Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 179: Khóc Tới mê man (25 đệ )

Trở về nhà cũ Đường Gia, phải đi qua cửa Cố Gia, khi xe sắp tiếp cận cửa nhà, Đường Thời mở mắt, giọng nói thản nhiên: “Đi Cố Gia.”

Thì ra Đường Tổng nhiều lần trở về nhà cũ Đường Gia, là bởi vì Cố tiểu thư… Tài xế là tài xế lâu năm ở Đường Gia, đã từng không ít đưa đón Đường Thời và Cố Khuynh Thành, cho nên chỉ trong nháy mắt đã hiểu được ý nội tâm Đường Thời, tài xế lại xuyên qua kính chiếu hậu nhìn Đường Thời, sau đó sắc mặt cung kính chuyển động phương hướng một chút, xe quẹo vào cửa Cố Gia.

Trong sân Cố Gia không có một bóng người, hai bên hành lang có những đèn đường cách thức Châu Âu, hơi lộ ra chút cổ xưa, ở dưới nắng chiều bao phủ, đội thêm một tầng ánh vàng thật mỏng.

Xe vững vàng đứng ở trước biệt thự nhà Cố Gia, tài xế nhanh chóng xuống xe, mở của xe cho Đường Thời, Đường Thời xuống xe, tài xế theo thói quen đi tới trước cửa nhà Cố Gia, đang chuẩn bị giơ tay lên nhấn chuông cửa, Đường Thời đứng ở một bên, lúc bất chợt mở miệng nói: “Để tôi.”

Tài xế theo liếc mắt nhìn sang Đường Thời, cung kính rút lui, lên xe.

Đường Thời đứng ở cửa Cố Gia một chút, mới vươn tay, ấn lên chuông cửa.

Đại khái qua nửa phút, cửa nhà bị người đẩy ra, là người giúp việc làm cho Cố Gia rất nhiều, thấy Đường Thời, có chút vô cùng kinh ngạc, ngẩn người một chút, vội vã quy củ đứng tránh khỏi cửa, dẫn Đường Thời đi vào phòng khách, sau khi mời anh ngồi xuống, liền vội vội vàng vàng chạy vào phòng bếp, pha một tách cà phê, bưng đến trước mặt của Đường Thời, nói: “Thời Thiếu Gia, tôi sẽ lên lầu kêu phu nhân và tiểu thư xuống.”

Sáng sớm Cố Khuynh Thành tỉnh lại vẫn nằm ở trong trạng thái lo lắng đề phòng, hiện taij mới hạ tâm xuống, Cố Khuynh Thành thấy khoảng cách tới giờ dùng bữa ăn tối còn sớm, đi tắm, lúc đi vào phòng thay quần áo, Cố Khuynh Thành theo thói quen cầm một chiếc váy màu xanh nhạt, cô nghĩ đến nay không cần phải thấy Đường Thời, do dự một chút, cuối cùng chọn ra chiếc váy màu vàng.

Váy là kiểu dánh mua mấy năm trước, thế nhưng sau khi Cố Khuynh Thành mặc vào, vẫn là mừng rỡ đứng ở trước gương đi một vòng, sau đó lại chọn một chiếc váy màu xanh nhạt mặc vào.

Khi Cố Khuynh Thành không ngừng liên tiếp đổi lại quần áo, lúc mình đang thưởng thức, bên ngoài truyền đến một tiếng đập cửa, Cố Khuynh Thành đi ra khỏi phòng thay đồ, liền thấy Cố phu nhân bưng một ly xoài ép tới.

Cố Khuynh Thành ngồi ở bên giường, bưng đồ ngọt lên uống.

Cố phu nhân ngồi ở trên ghế sa lon đối diện cô, nhìn cô chằm chằm một hồi, mở miệng nói: “Vết thương trên đầu đã nhạt nhìn không thấy nữa, rõ ràng trang điểm sơ sơ, có thể đi làm.”

Động tác Cố Khuynh Thành uống đồ ngọt bỗng dừng lại, ngẩng đầu nhìn Cố phu nhân, nói: “Ngày nghỉ của con mời được 12 ngày.”

Cố phu nhân không có nói tiếp, chỉ chốc lát, bà mới mở miệng nói: “Khuynh Khuynh, có phải con không muốn đi tói Thịnh Đường đi làm hay không?”

Chương 180: Khóc tới mê man (26 )

Vẻ mặt Cố Khuynh Thành cứng ngắc một cái, lập tức nói một câu: “Con làm sao sẽ không muốn đi làm chứ.

Cố phu nhân không nói lời nào, chỉ là nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành, một lúc sau, mở miệng có vẻ hơi nghiêm túc: “Hoặc có lẽ là, Khuynh Khuynh, con kỳ thực không muốn gặp A Thời.”

Lúc này Cố phu nhân dùng câu khẳng định, mà không phải câu nghi vấn.

Tay Cố Khuynh Thành cầm cốc xoài ép mà nhẹ nhàng mà run một cái, sau đó cúi đầu uống một hớp nước xoài, ổn định tâm tư bối rồi của mình một chút, lập tức thần thái tự nhiên ngẩng đầu, nhìn Cố phu nhân, mặt mày cong cong, ngữ điệu hòa hoãn nói: “Mẹ, sao mẹ lại có thể nghĩ như thế chứ?”

Lúc này Cố phu nhân không có mở miệng nói chuyện, so với lần trước dài hơn rất nhiều.

Cố Khuynh Thành nuốt nước bọt, trên mặt vẫn treo nụ cười bình thường như trước, mở miệng, nói: “Mẹ, mẹ đừng có đoán mò…”

“Khuynh Khuynh…” Sắc mặt Cố phu nhân có chút ngưng trọng cắt đứt lời Cố Khuynh Thành nói, bà nhìn Cố Khuynh Thành xem lúc, mới nói tiếp: “Con bị thương nhiều như vậy, A Thời chưa từng tới thăm con, con nói, ta là đoán mò sao?”

Vẻ mặt Cố Khuynh Thành có chút cứng ngắc, cô cố gắng nhếch môi, nặn ra một nụ cười: “Đường Thời rất bận rộn, khả năng anh ấy không có thời gian.”

“Con đã từng bị gió thổi một cái, bị cảm lạnh, chỉ có chút cảm mạo, A Thời đều có thể bay từ nước ngoài trở về để đến gặp con, khi đó A Thời, không bận rộn sao?”

Cố Khuynh Thành bị một câu nói này của Cố phu nhân, có chút không nói ra lời, nụ cười cô cố kéo, từ từ thu liễm từng chút.

Tuy trong lòng cô rõ ràng Đường Thời chán ghét và lạnh lùng với cô, thế nhưng cô vẫn không thể để cho cha mẹ của mình lo lắng, mà hết sức che dấu.

Hiện tại, cuối cùng cô cũng không che dấu được?

Trong phòng trở nên có chút vắng vẻ, qua một lúc lâu, Cố phu nhân mới lại mở miệng, nói: “Khuynh Khuynh, con không cần gạt ta, trước đó con và Tiểu Nguyệt nói chuyện, ta nghe thấy.”

Kỳ thực Cố phu nhân cũng không phải là có ý muốn nghe trộm Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt nói chuyện, Cố Khuynh Thành bị thường nhiều như vậy, Đường Thời chẳng bao giờ tới thăm, trong lòng của bà vốn có một chút tâm thần không yên, cho nên khi bà nghe Tứ Nguyệt hỏi Cố Khuynh Thành có phải không thể tốt lại như lúc ban đầu với Đường Thời không, thì liền không có cắt đứt nói chuyện giữa Cố Khuynh Thành và Tứ Nguyệt.

Từ nhỏ Tứ Nguyệt và Cố Khuynh Thành đã là bạn tốt, trong lòng Cố Khuynh Thành có nỗi phiền gì, sẽ nói với Tứ Nguyệt, cũng không biết biểu hiện với họ ra ngoài.

Trong lòng của bà vẫn luôn muốn biết rốt cuộc tình huống giữa Cố Khuynh Thành và Đường Thời như thế nào.

Khi bà nghe được Tứ Nguyệt hỏi thăm một câu “Cậu đang sinh khí với anh ấy sao? ” Bà mới biết được, giống như suy đoán của bà, Cố Khuynh Thành thật sự giận dỗi cùng với Đường Thời, mà ngược lại, không phải Đường Thời sinh khí với cô, mà là cô sinh khí với Đường Thời.

 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK