Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 671: Khuynh Khuynh, anh thích em (1)

“Vẫn thật sự là ba bào thai!” Nhắc tới tam bào thai, trong mắt Đường phu nhân đều đi hiện lên một tia hâm mộ: “Buổi chiều đánh bài, Cố phu nhân nói với chúng ta, Khuynh Thành nhà bọn họ buổi sáng đi làm kiểm tra, bệnh viện kiểm tra được, nói là có một thai nhi, bị hai cái thai nhi phía trước ngăn trở, nên không phát hiện. . . ! !”

“Vậy mà thật sự là tam bào thai, lần này nhất định là Cố bá mẫu sẽ cao hứng.”

“Đó là khẳng định, cả một buổi chiều, cười không khép miệng, con suy nghĩ một chút, tam bào thai, thật có phúc khí tốt, chưa tới một lúc, Cố phu nhân sẽ bận bịu, ba đúa cháu trai đủ cho bà ấy chiếu cố, chẳng qua, nếu ta thật sự có tam bào thai, ta thà rằng bị bận rộn như vậy.”

Nhắc tới Cố Khuynh Thành, ngược lại Đường Uyển hiếu kỳ thuận miệng hỏi một câu: “Con nhớ được Khuynh Thành còn chưa kết hôn? Hiện tại có tam bào thai, mà lại đều sắp sinh, nhà bọn nên chuẩn bị việc vui a?”

“Đúng vậy, nên chuẩn bị, nghe Cố phu nhân nói, mấy ngày này, Khuynh Thành phải dẫn cha đứa bé đến gặp bọn họ, nói là thương lượng chuyện kết hôn một chút.”

Đường Thời dừng lại động tác ăn cơm, cũng không đoái hoài cơm còn không nhai, cứ như vậy nuốt vào.

Đường phu nhân nói đến đây, ngược lại đột nhiên giống như là nhớ tới cái gì, nói tiếp một câu: “Chẳng qua, ta còn nghe Cố phu nhân nói, cha của đứa bé trong bụng Khuynh Thành, sau khi gặp bọn họ, muốn dẫn Khuynh Thành về nhà một thời gian ngắn.”

“Về nhà? Bụng lớn như vậy, làm sao hành hạ như thế?”

“Đi lĩnh chứng, đứa bé cũng sắp sinh, cũng nên cần hộ khẩu, mà cha đứa bé trong bụng Khuynh Thành, không phải hộ khẩu Bắc Kinh, khẳng định là muốn về nơi họ lĩnh chứng.”

Cố Khuynh Thành muốn qua mấy ngày, cùng Trần Mặc Thâm về nhà Trần Mặc Thâm lĩnh giấy hôn thú sao?

Cánh môi Đường Thời mím chặt, tay dùng lực nắm lấy đũa, cảm thấy trái tim mình, giống như là bị người dùng lực bắt lấy, sau đó cứ thế bóp bể.

Cho tới nay, anh đều biết, Cố Khuynh Thành sớm muộn sẽ gả cho Trần Mặc Thâm, chỉ là bọn họ còn chưa trở thành vợ chồng được pháp luật bảo vệ, cho nên anh vẫn không để cho mình đối mặt hiện thực này, nhưng bây giờ… Bọn họ đều chuẩn bị lĩnh chứng…

Đường Thời nghĩ đi nghĩ lại, tay run một cái, bỗng nhiên đâm đũa làm đổ bát, lăn dọc theo bàn rơi xuống mặt đất, tạo thành tiếng vỡ.

Đường phu nhân cùng Đường Uyển vẫn thảo luận chuyện, bỗng nhiên im lặng, hai người nhìn nhau, mới ý thức bọn họ ở ngay trước mặt Đường Thời, nhắc tới Cố Khuynh Thành.

Đường phu nhân hoàn hồn đầu tiên, lập tức kêu Trương tẩu, xới cho Đường Thời một bát cơm mới, sau đó cùng Đường Uyển, nhanh chóng nói chuyện khác.

Trương tẩu nghe Đường phu nhân phân phó, lập tức mang một chén cơm ra, vừa mới đưa đến trước mặt Đường Thời, còn chưa có đặt lên bàn, Đường Thời lại đột nhiên ở ném đũa lên bàn, sau đó sắc mặt có chút trầm thấp đứng lên.

“A Thời, con còn chưa ăn cơm xong đâu?” Đường phu nhân cũng đứng lên.

Đường Thời giống như là không có nghe thấy Đường phu nhân nói, đi đến trước cửa, đổi giày, lấy chìa khóa buổi chiều khi trở về đặt ở trên kệ, ra ngoài cửa.

Đường phu nhân vội vội vàng vàng đi ra: “A Thời, con đi đâu?”

Đường Thời vẫn bỏ mặc lời Đường phu nhân, anh mở cửa xe, ngồi lên, không một tiếng khởi động xe, trực tiếp nhấn ga, chuyển tay lái, tốc độ cực nhanh ra khỏi khu nhà Đường gia.

Chương 672: Khuynh Khuynh, anh thích em (2)

Lúc Đường Thời lái xe sắp tới kim bích huy hoàng, mới phát hiện mình từ Đường gia đi ra có chút gấp, không có mang túi tiền, anh dừng xe ở cửa chính kim bích huy hoàng, đẩy cửa xe ra xuống xe, ném chìa khóa xe cho người trông bãi đậu xe, lúc này mới lấy điện thoại ra, gọi cho Lục Nhiên, sau đó chậm rãi đi vào kim bích huy hoàng. ∷. . !

Lục Nhiên mới vừa thoát thân từ buổi từ thiện, đang chuẩn bị lái xe về nhà, liền nhận được điện thoại của Đường Thời gọi tới, đành phải chuyển tay lái, qua kim bích huy hoàng.

Lục Nhiên sau khi Đường Thời nói chuyện điện thoại xong, sau nửa giờ, mới đến kim bích huy hoàng.

Lục Nhiên đẩy cửa phòng bao ra, nhìn thấy trong phòng Kim Bích xa hoa, chỉ có một mình Đường Thời.

Trong phòng rất yên tĩnh, không có giọng hát cũng không có nhảy múa, càng không có người tiếp rượu cùng người hát.

Cảm giác được có người đẩy cửa, Đường Thời cũng không có nhấc đầu lên, một mình anh ngồi trên ghế sa lon, trước mặt là bàn caamr thạch, bày nửa vỏ của chai rượu.

Lục Nhiên đứng ở cửa ra vào nhìn một hồi, liền biết Đường Thời tâm tình không tốt, thường thường lúc này Đường Thời, là không cần người an ủi, cho nên anh bước vào phòng khách, lặng yên không một tiếng động đóng cửa lại, ngồi ở khoảng cách Đường Thời có chút xa, không rên một tiếng mà nhìn Đường Thời không ngừng một chén tiếp lấy một chén rượu.

Lục Nhiên không có lên tiếng ngăn cản Đường Thời, chỉ là tùy anh uống, khi anh sắp uống xong, còn nhấn gọi, giúp anh mang rượu.

Trên bàn đầy là vỏ chai rượu, lúc sắp chất đầy, Đường Thời đột nhiên lảo đảo từ trên ghế salon đứng lên, cước bộ có chút nghiêng ngả đi ra khỏi phòng.

Vốn là Lục Nhiên định thần nhàn nhã ngồi ở trên ghế sa lon, do dự một chút, sau cùng có chút không yên lòng đứng lên, đuổi theo Đường Thời.

Lúc sắp bước vào nhà vệ sinh, đi qua hai cô gái trẻ xinh đẹp, cô gái không ngừng nhìn qua Đường Thời, còn xì xào bàn tán thảo luận cái gì, nhìn thấy Lục Nhiên liếc mắt nhìn các cô, mới nhanh chóng im lặng, tránh ra.

Đường Thời đẩy cửa phòng vệ sinh, cúi người, liền nôn vào trong bồn cầu.

Anh một mực đem rượu trong dạ dày uống, cùng cơm buổi tối ăn, nôn hết không còn một mảnh, mới dừng lại, sau đó lung la lung lay đứng lên, đi ra khỏi phòng vệ sinh.

Lục Nhiên nhấn xả nước, đuổi theo sát, chỉ khi Đường Thời vươn tay đẩy cửa, xuyên thấu qua tiếng nước, lại nghe thấy bên ngoài nhà vệ sinh truyền đến hai giọng nói chuyện với nhau.

“Người vừa rồi uống hơi nhiều rượu, anh ta là lão tổng của Xí Nghiệp Thịnh Đường.”

“Thì ra là anh ta, xác thực bộ dạng thật đẹp trai, còn có tiền như vậy, khó trách làm cho Cố Khuynh Thành có đứa bé của người khác, còn muốn dây dưa với anh ta không thả!”

“Chẳng qua Cố Khuynh Thành cũng thật là tiện, đều theo đàn ông khác, lại còn bám theo người suýt nữa thành vị hôn phu của mình, còn dây dưa không ngừng…”

Lục Nhiên nghe đến đó, vô ý thức nghiêng đầu, liếc mắt nhìn Đường Thời bên cạnh mình, kết quả một giây sau, Đường Thời giống như bị kích thích lớn, đột nhiên nâng chân chân lên, đá văng cửa trước mặt, sải bước lao ra ngoài.

Lục Nhiên vội vàng theo ra ngoài, nhìn thấy Đường Thời đang đứng trước mặt của hai cô gái đang rửa tay, mỗi tay nắm cổ một người, nghiến răng nghiến lợi hỏi: “Mấy người vừa mới nói cái gì?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK