Cố Khuynh Thành đóng cửa phòng lại, đi theo sau lưng Đường Thời xuống bậc thang, tốc độ cô đi đường cố ý cực kỳ chậm, trong lúc đó kéo ra khoảng cách cùng Đường Thời rất lớn.
Dọc theo đường đi hai người vẫn yên lặng không nói gì như cũ, một trước một sau cùng đi.
Ánh trăng đêm nay là trăng lưỡi liềm, cong cong treo ở chân trời, chiếu trên đất rõ ràng.
Vùng ngoại thành gió đêm hơi lạnh vài phần, trong lành xen lẫn hương thơm làm cho người ta cảm giác một loại yên tĩnh.
Nhưng mà tâm Cố Khuynh Thành lại không an tĩnh được.
Đường Thời đi tới ngưỡng cửa chính Cố Gia, dừng bước nghiêng đầu sang chỗ khác nhìn thoáng qua Cố Khuynh Thành phía sau mình một khoảng cách rất lớn.
Bước chân Cố Khuynh Thành hơi hơi ngừng một chút, lại kiên trì từ từ đi tới cửa, cuối cùng dừng lại vị trí cách một khoảng cách với Đường Thời.
Thời điểm trong phòng Cố Gia, Đường Thời vẫn chưa thể đánh giá Cố Khuynh Thành tốt.
Hiện tại đứng ở cửa chỉ có hai người bọn họ, ngọn đèn cửa mờ nhạt, Đường Thời nhìn thấy, chẳng qua mới ngắn ngủn vài ngày không gặp, cả người Cố Khuynh Thành cũng đã gầy một vòng, mặt vốn cực kỳ tinh xảo cũng rất nhỏ, nhìn càng thêm xinh đẹp rồi.
Cô vẫn đều rủ lông mi, không có ngẩng đầu nhìn anh, dường như có chút khẩn trương, Đường Thời nhìn thấy tay cô lặng yên không một tiếng động giấu ở phía sau làn váy, dùng lực nắm thành nắm đấm.
Đường Thời nhìn chằm chằm Cố Khuynh Thành thật lâu mới mở miệng nói: “Tối ngày mai công ty có tiệc rượu.”
Anh nói lời này cực kỳ ngắn gọn nhưng mà Cố Khuynh Thành lại biết, anh đây là nói cho cô, ngày mai phải đi Thịnh Đường làm.
Cố Khuynh Thành nhẹ nhàng gật đầu một cái, không nói gì.
Hai người lại lâm vào trầm mặc.
Cố Khuynh Thành tưởng rằng mình không nói gì dẫn đến lúng túng, trong đầu cô nhanh chóng xoay xoay nghĩ mình phải nói chút gì, nhưng mà mà lại không nghĩ ra được vài lời, cuối cùng liền ngẩng đầu nhìn Đường Thời mở miệng nói một câu: ” Tạm biệt.”
Đường Thời nghe hai chữ thế, mi tâm hơi dừng một chút, nhưng sau một giây, anh cái gì cũng chưa nói liền xoay người sải bước hướng về phía cửa nhà Đường gia đi đến cũng không quay đầu lại.
Cố Khuynh Thành đứng ở cửa, nhìn bóng dáng Đường Thời dần dần biến mất tại góc rẽ cửa nhà Đường gia, lúc này mới thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhìn chằm chằm phương hướng Đường Thời vừa mới đi, sau đó từ từ xoay người hướng về phía trong phòng đi đến.
—
Tự tôn Cố Khuynh Thành nói cho cô, cô không muốn gả cho Đường Thời rồi.
Nhưng mà lý trí lại nói cho cô, Cố Gia nuôi cô lớn như vậy, cô không thể liền bỏ quên Cố Gia không để ý như vậy.
Mấy ngày này, cô vẫn đều vì vấn đề này mà do dự, vẫn không thể làm ra một cái quyết định.
Cho nên, ngày hôm sau Đường Thời xuất hiện tại Cố Gia, Cố Khuynh Thành vẫn đi xí nghiệp Thịnh Đường làm.
Chương 160. Khóc tới mê man (6)Ở trong công ty, chỉ cần Cố Khuynh Thành vừa thấy Đường Thời, cô nhất định sẽ né tránh thật xa, tránh cho gần gũi tiếp xúc cùng anh, mặc dù như thế, nhưng mà dù sao Cố Khuynh Thành cũng là trợ lý thư ký Đường Thời, chỉ cần Đường Thời ra vào văn phòng cô tất nhiên sẽ nhìn thấy Đường Thời, cho nên mỗi lúc này, cô trực tiếp chôn đầu ở trên bàn, chờ Đường Thời rời đi mới có thể tiếp tục công việc.
Thư ký trưởng cho rằng cô là bệnh nặng một hồi mới đi làm, đưa công việc cho cô cũng không nhiều, nhưng mà một ngày qua đi Cố Khuynh Thành lại mệt mỏi ăn có chút không tiêu.
Đêm nay công ty có tiệc rượu, địa điểm chọn chính là Câu Lạc Bộ Kinh Thành.
Đến lúc Cố Khuynh Thành chạy tới mới phát hiện, nói là công ty tụ hội, nhưng mà vẫn không hề thiếu lãnh đạo công ty hợp tác chặt chẽ cùng xí nghiệp Thịnh Đường cũng tới tham gia tiệc rượu lần này.
Tám giờ tối tiệc rượu đúng giờ mở màn, thân là tổng giám đốc xí nghiệp Thịnh Đường, Đường Thời mặc bộ tây trang màu đen đứng trên sân khấu, nói ngắn gọn nói hai câu liền ra hiệu tiệc tối chính thức mở màn.
Khâu ban đầu tiệc tối đó là mời rượu.
Trong công ty Thịnh Đường tiệc rượu như vậy nhất định hàng tháng có một lần, Đường Thời thỉnh thoảng sẽ vắng họp, nhưng mà đa số đều có mặt, nhưng mà mặc dù đến đây cũng chỉ là thời điểm mở màn lên tiếng hai câu, liền vội vàng rút lui khỏi.
Nhưng mà tiệc rượu đêm nay, Đường Thời lại không có chút nào ý tứ rời đi.
Cho dù những nhân viên đã đi làm ở Thịnh Đường, nhưng mà đối với bọn họ mà nói, tổng giám đốc đại nhân giống như nhân vật trong truyền thuyết, cao không thể chạm.
Hiện tại tổng giám đốc đại nhân ở lại hiện trường tiệc rượu, chưa hề rời đi, tự nhiên không hề thiếu nhân viên nghĩ tất cả biện pháp tới gần xung quanh Đường Thời, sau đó nhân cơ hội kính anh một chén rượu.
Cố Khuynh Thành né tránh Đường Thời không kịp, đừng nói tiếp cận trước mặt Đường Thời giống như nhân viên khác, cho nên thời điểm ngay từ đầu cô ở tiệc rượu, liền lặng yên không một tiếng động thoát khỏi đám người tìm một xó xỉnh hẻo lánh ngồi xuống.
Từ khi về nước đến bây giờ, cô chỉ tham gia ba lần tiệc rượu như vậy.
Tiệc rượu lần đầu tiên là cô cùng cha mình tham gia, cũng là một đêm gặp lại Đường Thời sau ly biệt kia.
Tiệc rượu lần thứ hai là tiệc sinh nhật Đường Thời, thời điểm cô đưa quà sinh nhật cho Đường Thời bị đả kích cũng là một người trốn chỗ xa xa, nhưng mà còn có Tứ Nguyệt và Tô Niên Hoa.
Nhưng mà hôm nay Tứ Nguyệt bởi vì một cái hạng mục hôm trước đi công tác ở Mĩ quốc, Lục Nhiên, Lâm Cảnh Thần và Tô Niên Hoa đều đã phân công nhau chiêu đãi lãnh đạo những công ty khác tối nay tới.
Cho nên trên bữa tiệc rượu này, chỉ có một mình cô ngồi ở trong góc, có vẻ đặc biệt không hợp hoàn cảnh.
Cảnh tượng phía sau truyền đến tiếng động lớn, Cố Khuynh Thành thỉnh thoảng quay đầu nhìn một cái, liền có thể nhìn thấy bên cạnh Đường Thời luôn luôn vờn quanh không ít người.