Chương 597: Ngọt ngào ấm áp lên (1)
Là ai khiến mình khóc đỏ hai mắt, vẫn nhớ mãi không quên?
Nếu như hỏi Đường Thời, Đường Thời tuyệt đối sẽ không chút do dự nói: Cố Khuynh Thành. . . . !
Tục ngữ đều nói, đàn ông không dễ rơi lệ, thế nhưng anh lại vì Cố Khuynh Thành đỏ hai mắt không chỉ một lần.
Hiện thực phát triển đến tận bây giờ, giống như đã trở thành kết cục đã định, Đường Thời và Cố Khuynh Thành, thật sự không có bất kỳ hi vọng gì.
Thế nhưng, Đường Thời thật sự không muốn từ bỏ, cứ việc trong lòng Cố Khuynh Thành có Trần Mặc Thâm đứa bé, có lẽ có khả năng rất lớn, cô còn có thể cùng Trần Mặc Thâm kết hôn, cho nên, anh vẫn luôn tự an ủi mình, có lẽ anh chờ một chút, liền có thể chờ được thay đổi.
Mặc dù lòng anh có quyết định chờ đợi, có thể là đối với việc Cố Khuynh Thành mang thai, anh vẫn phải tiêu hóa một thời gian dài.
Mà tiêu hóa cái này anh bị đả kích trầm trọng, để cho mình tiếp thu hiện thực cô không hoàn toàn thuộc về mình, không bằng nói là anh cũng đang đợi một cơ hội, một cơ hội có thể thuận lý tiếp cận Cố Khuynh Thành, sau đó tới gần Cố Khuynh Thành.
Anh đã nói với chính mình, đừng đi quấy rầy hạnh phúc của cô, anh cũng không nghĩ tới hủy đi hạnh phúc của cô, nhưng đợi đến thời cơ bày ở trước mặt anh, anh nhưng vẫn là khắc chế không được muốn muốn nắm gấp, nắm chặt.
Tạm biệt từ tết xuân, Đường Thời và Cố Khuynh Thành gặp gỡ lần nữa, đã là tháng tư xuân về hoa nở.
Thành phố khô héo tròn một mùa đông, lá xanh mọc ra một lần nữa, liếc nhìn ở trên đường cái, tất cả mọi người không còn tiếp tục mặc những áo lông dầy cộm.
Đường Thời cũng ở buổi bắn pháo hoa tháng ba, tìm tới thời cơ tiếp cận Cố Khuynh Thành.
Nay buổi sáng, Đường Thời ở câu lạc bộ Kinh Thành ký một bản hợp đồng lớn, lúc buổi sáng ra cửa đợi, trời âm u, giữa trưa từ câu lạc bộ đi ra, đã mưa xuống.
Tài xế cầm dù, che trên đầu anh, cùng anh đứng bắt tay với ngưofi hợp tác, chờ đến anh đưa tất cả mọi người đi xong, đang chuẩn bị quay người lên xe, lại nhìn thấy Cố Khuynh Thành đứng ở dưới mái hiên một quán Cafe cách đó không xa tránh mưa.
Đường Thời đình chỉ động tác cúi người lên xe, nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, cô tuy mặc một bộ quând áo mỏng rộng rãi, nhưng bụng vẫn lộ ra, tính toán thời gian mang thai, đại khái cũng hơn bốn tháng, nên cũng lớn.
Tài xế nhìn thấy Đường Thời chậm chạp không động, nghi hoặc lên tiếng: “Đường tổng?”
Đường Thời không hề rời mắt khỏi Cố Khuynh Thành, chỉ là vươn tay về phía tài xế: “Ông đánh xe về nhà trước đi, tôi còn có chút việc.”
Tài xế giao chìa khóa xe, giao cây dù trong tay cho Đường Thời, rồi sau đó xoay người, rời đi.
Đường Thời chờ khi tài xế đi xa, mới vòng qua xe, thu cây dù, lên xe, anh đem xe vòng ra ngoài đường, sau đó giả bộ như đi ngang qua, chậm rãi dừng xe ở trước mặt Cố Khuynh Thành.
Chương 598: Ngọt ngào ấm áp lên (2)
Đường Thời chờ khi tài xế đi xa, mới vòng qua xe, thu cây dù, lên xe, anh đem xe vòng ra ngoài đường, sau đó giả bộ như đi ngang qua, chậm rãi dừng xe ở trước mặt Cố Khuynh Thành.
Tính ra, Cố Khuynh Thành cũng có mấy ngày này không có nhìn thấy Đường Thời, à không, là thật lâu không có nhìn thấy tin tức về Đường Thời, ngược lại sản phẩm liên quan tới Xí Nghiệp Thịnh Đường lên sàn, nữ ngôi sao được đứng nhất đại sứ hình tượng, ở Hương Cảng cử hành buổi họp báo trò chơi, lại một cái tiếp một cái, không ngừng nhảy vào trong mắt đại chúng.
Cho nên mặc dù Cố Khuynh Thành chưa từng nhìn thấy Đường Thời, nhưng cô từ những tin đưa lên kia, cũng có thể nhìn ra được, sự nghiệp Đường Thời trôi qua phong sinh thủy khởi.
Trong hai tháng này, cô trở lại Cố gia mấy lần, Cố Chính Nam và Cố phu nhân đối cô hoặc nhiều hoặc ít vẫn còn có chút thất vọng, dù sao trong lòng bọn họ, vẫn cảm thấy cô là vợ Đường Thời, nhưng hiện tại trong bụng cô mang thai, gạo nấu thành cơm, cho dù Cố Chính Nam và Cố phu nhân không có cam lòng, cũng chỉ có thể từ cửa hôn sự này, dù sao, Đường gia tuyệt đối sẽ không cần một người phụ nữu sinh qua đứa bé cho người khác làm nữ chủ nhân Đường gia.
Lúc đầu Cố Chính Nam và Cố phu nhân đối đứa bé trong bụng của cô, cũng không phải đặc biệt quan tâm, sau đó nhìn bụng cô dần dần lớn lên, mới có máu mủ tình thâm, tỏng bụng của Cố Khuynh Thành mang thai một nửa huyết thống của nhà Cố gia, cho nên thời gian dần qua Cố Chính Nam và Cố phu nhân sẽ gọi điện thoại đến quan tâm Cố Khuynh Thành, thậm chí ngẫu nhiên sẽ còn dặn dò cô một số hạng mục phụ nữ có thai cần chú ý.
Cố Chính Nam và Cố phu nhân cũng đề cập qua để Cố Khuynh Thành về nhà ở lại dưỡng thai, Cố Khuynh Thành cũng nghĩ qua về nhà, thế nhưng cuối cùng vẫn là từ bỏ, phụ nữ có thai chủ yếu vẫn là gìn giữ tâm tình, trở lại Cố gia tuy được hưởng phúc, nhưng mà ở tỏng thành phố lao động, kiếm lời món nhỏ khiến tâm tình cô vui vẻ. .
Phụ nũ không có dấu hiệu nào bất ngờ mang thai, tâm sẽ có chút sợ hãi cùng khẩn trương, qua đi lại nghĩ làm như thế nào để thành một người mẹ tốt.
Cố Khuynh Thành đối với đứa bé trong bụng, thật sự rất để tâm, cô còn cố đăng ký một lớp làm mẹ.
Tối hôm qua Cố Khuynh Thành, trong lúc ngủ mơ, mơ tới Đường Thời, nhớ lại rất nhiều chuyện liên quan tới anh cùng anh trước đó, bi thương, sung sướng, phụ nữ có thai tâm tình vốn dễ dàng phóng đại, cho nên tối hôm qua trong mộng tỉnh dậy, vừa khóc lại cười một lúc lâu, mới thiếp đi lần nữa, sau đó có chút không tỉnh được, cuối cùng vẫn là bị đứa bé trong bụng đá tỉnh, nhét đầy cái bụng, nhìn thời gian đến lớp học còn nửa giờ, liền vội vàng đi ra ngoài.
Chờ đến khi xuống lầu, Cố Khuynh Thành mới nhìn đến trời có chút âm u, chẳng qua Bắc Kinh luôn luôn như vậy, cho nên Cố Khuynh Thành cũng không có để ý nhiều, vì tiết kiệm thời gian, trực tiếp qua trạm điện ngầm.
Từ trạm điện ngầm chuyển sang bến xe buýt, ai ngờ mưa lại rơi xuống.
Cố Khuynh Thành cách trạm điện ngầm không xa, chung quanh đều là hội sở cao cấp, phóng tầm mắt nhìn tới, căn bản không có siêu thị, mà khoảng cách giữa ga điện ngầm và trạm xe buýt còn chừng sáu, bảy trăm mét, Cố Khuynh Thành lại không khả năng đội mưa tiến lên, cho nên đành phải tìm một quán Cafe lân cận tránh mưa.
Ngay lúc Cố Khuynh Thành tự hỏi mưa định rơi bao lâu, trước mặt đột nhiên có một chiếc xe màudden ngừng lại, cửa sổ xe hạ xuống, cách mưa bụi lít nha lít nhít, cô nhìn thấy gương mặt anh tuấn phi phàm của Đường Thời.