Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 81: Nợ mới, nợ cũ cùng tính một lượt (1)

Tại hiện trường bữa tiệc sinh nhật, vẫn ồn ào náo nhiệt như trước. (.. ~

Tô Niên Hoa, Lục Nhiên, Lâm Cảnh Thần, Tứ Nguyệt, bốn người bưng ly rượu, thỉnh thoảng đụng ly uống vài ngụm.

Nhìn qua giống như tâm tình bốn người đều tốt.

Tô Niên Hoa chuốc một ly rượu tây vào bụng: “Từ sau khi Khuynh Khuynh về nước, mấy người không biết, tôi đều thay anh cả, vội muốn chết, mượn lần trước Khuynh Khuynh bị thương cổ chân đưa đi bệnh viện, anh ấy rõ ràng đến vì Khuynh Khuynh, kết quả hết lần này tới lần khác nói tới tới để lấy văn kiện hợp tác, rõ ràng ăn ở hai lòng, nay anh ấy, rất đàn ông, lai có thể đưa Khuynh Khuynh đi, theo tôi thấy, anh ấy sớm nên như vậy!”

Lâm Cảnh Thần thì y hết bậc thầy phân tích, mở miệng nói: “Anh ấy, tâm tư bên ngoài, tôi đoán không ra mà cũng không dám đoán, thế nhưng tâm tư anh ấy đối với Khuynh Khuynh, mấy năm nay tôi cũng nhìn thấy, lúc Khuynh Khuynh tặng quà, anh ấy không nể mặt Khuynh Khuynh, bị nhiều người chế giễu như vậy, nhìn ngoài anh ấy làm bộ như không quan tâm, kỳ thực trong lòng lại càng hcus ý việc Khuynh Khuynh bị người ngoài nói vào, sở dĩ cố ý ở trước mặt nhiều người như vậy, mang Khuynh Khuynh rời đi, chính là muốn nói cho mọi người biết, phía sau Khuynh Khuynh có anh ấy, để cho người khác phải tôn kính với Khuynh Khuynh!”

Lục Nhiên giơ bình rượu, rót đầy cho bốn người, liếc mắt nhìn Tứ Nguyệt, hỏi: “Lão tứ, không phải cô vừa điện thoại hỏi, anh ấy mang Khuynh Khuynh đi đâu sao?”

Tứ Nguyệt nói: “Lên ‘phòng cho tổng thống’ trên lầu.”

Tô Niên Hoa vừa nghe đến mấy chữ này, lập tức hứng thú: “Mọi người nói xem anh ấy, cùng Khuynh Khuynh ở trên lầu, có thể ôn chuyện cũ hay không?”

Nói xong, vẻ mặt của Tô Niên Hoa có chút ảo não: “Sớm biết tôi đã chuẩn bị thuốc, sau đó cho Khuynh Khuynh dùng, khi vào trong phòng, nhất định Khuynh Khuynh chủ động với anh ấy, anh ấy tuyệt đối vui vẻ trong lòng, đến lúc ăn no thoả mãn, đến sáng ngày mai tỉnh lại, tuyệt đối tâm tình anh ấy sẽ vô cùng tốt! Những ngày an nhàn của chúng ta sẽ đến!”

Lục Nhiên cười: “Được, Lão Ngũ, ngươi sạch xả chút vô dụng, ta anh, mị lực, còn cần phải kê đơn? Không làm được hiện tại ta anh, đang sanh long hoạt hổ đối đãi Khuynh Khuynh đây?”

Lâm Cảnh Thần nói phốc: “Đầu giường cãi nhau cuối giường hòa, tuy là anh ấy và Khuynh Khuynh cái này hơi trễ, cách ba năm mới đến, thế nhưng, mấy người không biết, mỗi lần vào ngày mùng 10, nhìn thấy anh ấy một mình lái xe đi tới Hồng Viên, trong lòng tôi lại khó chịu, mỗi lần quản lý nơi đó đều gọi điện thoại cho tôi, nói anh ấy chỉ tìm một chỗ ngồi xuống, không ăn không uống, mà anh ấy lại có khi nào như vậy?”

”Kỳ thực anh ấy không chỉ vào mỗi mùng 10 hàng tháng là nhớ Khuynh Khuynh, mấy người có nhớ không, rất nhiều lần ở trong phòng làm việc thấy anh ấy ngồi đờ ở trước mấy tính không?” Lục Nhiên bị Lâm Cảnh Thần nhắc tới chuyện cũ, biểu tình lập tức nghiêm túc.

Chương 82: Nợ mới, nợ cũ cùng tính một lượt (2)

Lúc Lục Nhiên nói chuyện này, bốn người đều đồng loạt trầm mặc.

”Mấy người đều đã nói, tôi đây cũng nói một chuyện, lúc nào mấy người gặp qua anh ấy uống nhiều? Tôi gặp một lần.” Lâm Cảnh Thần nói đến đây, hơi nhíu mày, giống như là đang suy nghĩ thời gian cụ thể: “Đại khái chính là hứ năm Khuynh Khuynh đi Anh quốc, vốn là buổi tối anh ấy ra ngoài nói chuyện làm ăn, kết quả đến khuya cũng chưa trở lại, sau tôi nhạn được một cú điện thoại, là quản lý quán bar gọi tới, nói anh ấy uống nhiều, để đi đưa về, lúc đó tôi thấy người quản lý nói chuyện vô nghĩa, tửu lượng anh ấy rất tốt có thể uống rượu như là uống nước, chẳng qua là bởi vì đúng điện thoại anh ấy gọi tới, nên tôi lái xe đi đón, lúc đó tôi còn nghĩ, có phải anh ấy cố ý đùa tôi hay không, kết quả khi tôi đẩy cửa vào, liền thấy anh ấy chật vật ngồi hẳn dưới đất, bên cạnh đều là vỏ chai, có rượu tây, có rượu trắng, có bia, còn có Cocktail, gioongs như số đó cộng lại có thể nhấn chìm anh ấy, còn rất nhiều mảnh vỡ thủy tinh, lúc đó tôi hoàn toàn không thể tin được đó là anh ấy, lúc đó anh ấy uống say như chết, tôi phải nhờ quản lý quán bar trợ giúp, mới đưa được anh ấy lên xe, tôi cho quản lý quán bar tiền boa, chờ quản lý quán bar đi, tôi thấy anh ấy gập người, sợ anh ấy muốn ói, liền đỡ đầu anh ấy, kết quả anh ấy nằm lấy tay tôi, mở miệng kêu hai chữ Khuynh Khuynh.”

Sau khi Lâm Cảnh Thần nói đến đây, bỗng nhiên hơi dừng lại: “Đêm đó anh ấy chỉ nói hai chữ, nói với mọi người, đã qua ba năm, tôi vẫn nhớ rõ cái giọng nói kia, đặc biệt bất lực. Mọi người nói xem, từ nhỏ đến lớn, anh muốn gì mà không có, tại sao lại bất lực!”

Sau khi Lâm Cảnh Thần nói xong chuyện này, trên bàn trầm mặc lúc lâu.

Ước chừng quá trọn năm phút, Tô Niên Hoa mới giơ ly rượu, nói: “Trên thế giới này chỉ có một Cố Khuynh Thành mới có thể để cho anh ấy như vậy!”

Lục Nhiên nói: “Mặc kệ thế nào, bây giờ hai người cô nam quả nữ ở một phòng, nhất định sẽ phát sinh gì đó, cuối cùng có thể nhìn thấy anh ấy mang sắc mặt tốt, tới làm một ly, cùng chúc mừng.”

Bốn người đồng thời giơ ly, đụng nhau, ngay lúc bọn họ chuẩn bị uống sạch, bất chợt Tứ Nguyệt lanh mắt nhìn thấy Đường Thời từ trong thang máy đi ra.

Tay Tứ Nguyệt giơ ly rượu hơi dừng lại một chút, sau đó lắp ba lắp bắp nói: “anh, anh ấy,.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK