Mục lục
Hôn Sai 55 Lần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 795: cầu hôn lãng mạn nhất (25)

Chỗ trống trong tấm hình, chậm rãi xuất hiện mấy chữ màu đen: Em có bao nhiêu Khuynh Thành, thời gian anh biết. (. . ? .

Vẫn là chữ của Đường Thời viết.

Sau đó, tiếng ca Trần Dịch Tấn đột nhiên ngừng lại, xuất hiện là tiếng Đường Thời: “Từ trường cấp 3 đến Đại Học, trong thời gian bảy năm, anh vì em đã làm nhiều việc, đã mua băng vệ sinh cho em, mang em trốn học, còn cùng một chỗ lừa gạt người lớn đêm không về ngủ…”

Theo lời Đường Thời kết thúc, ảnh chụp trên màn hình lớn, không còn là màu sắc rực rỡ, mà chính là đen trắng.

Chiếu lại toàn bộ đều là ảnh chụp lúc trước của Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành.

Mỗi một tấm hình, đều sẽ xuất hiện chữ viết Đường Thời.

“Chúng ta sau 23 năm quen biết, tách ra, em ở nước Anh, anh ở Trung Quốc.”

“Mỗi tháng chúng ta cùng đi Hồng VIêm, giờ chỉ có một mình anh qua.”

“Đáp ứng em bên ghế lái phụ, không cho người ngồi qua.”

“Trong đêm khuya nhìn qua phương hướng Anh Quốc, nghĩ đến em đang làm cái gì.”

“Lúc anh không có ở bên người thời kỳ em, anh đi qua rất nhiều nơi, nhìn qua rất nhiều phong cảnh, thế nhưng phong cảnh lại không đủ đẹp, bời vì, em không ở bên người, mắt của anh chỉ có màu xám, khi đó, anh mới biết được, chỉ có em ở bên người, phong cảnh mới có thể trở thành phong cảnh…”

“Khi đó, anh còn biết, dọc theo phong cảnh thiên sơn vạn thủy có bao nhiêu đẹp, không sánh bằng ở bên cạnh em.”

“Em là phong cảnh đẹp nhất của anh, em là người anh chờ đại về…”

Trên màn hình lớn xuất hiện ảnh Đường Thời đứng ở văn phòng, nhìn qua ngoài cửa sổ, một thân một mình, cô độc mà đừng.

“Ba năm, hơn một ngàn ngày, cuối cùng em trở về…”

Trên màn hình lớn lại một lần nữa biến thành màu sắc rực rỡ, là ảnh Cố Khuynh Thành cùng Đường Thời hơn một năm nay.

Có hiện trường ảnh chụp lúc Đường Thời cùng Cố Khuynh Thành từng suýt nữa đính hôn, có Cố Khuynh Thành làm trợ lý của Đường Thời đi cùng Đường Thời tham gia bữa tiệc, có Cố Khuynh Thành sau khi tách ra Đường Thời, còn có Cố Khuynh Thành sinh non Đường Thời luống cuống bối rối ôm cô từ trong căn hộ ra ngoài…

“Phải chăng ái tình đều sẽ có tra tấn, thế nhưng lại không thừa nhận nói như vậy, nhất định chờ đợi em anh đã thấy đủ, cho nên yên tâm vui vẻ hơn, khi em có không ở bên, anh cũng sẽ ở chỗ này chờ…”

Theo tiếng ca Trần Dịch Tấn, màn hình lớn dừng lại ở ảnh Cố Khuynh Thành cắt bánh sinh nhật đêm nay.

Giọng ấp áp của Đường Thời lại một lần nữa xuất hiện: “Mặc kệ một năm này, chúng ta kinh lịch bao nhiêu thương tâm, khổ sở, tiếc nuối, nhưng anh không khỏi cảm ơn một năm này.”

“Bời vì, tuy nhiên yêu có thể cho hai người tiến tới cùng nhau, có thể muốn đi được lâu dài, hai người nhất định phải trưởng thành, hảo cảm nhất tình không chỉ không rời không bỏ, mà cảnh phải cùng một chỗ trưởng thành.”

Theo lời Đường Thời nói, trên màn hình lớn biến thành trống rỗng, chữ viết Đường Thời, xuất hiện từng chữ từng chữ.

“Tương lai, anh muốn sống, chỉ có đơn giản mười ba chữ.”

“Trước khi ngủ hôn em, nửa đêm ôm em, tỉnh lại có em.”

Theo mười ba chữ xuất hiện, đột nhiên hình ảnh trên màn hình lớn thay đổi, biến thành hiện trường Đường Thời quỳ gối trước mặt Cố Khuynh Thành.

Gương mặt người đàn ông, anh tuấn rối tinh rối mù, anh ngước nhìn Cố Khuynh Thành, đen như mực, ánh mắt rất bình tĩnh, lại làm cho người kìm lòng không được đắm chìm bên trong.

“Cho nên, Khuynh Khuynh, em đồng ý tương lai sinh sống với anh không?”

Chương 796: cầu hôn lãng mạn nhất (26)

Trong suy nghĩ mỗi một cô gái, đều khát vọng có một trận màn cầu hôn long trọng, Cố Khuynh Thành cũng không ngoại lệ, cô ở lúc Đường Thời kéo mình đi đăng ký, lòng cũng đã tưởng tượng Đường Thời sẽ cầu hôn đối với cô thế nào. . . . !

Thế nhưng, người đàn ông một mực cho tới bây giờ đều không biểu thị với cô, không chịu nổi tính tình cô, còn đối với năm lần bảy lượt ám chỉ, thế nhưng anh luôn luôn thờ ơ như thế, đến mức cô khổ sở coi là chính mình không có cầu hôn.

Ai ngờ, đêm nay, anh vậy mà cho cô một kinh hỉ lớn như thế.

Tâm tình cả người Cố Khuynh Thành bành trướng, để cho cô có chút không biết phản ứng ra sao.

“Khuynh Khuynh, lúc khi chưa bên em, anh chưa bao giờ nghĩ tới kết hôn, và lại còn về sau, anh chưa bao giờ nghĩ tới kết hôn với người khác.”

Trận này cầu hôn, Đường Thời sách lược hồi lâu, thế nhưng chờ đến anh thật sự mở miệng, anh lại phát hiện mình rất khẩn trương.

Đường Thời từ bên trong túi lấy ra chiếc nhẫn kim cương dành để cầu hôn, chậm rãi mở ra, hiện ra ở trước mặt Cố Khuynh Thành.

Chiếc nhẫn là kim cương, ở dưới ánh đèn chiếu xuống, phản xạ ra ánh sáng chói mắt.

Đường Thời nuốt nuốt nước miếng một cái, nhìn qua Cố Khuynh Thành tiếp tục mở miệng nói: “Khuynh Khuynh, gả cho anh được không?”

Đường Thời ở trên màn hình lớn, đang nói ra câu nói này, mặt mày tỏa ra thần sắc, giống như nam chính ở trong phim ảnh, dẫn tới người vây xem, ở trong nháy mắt này, đều nín hơi thở.

Cố Khuynh Thành chẳng qua chỉ cảm thấy trái tim mình như là ngưng đập, nhìn chằm chằm vào Đường Thời.

Toàn bộ hiện trường, bầu không khí hoàn toàn yên tĩnh, mọi người tập trung đều ở trên Cố Khuynh Thành.

Cố Khuynh Thành nhìn xuống Đường Thời, một hồi thật lâu, mới đè ép lại tâm tình bành trướng của mình, sau đó chậm rãi gật đầu với Đường Thời.

Theo Cố Khuynh Thành gật đầu, đột nhiên trên không gian xuất hiện ( vững vàng hạnh phúc) Trần Dịch Tấn .

“Anh muốn hạnh phúc vững vàng, có thể tới tận thế tàn khốc, ở không gian đêm khuya, có thể có kết cục.”

Theo tiếng ca Trần Dịch Tấn, giống như làm ảo thuật, đột nhiên từ một bên, nổi lên cánh mưa hoa.

Hoa Hồng Đỏ, Hoa Hồng Nhạt, hoa hồng trắng, như là tuyết lớn, từ trên cao của khách sạn Kinh Thành bay xuống.

Đường Thời chậm rãi lấy nhẫn xuống, từ từ đeo vào tay Cố Khuynh Thành.

Sau khi người đàn ông đeo nhẫn cho cô, chậm rãi đứng lên.

Đường Thời không có gì ngoài uống say, mới nói thích qua với Cố Khuynh Thành, nên không còn nói qua lần thứ hai, lúc này anh còn chưa mở miệng, trên mặt đã khó có thêm một tia đỏ sậm, càng nổi bật lên anh tuấn mê người của anh, anh biểu lộ nghiêm túc mở miệng rõ ràng, nói: “Khuynh Khuynh, anh yêu em.”

Anh mở miệng nói chuyện, giống như con người anh, đơn giản mà cao lãnh, nhưng trong nháy mắt lại để cho Cố Khuynh Thành lệ nóng quanh tròng.

Cố Khuynh Thành không nhịn được nhón chân lên, nhẹ nhàng hôn lên môi mỏng của người đàn ông.

Nhưng mà, môi cô còn chưa kịp rời đi, người đàn ông đã vươn tay đoạt trước một bước, chế trụ eo cô, thâm nhập cô vào ngực mình, cúi đầu xuống, hôn trả lại cô thật sâu.

Một bên cánh hoa hồng đã tuôn rơi phủ kín, mùa hè gió thổi rất nhẹ nhàng, mang theo hương hoa hồng nhàn nhạt.

Trên tóc dài Cố Khuynh Thành, bả vai Đường Thời, rơi hai cánh hoa hồng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK