Chương 471: Tôi đối với em mà nói là gì? (1)
Cố phu nhân thấy Cố Khuynh Thành ngẩn người, mi tâm nhíu lại, biểu cảm lo lắng hỏi: “Lẽ nào A Thời không có gọi điện thoại cho con?”
Cố Khuynh Thành vội vã hoàn hồn, cười với Cố phu nhân, nói là an ủi Cố phu nhân, không bằng nói là lừa mình dối người: “Đường Thời buổi sáng có một hội nghị, khả năng hiện tại không biết tin tức này… *.”
“Chỉ mong A Thời còn chưa biết tin tức này, chỉ sợ cậu ấy bởi vì sai lầm lần này của chúng ta…” Cố phu nhân thở dài một hơi, trầm mặc một hồi, nói tiếp: “Chẳng qua lần này, Khuynh Khuynh nhanh trí, trước tiên nghĩ đến mời cuộc họp báo, thay Xí Nghiệp Thịnh Đường làm sáng tỏ và sự cố không liên quan lần này, cứu vãn đúng lúc, bằng không thực sự khiến Xí Nghiệp Thịnh Đường gặp tổn thất lớn nói, sợ rằng hôn sự của Khuynh Khuynh và A Thời, cũng khó mà nói.”
Cố Khuynh Thành nghe được lời của mẹ, nhẹ nhàng rũ mi mắt xuống, đáy lòng trở nên có chút lo lắng, sợ Đường Thời thực sự sẽ bởi vì sai lầm của cha mà mất hứng.
Cố Chính Nam tuy đã tỉnh lại, thế nhưng tình trạng cơ thể có chút kém như trước, cho nên tỉnh chưa có được bao lâu, liền ngủ tiếp.
Cố Khuynh Thành và Cố phu nhân ngồi yên ở trong phòng bệnh, thỉnh thoảng Cố phu nhân liếc mắt nhìn thời gian, sau đó dõi mắt nhìn điện thoại di động trong tay Cố Khuynh Thành, Cố Khuynh Thành biết trong lòng mẹ đang lo lắng gì.
Điện thoại di động của cô, vì để cha nghỉ ngơi nên đã tắt âm, cho nên khi mẹ lại nhìn điện thoại lần nữa, liền chủ động gọi cho Đường Thời một cú điện thoại, sau đó chờ thông, mới đua màn hình sang cho mẹ nhìn, thấy cuối cùng mẹ cũng thở phào một cái, lúc này cô mới lặng yên không chút tiếng động rất nhanh chóng ra khỏi phòng bệnh.
Cố Khuynh Thành đi ra xa khỏi phòng bệnh của cha, sau đó mới đưa điện thoại di động lên tai, nhẹ nhàng alo một tiếng vào trong điện thoại.
Bên trong điện thoại, cũng không có truyền đến tiếng Đường Thời, cách tai nghe, Cố Khuynh Thành có thể nghe được bên kia mơ hò có tiếng đánh máy.
Cố Khuynh Thành cầm điện thoại di động, trầm mặc một hồi, sau đó thấp giọng nói một câu: “Anh đang bận sao?”
Cách một lúc lâu, Đường Thời mới không lạnh không nóng “Ừ” 1 tiếng.
Cố Khuynh Thành nghĩ đến mẹ mình nói, lo lắng Đường Thời nhờ vào sai lầm của Cố thị này này, mà có chút mất hứng, vì vậy khi nghe Đường Thời nói câu này, cả người cô có chút khẩn trương, cô cố gắng nuốt nước miếng một cái, để cho mình bình tĩnh một chút, mới nhẹ giọng “Ừ” một tiếng, sau đó dụng lực nắm chặt điện thoại di động, nhẹ giọng mở miệng, nói: “Liên lụy Xí Nghiệp Thịnh Đường, thật xin lỗi.”
Bên kia điện thoại, bởi vì câu nói áy náy của Cố Khuynh Thành, rơi vào trầm mặc rất lâu.
Qua không biết bao lâu, Cố Khuynh Thành nghe được bên kia truyền đến tiếng khép máy vi tính và tiếng ghế ma sát mặt đất, ngay sau đó cô liền nghe được tiếng Đường Thời bình thản, như không có liên quan đến mình nói: “Không phải em đã mở buổi họp báo, vút Xí Nghiệp Thịnh Đường đi sạch sẽ sao? Làm sao Xí Nghiệp Thịnh Đường có thể bị liên lụy cái gì?”
Giọng Đường Thời, nói rất nhẹ nhàng, thậm chí còn mang một tia trào phúng, khiến viền mắt Cố Khuynh Thành có chút phiếm hồng, đáy lòng có sự khó chịu không nói được, cô dùng sức nắm vạt áo của mình, không có lên tiếng.
Mà Đường Thời bên kia điện thoại, giống như vô cùng kiên trì.
Chương 472: Tôi đối với em mà nói là gì? (2 )
Mà Đường Thời bên kia điện thoại, giống như vô cùng kiên trì.
Anh đợi Cố Khuynh Thành hồi lâu, mang theo vài phần nhàn nhã mở miệng, hỏi: “Xí nghiệp Cố thị xuất hiện trắc trở lớn như vậy, có cần tôi giúp một tay hay không?”
Cố Khuynh Thành đã từng, vô số lần phí hết tâm tư tiếp cận Đường Thời, lợi dụng Đường Thời, vì để Thịnh Đường có thể kéo xí nghiệp Cố thị lên như diều gặp gió.
Hiện tại, Đường Thời chính mồm hỏi cô, có cái gì… cần giúp không, Cố Khuynh Thành lại không tài nào mở miệng.
Thậm chí cô nghĩ đến, ở trên xe, mẹ đã nói, chỉ cần Xí Nghiệp Thịnh Đường vẫn còn, Cố thị sẽ không chết, còn có buổi họp báo, một người ký giả cũng đã nói như vậy, Xí Nghiệp Thịnh Đường vẫn còn, cô gả cho Đường Thời, Cố thị muốn được dự dậy dễ dàng như trở bàn tay, giống như, ở trong mắt của tất cả mọi người, hành động này của cô, đều là đang làm đệm cho xí nghiệp Cố thị.
Đã từng, cô có lẽ sẽ thực sự bày ra như vậy, thế nhưng nay, cô thật sự không có suy nghĩ nhiều như vậy.
Kỳ thực Cố Gia rất cần Đường Thời trợ giúp, huống chi, cho tới nay, cô gả cho Đường Thời, chẳng qua cũng vì cứu mạng trước mắt, dựa vào Đường Thời, thế nhưng cái cứu mạng đã đến, cô lại phát giác bản thân, không muốn Đường Thời trợ giúp.
Cố Khuynh Thành nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ xem một hồi thật lâu, mới nhỏ giọng nói: “Không có.”
Bên kia điện thoại, lại rơi vào trầm mặc một lần nữa. bạn nào muốn đọc trước chương liên hệ : [email protected]
Tuy là cách một chiếc điện thoại, Cố Khuynh Thành cũng không biết Đường Thời bên kia điện thoại, rốt cuộc mang vẻ mặt gì, nhưng trầm mặc như vậy, lại làm cho lòng của cô có chút bất an.
Cô nghĩ đến mẹ mình, tự nói với mình, Đường Thời tự nhiên cho cha hẳn 50 triệu đầu tư, khiến ông đi làm cái hạng mục kia.
500 ngàn, cũng không phải là một con số nhỏ.
Cố Khuynh Thành nuốt nước bọt, tiếp tục nhỏ giọng nói: “Cám ơn anh đã cho cha em 500 ngàn đầu tư, chẳng qua đầu tư, không thể thể đền ơn gì được cho anh, mà đã ngâm nước nóng.”
Lúc này Đường Thời không có trầm mặc, âm điệu trầm thấp nói: “Không sao, đầu tư sẽ có nguy hiểm.”
Cố Khuynh Thành mím môi: “Em sẽ nghĩ biện pháp trả 500 ngàn lại cho anh.”
“Không cần.” Đường Thời không hề dừng lại trả lời một câu như vậy, sau đó dừng một chút, nói tiếp: “So với tôi đầu tư tốn khoảng 34 chục tỷ thì 500 ngàn không tính là gì.”
Nói đến đây, Đường Thời ở bên kia điện thoại, khẽ cười một tiếng: “Chỉ tiếc, tốn khoảng 34 chục tỷ.”
Cố Khuynh Thành có chút không rõ 34 chục tỷ trong miệng Đường Thời là chỉ cái gì, kỳ thực không cần Đường Thời cường điệu, cô cũng biết, 500 ngàn đối với Xí Nghiệp Thịnh Đường mà nói, thực sự chưa tính là gì, thế nhưng hết lần này tới lần khác, trong đầu của cô, chỉ có ý niệm trả lại 500 ngàn này cho Đường Thời.
Cố Khuynh Thành cũng thấy bây giờ suy nghĩ của mình thực sự kỳ quái, cô liều sống liều chết muốn gả cho Đường Thời, không phải làvì quyền thế và tiền phía sau anh sao?
Cô cũng không biết cái suy nghĩ mình phải trả tiền lại này, rốt cuộc làm sao hiện ra, thế nhưng cô luôn cảm thấy, cô chỉ có làm như vậy, trong lòng mới có thể thoải mái một ít, lúc cô đối mặt với Đường Thời, mới cảm thấy yên tâm thoải mái, có thể mang được mở đầu tốt.
Cố Khuynh Thành dùng sức nắm chặt nắm tay, nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ, trong nháy mắt, lại mở miệng nói với Đường Thời trong điện thoại: ” 500 ngàn là của anh, em trả lại cho anh là đúng…”