Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 197: Ấm áp gặp gở (11 )

“Khuynh Thành….?”

Cố Khuynh Thành nghe được tên của mình, quay đầu, liền nhìn thấy Phùng Y Y.

Phùng Y Y người mặc chiếc váy quấn ngực màu đỏ, trên mặt trang điểm rất nhiều kim tuyến, ở dưới ánh đèn thủy tinh yến hội chiếu xuống trông lấp lánh.

Bên người cô ta vây quanh các danh viện, cũng là những người cao quý đẹp mắt.

Mấy cô gái bên người Phùng Y Y, Cố Khuynh Thành đều biết, mọi người đều tuổi xấp xỉ, từ nhỏ thường thường tiếp xúc, nhất là quan hệ của cô và Đường Thời tốt nhất trong những năm đó, những cô gái kia thường xuyên sẽ đưa cho cô một ít quà tặng, sau đó vừa có yến hội, giống như là bây giờ đi theo bên người của Phùng Y Y, cùng quay chung quanh ở bên cạnh cô.

Trên mặt Cố Khuynh Thành mang nụ cười nhàn nhạt, bưng rượu đỏ, từ từ xoay người, đứng tại chỗ không hề động.

Từ lần trước Cố Khuynh Thành cho Phùng Y Y hao cái tát sau đó, cho tới bây giờ hai người đều không có giao lưu gì, Cố Khuynh Thành cũng vẫn cho là, chắc Phùng Y Y sẽ không nói chuyện với mình, thế nhưng cô không nghĩ tới, Phùng Y Y lại mang theo mấy danh viện này, đi tới trước mặt cô.

Phùng Y Y quan sát Cố Khuynh Thành từ trên xuống dưới một lần, kỳ thực dung mạo của cô ta ở nơi này xem như nổi tiếng trong ít danh viện, thế nhưng tình cờ gặp Cố Khuynh Thành, chung quy kém hơn một chút.

Thời gian lưu chuyển, ba năm sau Cố Khuynh Thành trở về thành Bắc Kinh, quần áo ở trên người cô không giống như trước, là may độc nhất vô nhị, trang điểm trên mặt và kiểu tóc, cũng không phải tìm nhà thiết kế nổi tiếng xử lý, thế nhưng, cô vẫn giống như ba năm trước đây, dễ dang hạ thấp những gì cô ta tỉ mỉ sắp xếp.

Trong lòng Phùng Y Y có chút không vui, cô ta nhìn khóe môi Cố Khuynh Thành, thoáng ánh lên ý cười, mở miệng nói ra, giống như mãi mãi không biết giáo huấn, vẫnlàm cho người ta chán ghét: “Khuynh Thành, nhiều năm như vậy, cô vẫn như cũ, còn ngăn nắp xinh đẹp như vậy, dụ cho người ta loá mắt, hoàn toàn không nhìn ra vết tích bị người vứt bỏ.”

Vết tích bị người vứt bỏ sao?

Là chỉ cô bị Đường Thời ngủ rồi không chịu trách nhiệm?

Cố Khuynh Thành khẽ chớp mắt, trong lòng thật sự cảm thấy lời này của Phùng Y Y đêm nay, nói thật chính xác.

Vừa khen cô đẹp, vẫn còn có thể bóc vết sẹo của cô.

Nếu như cô sắc bén phản kích Phùng Y Y, cũng có vẻ cô có khí độ không bằng cô ta.

Chỉ tiếc, cô Cố Khuynh Thành từ trước đến nay không phải là đèn cạn dầu.

Phùng Y Y cô có thể châm chọc, nói xong đẹp như vậy, như vậy Cố Khuynh Thành cô, cũng sẽ!

Cố Khuynh Thành lẳng lặng nhìn Phùng Y Y, trầm mặc một hồi, sau đó cười nói: “Y Y, cô cũng giống vậy, nhiều năm như vậy, vẫn như cũ, luôn luôn phải dựa vào sự ngăn nắp xinh đẹp, mới có thể khiến mình xem như miễn cưỡng dụ cho người ta loá mắt.”

Chương 198: Ấm áp gặp gở (12 )

Hàm ý trong lời này của Cố Khuynh Thành, làm sao Phùng Y Y có thể nghe không hiểu.

Cô đây là đang tự nhủ cô ta dựa vào sự sang quý thêm hoa lệ, đều không thể làm được giống Cố Khuynh Thành, diễm áp quần phương.

Nụ cười trên mặt Phùng Y Y thu lại, ánh mắt trở nên lạnh vài phần, ngay khi Cố Khuynh Thành cho là cô ta phải lộ ra diện mạo chân thật, sẽ không nói lý gây gổ cùng cô, Phùng Y Y lại đột nhiên thay đổi sắc mặt, nghiêng đầu qua chỗ khác, cười nói với một danh viện bên cạnh: “Mỗi lần tôi nói đùa với Khuynh Thành, Khuynh Thành luôn luôn có thể đánh trả tôi đây á khẩu không trả lời được.”

Nói xong, Phùng Y Y giống như nghĩ đến cái gì đó, nói tiếp: “Mấy người đều nhớ Khuynh Thành nhỉ, Cố Khuynh Thành, trước đây có quan hệ tốt đối với anh Thời.”

Phùng Y Y biết Cố Khuynh Thành và Đường Thời sau đêm vui vẻ, bị Đường Thời vứt bỏ, Cố Khuynh Thành đi nước Anh, thế nhưng những danh viện khác, lại chỉ biết là, Cố Khuynh Thành bất chợt phải đi nước Anh.

Cho nên Phùng Y Y vừa nói như thế, những danh viện khác, lập tức liền bắt chuyện cùng với Cố Khuynh Thành.

“Khuynh Thành, đã lâu không gặp.”

“Khuynh Thành, tại sao cô bỗng nhiên lại đi nước Anh?”

“Khuynh Thành, mấy năm nay quan hệ của cô và Đường tiên sinh có tốt không?”

“Khuynh Thành, lần này cô trở về, nhất định Đường Tiên Sinh thật cao hứng, khẳng định còn đối với cô như là trước đây…”

Kỳ thực những danh viện thứ này, nói ra không chút cạm bẫy nào, thuần túy chỉ là bắt chuyện khách sáo bình thường.

Thế nhưng, Cố Khuynh Thành biết, Phùng Y Y muốn chính là hiệu quả vậy.

Cô thế nhưng la một cô gái bị Đường Thời ghét bỏ không cần, hiện tại những người này không biết chân tướng, ở trước mặt của cô, hỏi chuyện của cô và Đường Thời, không thể nghi ngờ chính là ở vạch trần vết sẹo cũ của cô.

Cố Khuynh Thành ở trước mặt Phùng Y Y chưa từng thua thiệt bất luận cái gì, nhưng mà bây giờ, cô lại chỉ có thể bao hàm rất nhiều khuất nhục lại, chặt chẽ nuốt vào trong bụng.

Cô cố gắng duy trì nụ cười trên mặt, cố gắng đáp vài câu với mấy danh viện này, sau đó vội vã mượn cớ, liền rút người ra.

Tâm tình Cố Khuynh Thành lập tức rơi vào đáy cốc, càng không có tâm tư đi ăn cái gì, cô giơ cổ tay lên, nhìn thời gian một chút, khoảng cách tám giờ bắt đầu nghi thức chúc mừng còn hơn một giờ, Cố Khuynh Thành rũ mi mắt xuống, liền yên lặng không chút tiếng động đi ra khỏi hội trường.

Cố Khuynh Thành đi dọc theo bậc thang bằng gỗ, từ từ đi xuống dưới, cuối cùng đi vòng qua đỉnh núi có đài quan cảnh tương đối tĩnh lặng, mới dừng lại.

Cô nhìn đèn đuốc cảnh đêm ở dưới chân núi sơn trang nghỉ phép Hồng Viên, trong đầu nghĩ vừa tới những lời mà mấy cô danh viện hỏi mình.

Cô biết, khi những người đó không biết chuyện cô và Đường Thời phát sinh những gì, mới có thể hỏi cô như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK