Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 403: Không hề đụng cô (3 )

Cố Khuynh Thành đứng ở trước cửa kính, sững sờ trong nháy mắt, cả người có vẻ có chút bối rối đi ra ngoài: “Trương Tẩu, Đường Thời làm sao vậy?”

“Tôi cũng không biết Thời Thiếu Gia thế nào? Tôi thấy tối hôm qua cậu ấy không có trở về nhà cũ, sáng nay tới đây chuẩn bị bữa sáng, kết quả phát hiện cửa kính phòng khách không có đóng, trong phòng rất lạn, tôi mới đi tới, kết quả là nhìn thấy Thời Thiếu Gia ngâm mình ở trong bể bơi.

Sắc mặt Cố Khuynh Thành trắng vài phần, không nói gì, chỉ là ngồi xổm người xuống, kéo một cánh tay khác của Đường Thời.

Đường Thời cũng không mập, thế nhưng vẫn là đàn ông, vóc người thon dài, Cố Khuynh Thành giúp đỡ Trương Tẩu, tốn sức đưa anh từ trong bể bơi ra, cả người đã hơi có vẻ hơi hết lực.

Sắc mặt người đàn ông trắng bệch, cánh môi không còn chút màu, hai mắt nhắm nghiền, hoàn toàn tìm không được chút nào lạnh lẽo cô quạnh ưu nhã ngày thường.

Trên người của anh, lạnh đến đọa người, cả người cũng không nhúc nhích, ngón tay Cố Khuynh Thành run rẩy đưa về phía mũi của anh, cảm giác được hơi yếu ớt, lúc này mớigiọng mới run rẩy, nói với Trương Tẩu: “Nhanh kêu bác sĩ.”

Trương Tẩu hoảng loạn gật đầu, liền lảo đảo chạy vào trong phòng khách.

Cố Khuynh Thành cắn chặt răng, tốn sức ôm lấy Đường Thời từ trên sàn nhà, sau đó đem cánh tay của anh, khoác trên vai mình, chống thân thể anh, đi vào nhà từng chút.

Trương Tẩu cúp điện thoại, lập tức trở lại, giúp đỡ Cố Khuynh Thành đưa Đường Thời lên lầu hai.

Lúc này Cố Khuynh Thành, hoàn toàn không để ý tới e lệ, trực tiếp đợi Trương Tẩu ra ngoài, liền tốn sức cởi quần áo ướt nhẹp trên người Đường Thời, sau đó cầm khăn mặt lau khô người anh, thay anh mặc vào áo ngủ, mới đắp chăn lên người anh.

Cố Khuynh Thành sờ sờ cánh tay Đường Thời, phát hiện vẫn lạnh còn, cô cầm lấy điều khiển từ xa, điểu chỉnh nhiệt độ lên cao nhất, sau đó lục tung tìm chăn, đắp chồng lên người Đường Thời.

Cố Khuynh Thành cũng không biết rốt cuộc mình bị làm sao, chẳng qua là cảm thấy cả người có chút hoang mang lo sợ, cô ngồi ở bên giường, vẫn không ngừng vươn tay, đo lường nhiệt độ cơ thể Đường Thời.

Thẳng đến khi mình bị nhiệt độ của hệ thống sưởi làm cho đổ đầy mồ hôi, sờ Đường Thời, hơi có chút ấm lên, Cố Khuynh Thành âm thầm thở phào một cái.

Nhưng mà, buông lỏng còn chưa được lâu, Cố Khuynh Thành lại phát hiện, Đường Thời từ lúc lạnh, biến thành nóng kinh người.

Ngay khi Cố Khuynh Thành không biết làm sao, bác sĩ Trương Tẩu gọi điện đã tới.

Đường Thời chẳng qua bơi trong nước lạnh, ngâm nước trong thời gian lâu, dính vào phong hàn, mê man ở trong bể bơi.

Cũng may ngày thường anh vẫn luôn rèn luyện thân thể, sức chống cự mạnh hơn rất nhiều so với người thường, cho nên bác sĩ đo nhiệt độ cơ thể xong, cho Đường Thời uống một viên thuốc hạ sốt, kê ít thuốc, rồi rời đi.

Trương Tẩu nghe bác sĩ nói không có gì đáng ngại, lúc này mới yên tâm, đi xuống lầu nấu cơm.

Cố Khuynh Thành canh giữ ở bên người Đường Thời, nhìn chằm chằm người đàn ông mê man sốt cao, nghĩ đến chín giờ rưỡi, trong công ty còn có hội nghị thường kỳ cần Đường Thời tham gia, vì vậy liền cầm điện thoại di động lên, gọi cho Lục Nhiên một một cuộc, đem tình huống Đường Thời nói một lần, thuận tiện cũng xin mình nghỉ cho mình .

Cúp điện thoại, Trương Tẩu lên lầu kêu Cố Khuynh Thành xuống ăn sáng, Cố Khuynh Thành không có chút khẩu vị nào, chỉ ăn lung tung hai ba miếng, rồi trở lại trên lầu.

Chương 404: Không hề đụng cô (4 )

Đường Thời vẫn ngủ đến năm giờ chiều, trong não mới có ý thức, anh cảm giác được có một một cánh tay mềm mại để trên trán mình, dừng một chút, sau đó bên tai truyền đến giọng nói quan tâm: “Sốt đã giảm rồi, nhưng vẫn có chút nóng, Trương Tẩu, chúng ta có nên kêu bác sĩ qua hay không?”

Giọng nói này rất dễ nghe, rất quen thuộc, giống như truyền từ đáy lòng anh tới, lập tức anh liền nghe được giọng một phụ nữ trung niên: “Tôi đi gọi điện thoại, nói Thời Thiếu Gia hạ sốt, biểu thị chuyển biến đã tốt, nhưng thật ra Cố Tiểu Thư, cô vẫn không ăn cái gì, bây giờ tôi chuẩn bị cơm tối, cô nên khỏe mạnh một chút.

Sau đó tiếng đánh động lòng người lại vang lên một lần nữa: “Tôi không đói bụng, để sau hãy nói.”

Cố Tiểu Thư… Oh, khó trách anh cảm thấy giọng nói này quen thuộc như vậy, như là từ đáy lòng của anh truyền ra, thì ra là Khuynh Khuynh… Trong miệng cô như là đang quan tâm ai đó, là anh sao?

Đường Thời liều mạng muốn mở mắt, nhìn hoàn cảnh chung quanh một cái, lại cảm thấy mí mắt như là đổ chì, làm sao cũng không động đậy, cuối cùng anh chỉ có thể mệt mỏi buông tha, sau đó ngón tay sờ bên cạnh lung tung, cuối cùng mò lấy cái tay mềm mại, liền nắm thật chặc ở trong lòng bàn tay của mình.

Thì ra cô thật sự ở bên cạnh mình… trong lòng Đường Thời hiện lên một tia ấm áp, tiếp tục dùng sức nắm chặt lòng bàn tay nhỏ bé, sau đó lại rơi vào trong giấc ngủ lần nữa.

Cố Khuynh Thành đợi sau khi Trương Tẩu rời đi, muốn đi vào toilet, kết quả vừa mới đứng lên, đã bị tay Đường Thời nắm chặt, cô muốn rút ra theo bản năng, lại phát hiện người đàn ông càng cầm chặt hơn, cuối cùng cô lại chỉ có thể ngồi trở lại bên giường lần nữa, ánh mắt nhẹ nhàng lướt nhẹ chung quanh, liền rơi vào mặt của Đường Thời đang ngủ say, cả người không nhịn được run lên.

Người đàn ông đang ngủ mê, lông mi rũ xuống dưới hốc mắt, yên tĩnh vắng vẻ, thiếu sự lạnh lẽo cô quạnh và kinh diễm trong thường ngày, lưu lại chỉ là màu sắc xinh đẹp, vẫn mang theo mị lựn mê huyễn lòng người như cũ.

Sắc mặt của anh vẫn tái nhợt như cũ, nhưng so với sáng sớmthì tốt hơn nhiều, hô hấp của anh cũng nên bình thường hơn vào buổi sáng.

Từ lúc cô rất nhỏ, cô chỉ nhớ rõ dung mạo Đường Thời còn xinh đẹp hơn những con Barbie của cô, về sau, cô đối với tướng mạo của anh, chỉ dừng lại ở kinh diễm, tuyệt mỹ như vậy, càng nhiều ấn tượng hơn, là trên người anh tản mát ra sự lạnh léo, lạnh lùng, cùng quyết đoán.

Lúc này anh sinh bệnh ngủ say, không có lực công kích trước sau như một, thật ra khiến Cố Khuynh Thành trở nên lớn mật, cô cẩn nhìn ngắm khuôn mặt Đường Thời một lần, sau đó mới phát hiện, những lời hình dung Đường Thời lúc này, có vẻ đơn điệu vô thần như vậy.

Tối hôm qua Cố Khuynh Thành hầu như không ngủ, nay lại bị Đường Thời lăn qua lăn lại đến bây giờ, vẫn đều không có chợp mắt, cho nên lúc cô nhìn chằm chằm Đường Thời, đầu liền không thể khống chế nổi, nằm úp sấp trên ngực Đường Thời, nhắm mắt lại, mơ màng ngủ mất.

Cố Khuynh Thành ngủ cũng không được yên ổn, lại giống như ngủ không phải là ngủ, cô cảm giác được bàn tay to cầm nổi tay nhẹ nhàng động, cô liền mở choàng mắt, cả người tỉnh táo lại, sau đó ngồi thẳng người, vươn tay theo bản năng, sờ lên trán Đường Thời, phát hiện nóng đã giảm xuống, lúc này cô mới âm thầm thở phào một cái, đang chuẩn bị thu tay về, người đàn ông vốn ngủ say, lại chậm rãi mở mắt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK