Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 443 Kim Đồng Ngọc Nữ, sinh một đôi (3 )

Lúc ấy, Tô Niên Hoa Lục Nhiên Lâm Cảnh Thần ba người cũng còn gọi Cố Khuynh Thành là “Khuynh Khuynh ” “Khuynh Khuynh “, mặc dù mỗi lần bọn họ nói ra hai chữ này, Đường Thời sẽ hướng của bọn họ liếc một cái, nhưng mà, ba người cũng không rõ trạng huống.

Cho nên, Tô Niên Hoa đi tìm Đường Thời, câu nói đầu tiên là: “Ca, Khuynh Khuynh bị người khi dễ.”

Lúc ấy Đường Thời đang tổ chức hội liên hoan lễ Giáng Sinh của bọn anh, nghe được câu này, lập tức không nói hai lời liền rời đi.

Tô Niên Hoa vội vàng đi theo phía sau anh, đem lời Tứ Nguyệt nói cho mình kể lại y nguyên cho Đường Thời.

Đường Thời nghe xong, lập tức xoay người, đi phòng học Lục Nhiên, sau đó ở bọc sách của anh ta tìm kiếm trong chốc lát, tìm ra một cái hộp máy mp3 còn chưa hủy đi tem niêm phong, cầm lấy liền hướng về phía phòng học Cố Khuynh Thành đi tới.

Kia cùng là máy mp3 hãng Sonny, là Lục Nhiên mua được, tối nay chuẩn bị đưa cho bạn gái mới kết giao.

Thời điểm Đường Thời đi vào phòng học Cố Khuynh Thành, liếc mắt liền thấy Cố Khuynh Thành bị một đám người vây quanh, mím môi, nắm chặt tay, bộ dạng ủy khuất.

Anh lúc ấy đáy lòng tràn đầy tức giận, nhưng vẫn duy trì tu dưỡng tốt đẹp của mình, gõ cửa, nho nhã lễ độ đi vào, sau đó giả bộ hồn nhiên không biết bộ dạng, đem máy mp3 đưa cho Cố Khuynh Thành: “Khuynh Khuynh, buổi tối hôm qua thời điểm anh tới đón em, em nói đây là giải thưởng lớn, quá mức quý trọng, sợ mất, cho nên để cho anh thay am cầm hộ, mang về nhà, kết quả, anh quên giao cho am, mới vừa nãy anh mở cặp, mới nhìn đến, đưa tới cho em.”

Cố Khuynh Thành nhìn ánh mắt Đường Thời, hơi có chút kinh ngạc, cô căn bản cũng không có giao cho anh máy mp3 a.

Cố Khuynh Thành mặc dù thành tích chưa tính là tốt nhất, nhưng mà ở trong mắt chủ nhiệm lớp, coi như là một học sinh giỏi, cộng thêm Đường Thời học sinh tài cao giáo viên trong trường học không người nào không biết ra mặt giúp Cố Khuynh Thành giải vây, chủ nhiệm lớp mặt mày hớn hở: “Thì ra là máy mp3 bị bạn học Cố Khuynh Thành mang về nhà à, sao không nói sớm, chúng ta còn tưởng rằng bị trộm, tìm mãi. “.

Đường Thời dĩ nhiên biết, bọn họ đây không phải là đang tìm, mà là đang ép Cố Khuynh Thành vu oan giá hoạ, trên mặt của anh như cũ lễ phép cười, đem máy mp3 trực tiếp giao cho chủ nhiệm lớp Cố Khuynh Thành, sau đó giơ tay lên, vuốt vuốt tóc Cố Khuynh Thành, ngữ điệu sủng nịch và dung túng: “Lớn như vậy rồi, làm sao vẫn mơ mơ màng màng như vậy, chuyện mình đã làm, đã nói, làm sao trong nháy mắt liền quên?”

Vừa nói, Đường Thời liền vỗ vỗ đầu Cố Khuynh Thành: “Đi thôi, trước tiên anh đem quà lễ Giáng Sinh tặng cho em.”

Sau đó, Đường Thời liền ôm bả vai Cố Khuynh Thành, rời phòng học, vừa đi, anh còn vừa nói: “Khuynh Khuynh, chiếc điện thoại di động Nokia của em, không phải là bị rơi, tróc một mảnh nhỏ nước sơn, cảm thấy thoạt nhìn không thoải mái sao? Cho nên quà tặng lễ Giáng Sinh, anh liền chuẩn bị một cái mới tinh cho em, cái kia, chúng ta nhìn không thoải mái, liền trực tiếp ném không cần.”

Lời kia của Đường Thời, mặc dù là đang nói cho Cố Khuynh Thành nghe, nhưng là âm điệu lại cũng không nhỏ, làm cho học sinh trong phòng học cũng rõ ràng nghe được.

Lúc ấy điện thoại Nokia tuyệt đối là giấc mộng mà học sinh chỉ dám mơ đến.

Kết quả, Cố Khuynh Thành chẳng qua là tróc một mảnh nhỏ nước sơn, liền trực tiếp báo hỏng, một lần nữa đổi cái mới tinh.

Chương 444 Kim Đồng Ngọc Nữ, sinh một đôi (4 )

Thật lãng phí!

Nhưng là, hết lần này tới lần khác lãng phí này làm cho tất cả nữ sinh đối Cố Khuynh Thành càng thêm hâm mộ ghen tỵ với căm hận, đồng thời để cho tất cả nữ sinh cũng thấy được chênh lệch giữa bọn họ cùng Cố Khuynh Thành. . .

Đồng thời cũng làm cho mọi người trong nháy mắt cảm thấy, một người coi chiếc điện thoại nokia như món đồ chời muốn lém liền ném như Cố Khuynh Thành sao có thể đi ăn trộm một cái máy mp3?

Mặc dù Đường Thời nói ba xạo thay Cố Khuynh Thành giải vây, nhưng là, Cố Khuynh Thành vẫn như cũ có chút rầu rĩ không vui.

Đường Thời nhìn cô mặt mày ủy khuất, đáy lòng khó chịu một trận, sau đó không nói một lời mang theo cô đi hoa viên trường học.

Ngồi ở chiếc ghế, Cố Khuynh Thành một lúc lâu cũng không nói gì, Đường Thời cũng không có lên tiếng quấy rầy cô, qua không biết bao lâu, các trong phòng học đã truyền đến thanh âm hoan ca cười nói bắt đầu hội liên hoan, Cố Khuynh Thành mới mở trừng hai mắt, nghiêng đầu sang chỗ khác hướng về phía Đường Thời, ấp úng mở miệng, hỏi: “Đường Thời ca ca, anh không phải đi về tham gia hội liên hoan à?”

“Em thì sao? ” Đường Thời thấy cô rốt cuộc mở miệng nói chuyện, khẽ cười.

Cố Khuynh Thành lắc đầu, rũ mắt xuống, thanh âm buồn bực hờn dỗi nói: “Em không muốn trở về phòng học tham gia tiệc liên hoan.”

Đường Thời ôn nhu nói: “Tốt, anh ở chỗ này phụng bồi em.”

Sau đó, Cố Khuynh Thành lại trầm mặc rất lâu, từ các lớp học, không ngừng có tiếng ca, tiếng cười, tiếng đàn dương cầm truyền đến, có thể bởi vì Đường Thời phụng bồi cô ngây người thật lâu, Cố Khuynh Thành cũng là từ từ bình tĩnh lại, sau đó đối Đường Thời bắt đầu tố khổ.

Thanh âm cô rất nhỏ, giống như là bị ủy khuất lớn, nói cô bận trước bận sau lâu như vậy , chẳng những không được mọi người thích, còn bị người hoài nghi, nói cô không muốn học lớp này nữa, một chút ý tứ cũng không có, nói cô không muốn ở lại phòng học này, không thích chủ nhiệm lớp của mình.

Rốt cuộc là tiểu nữ sinh, rõ ràng là tố khổ, nhưng là tố đến cuối cùng, vẫn nói ra chuyện chính mình để ý nhất: “Đường Thời ca ca, bọn họ đều không tin em.”

Đường Thời thủy chung không có lên tiếng, vẫn luôn an tĩnh nghe Cố Khuynh Thành nói, cho đến khi nghe được những lời này, anh mới giơ tay lên, sờ sờ đầu của cô, nói: “Anh tin em.”

Cố Khuynh Thành nghe thấy như vậy, ngẩng đầu nhìn mắt của anh, mang theo một tia vui mừng: “Có thật không?”

Đường Thời nhìn vẻ mặt cô rốt cuộc có chút vui sướng, âm thầm mà thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới phát giác tay mình thế nhưng toát một tầng mồ hôi, anh hướng về phía cô gật đầu, giọng nói chắc chắn: “Thật, Khuynh Khuynh, coi như là toàn thế giới không tin em, anh cũng sẽ tin em.”

Đường Thời nghĩ tới đây, lực đạo hôn Cố Khuynh Thành càng ngày càng sâu.

Cố Khuynh Thành ở khi Đường Thời xé đi quần áo chính mình, thân thể theo bản năng vẫn căng thẳng lên, động tác Đường Thời dừng một chút, theo bản năng muốn tung mình rời đi, Cố Khuynh Thành lại bắt được bờ vai của anh, lông mi run rẩy phá lệ lợi hại, một hồi lâu, cô mới ôm cổ của hắn, nhẹ nhàng mà ngóc đầu lên, ngó chừng ánh mắt của anh, thanh âm có chút run rẩy nói: “Chúng ta thử một lần có được hay không?”

Cô nói xong câu đó, toàn thân cũng e lệ biến thành màu hồng phấn, tay cô dùng sức ôm ôm cổ Đường Thời, sau đó chủ động hôn lên môi của anh.

Đường Thời trong lòng sôi trào, một trận hoảng hốt, hung hăng mà hôn cô.

Ngoài cửa sổ bóng đêm càng ngày càng sâu, bên trong nhà cũng là cảnh xuân tươi đẹp, kiều diễm.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK