt bị Đường Thời làm cho nghẹn một chữ cũng nói không nên lời!

Vô sỉ, người đàn ông này quá vô sỉ, lại cùng với cô chơi trò chữ nghĩa!

Có lẽ là lần này ở trong bệnh viện, vẫn luôn là Đường Thời sớm chiều chung đụng chiếu cố Cố Khuynh Thành, vốn trước khi thái độ Đường Thời đối với cô cũng đã chuyển biến tốt đẹp hồi lâu, bây giờ đang ở trước mặt cô càng là không có động một chút là khuôn mặt âm trầm, lá gan Cố Khuynh Thành cũng từ từ lớn hơn một ít, cô đã bị Đường Thời liên tục trêu đùa hai lần, trong lòng nhất thời không phục đứng lên, cô ngồi ở giường nhìn lên anh phong khinh vân đạm xem ti vi như là không có chuyện gì, tròng mắt nhẹ nhàng đảo qua, sau đó liền cầm điện thoại di động của mình lên, cắn ngón tay nghĩ một lát, mở vi tính ra, tìm tên Đường Thời .

Kề từ vụ ở Sơn trang nghỉ phép Hồng Viên, Cố Khuynh Thành chưa từng gọi cho anh, cho nên thời điện thoại ra, cô do dự một chút, nhưng vẫn là ở phía trên đánh một hàng chữ, nhắn tin Đường Thời.

điện thoại di động của Đường Thời để, bất chợt leng keng vang 1 tiếng, anh rũ mi mắt quét điện thoại di động một chút, sau đó liền cầm lên, thấy là Cố Khuynh Thành gởi tới, anh hướng về phía Cố Khuynh Thành liếc mắt nhìn, sau đó mở ra, thấy một câu: [Em có thể hỏi anh một vấn đề không?]

Có lời gì, không thể nói thẳng, ngay trước mặt còn gửi tin nhắn . . . trong lòng Đường Thời một bên nhổ nước bọt, một bên bản nhắn lại cho Cố Khuynh Thành, đơn giản dứt khoát một chữ: [hỏi .]

Cố Khuynh Thành thấy Đường Thời hồi phục, đưa lưng về phía Đường Thời, khóe môi ngoắc ngoắc, tiếp tục đánh một hàng chữ, phát tới: [trước hết anh phải cam đoan, anh thành thật trả lời.]

Đường Thời động động ngón tay:[ tốt]

Cố Khuynh Thành bấm điện thoại di động một hồi, điện thoại di động Đường Thời lần thứ hai vang 1 tiếng, Đường Thời cầm điện thoại di động lên, thấy trên màn ảnh Cố Khuynh Thành gởi tới một cái tin mới:

Chương 352: Người đàn ông này quá vô sỉ (2 )

[Chúng ta từ nhỏ là hàng xóm, còn nhận thức nhiều năm như vậy, chúng ta là bạn tốt sao?]

Cái này hỏi là vấn đề gì ? Đường Thời trong lòng lặng lẽ ghét bỏ một cái, trực tiếp đưa điện thoại di động ném ở một bên trên ghế sa lon, một hồi nữa, Đường Thời vẫn cầm lên, ở phía trên đánh một chữ, gửi cho Cố Khuynh Thành .

Cố Khuynh Thành mở điện thoại di động ra, thấy trên “ừ”màn hình , đáy mắt nổi lên một tầng giảo hoạt, ngón tay ở trên màn hình bấm thật nhanh.

Cố Khuynh Thành đánh một chuỗi tin nhắn thật dài, gửi cho Đường Thời, lúc này mới xoay người, dùng chăn che lại khuôn mặt, xuyên qua khe hở, hướng về phía Đường Thời nhìn lại .

Đường Thời trong tay vẫn cầm điện thoại di động, anh có cảm giác được rung động, đã đem ánh mắt từ trên ti vi chuyển đến trên màn hình điện thoại di động .

[ Tất cả mọi người đều nói, chó là bạn tốt của con người, em vẫn luôn không quá tin tưởng những lời này, dù sao chó sẽ không biết nói, mọi người xác định thế nào? Chẳng qua vừa nãy em đã đạt được đến xác định từ anh.]

Lúc ban đầu Đường Thời thấy một chuỗi tin dài này của Cố Khuynh Thành, có điểm không có phản ứng kịp,anh xem lại lịch sự chò truyện, mới hiểu được Cố Khuynh Thành đây là đang dùng chữ nghĩa đào cho anh một cái hố, sau đó gián tiếp mắng anh là chó .

Đây rõ ràng là ăn miếng trả miếng, đáp lại bản thân lúc ăn cơm cho đã chơi trò chữ nghĩa với cô!

đáy mắt Đường Thời hiện lên một tia cười yếu ớt, nhìn chằm chằm màn hình chần chờ một hồi, sau đó cũng ở phía trên đánh một hàng chữ, nhắn lại.

Anh có thể dùng trò chơi chữ nghĩa để cho cô nôn ra máu, cô cũng tương tự có thể dùng trò chơi chữ nghĩa đánh trả trở lại!

Cố Khuynh Thành tránh trong chăn, rất dương dương đắc ý, điện thoại bất chợt đặt ở bên gối rung lên, Cố Khuynh Thành cầm vào trong chăn, thấy là Đường Thời trả lời, cô mở ra, thấy phía trên một hàng chữ: [không nên quên, cô bị tôi ngủ qua .]

Cả khuôn mặt Cố Khuynh Thành lập tức biến thành màu đỏ bừng, phảng phất có thể nhỏ ra máu.

Cô rõ ràng là muốn đùa giỡn anh, vì sao cuối cùng lại gậy ông đập lưng ông ?

Anh nói cô bị anh ngủ qua, cô nói anh là chó, vậy thì đồng nghĩa với cô tự nói mình, bị chó . . .

Cố Khuynh Thành nghĩ tới đây, nhất thời không khống chế được, hung hăng đạp chăn .

Đường Thời như trước vẫn không nhúc nhích ngôid ở trên ghế sa lon, khíđịnh thần nhàn xem ti vi, chỉ là lúc nghe thấy tiếngCố Khuynh Thành đá giường, đáy mắt hiện lên ý cười .

Cố Khuynh Thành ở bệnh viện lần này, mỗi lần tỉnh lại, trước hết tất nhiên là thấy mặt của Đường Thời.

Thế nhưng, sau ngày cô cùng Đường Thời nhắn tin, lúc tỉnh lại, Đường Thời đã không tại trong phòng .

Cố Khuynh Thành nhìn phòng bệnh trống không, nói không nên lời vì sao, chẳng qua là cảm thấy trong lòng hơi có chút trống rỗng .

Chẳng qua rất nhanh, cô liền khôi phục lại bình tĩnh, chẳng qua chỉ là mấy ngày nay bản thân đã quen mở mắt là thấy Đường Thời mà thôi .

Cố Khuynh Thành rửa mặt xong, lúc đi ra, Tiểu hộ sĩ mỗi qua đây đo huyết áp cho cô liền đi tới .

“Cố tiểu thư, sớm .”

Cố Khuynh Thành hướng về phía Tiểu hộ sĩ cười cười, cũng nói một tiếng “Sớm”, sau đó đem tay áo đồng phục bệnh nhân xắn lên .

Tiểu hộ sĩ vừa quấn băng vải cho Cố Khuynh Thành, vừa nhìn phòng bệnh một vòng, nói: “Đường Tiên Sinh không có ở đây à?”

Cố Khuynh Thành gật đầu .

Tiểu hộ sĩ vừa nhìn chằm chằm chỉ số huyết áp, vừa ngắm Cố Khuynh Thành, cười nói: “Đường Tiên Sinh đối với Cố tiểu thư thật là tốt.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK